Ma Thiên Ký

Trứng Côn Trùng Biến Dị


trước sau

"Theo ta được biết, Thanh Ngưng Quả này có yêu cầu nghiêm khắc đối với hoàn cảnh sinh trưởng. Hơn nữa số tuổi càng nhiều càng khó sống. Rất nhiều tu sĩ Nhân tộc chỉ có thể trồng ra một ít cây một hai trăm năm hỏa hầu. Không thể ngờ được quý tộc vậy mà có thể đào tạo ra Thanh Ngưng Quả bốn trăm năm tuổi như vậy." Liễu Minh sờ cằm, ngữ khí có chút tán thưởng.

"Tiền bối có chỗ không biết. Tuy rằng điều kiện sinh trưởng của Thanh Ngưng Quả có chút đặc thù thế nhưng địa thế sơn mạch Thanh Miêu nơi Bức tộc chúng ta sinh sống vừa vặn thích hợp gieo trồng lượng lớn giống cây này.

Hơn nữa bổn tộc từ xưa đến nay không ngừng gieo trồng Linh dược này, đã nắm giữ không ít bí pháp đào tạo. Số thành phẩm bốn trăm năm hỏa hầu này thậm chí không thể xem là cực phẩm thật sự. Bổn tộc thậm chí còn có thể đào tạo Thanh Ngưng Quả nghìn năm hỏa hầu, có điều bình thường chỉ mang đến đại hội đấu giá một năm một lần." Nói đến những điều này, giọng nói của gã sai vặt rõ ràng có chút tự hào.

"Thanh Ngưng Quả nghìn năm?" Liễu Minh nghe vậy không khỏi càng thêm hoảng sợ.

Phải biết rằng, Thanh Ngưng Quả nguyên bổn chính là một loại dược liệu có công dụng cực lớn, nếu là đạt tới nghìn năm hỏa hầu, thật sự cũng coi là trân phẩm rồi.

"Phương thị Trường Dương rất gần sơn mạch Thanh Miêu, tự nhiên là nơi bán rẻ Thanh Ngưng Quả nhất của Bức tộc ta. Cho nên tiền bối nếu là cần Thanh Ngưng Quả ít hơn năm trăm năm hỏa hầu, bổn điếm có thể cam đoan cung cấp được số lượng nhất định." Gã sai vặt lại nói tiếp.

"Đúng rồi, cửa hàng ngươi đã có đại lượng Thanh Ngưng Quả, vậy chắc có bán Lãnh Ngưng Đan chứ?" Liễu Minh tựa hồ nghĩ tới điều gì, thuận miệng hỏi.

"Lãnh Ngưng Đan? Loại đan dược này mặc dù là dùng Thanh Ngưng Quả làm chủ tài liệu, bất quá Bức tộc chúng ta không có Luyện Đan Sư có thể luyện chế đan này, cho nên không có đan dược này bán ra." Gã sai vặt trả lời không chút do dự.

"Như vậy xem ra, Lãnh Ngưng Đan tại phường thị Trường Dương cũng tương đối khan hiếm, tại hạ nhìn thấy mấy cái cửa hàng khác ra giá cao thu mua đan dược này, hình như là sáu nghìn Linh Thạch một khỏa." Liễu Minh nghe vậy, thở dài rồi nói.

"Cái này rất bình thường, Lãnh Ngưng Đan luyện chế rất khó, trong phường thị các cửa hàng quanh năm đều dùng loại giá thu mua, bổn điếm cũng là như thế, đáng tiếc cực ít người bán ra loại đan dược này, nếu không dù cho giá cả cao một chút bổn điếm cũng sẽ thu mua." Gã sai vặt cười làm lành nói.

Liễu Minh nghe vậy, gật gật đầu, nhưng hắn tự nhiên sẽ không vội vã bán ra đan dược lúc này, hắn bây giờ mua một đám ba trăm năm hỏa hầu Thanh Ngưng Quả, liền thong thả đi ra.

Hắn cũng không gấp về Bách Luyện Các, mà là tiếp tục đến một ít cửa hàng khác đi dạo một phen, nhìn xem có thể hay không có một chút may mắn ngoài ý muốn.

Phường thị Trường Dương là giao giới giữa các thế lực lớn. Ngoại trừ Bức tộc còn có một vài Dị tộc qua lại, vì thế xuất hiện nhiều đồ vật trân quý phường thị bình thường không có.

Liễu Minh một đường xem tiếp, thực sự thu hoạch rất nhiều.

Gần nửa canh giờ sau, khi hắn từ một cửa hàng Phù Lục đi ra, trên người hơn nhiều mấy tấm Phù Lục, ánh mắt quét qua một lượt, phát hiện bên cạnh là một cửa hàng Linh Thú.

Liễu Minh đã có Cốt hạt cùng Phi Lâu cho nên không có bao nhiêu hứng thú đối với linh sủng, tự hỏi cũng không có thêm nữa tinh lực bồi dưỡng, nên có ý định trực tiếp bỏ qua.

Nhưng chờ hắn đi ngang qua cửa ra vào cửa hàng, bên tai chợt truyền đến một thanh âm đã lâu không nghe.

"Chậm một chút, ngươi đến cửa hàng này đi, ta cảm nhận được một điểm khí tức Chân Ma Khí." Rõ ràng là thanh âm La Hầu.

"Chân Ma Khí? Không thể nào chứ, phường thị Trường Dương có nhiều tu sĩ Chân Đan cảnh qua lại, sao có thể không phát hiện ra."

Liễu Minh vốn là cả kinh, lúc này trong Thần thức hải cũng tạo nên thanh âm đàm thoại.

"Ngươi thì biết cái gì, tia Chân Ma chi khí này bị vật gì che phủ mất rồi, người bình thường căn bản không cách nào cảm ứng được. Ta cũng nhờ vào lực lượng lồng giam mới có thể phát hiện sự tồn tại của nó. Được rồi, chớ nói nhảm, nhanh vào trong tiệm tìm ra thứ đồ có chứa Chân Ma chi khí kia đi." Kết quả hắn còn chưa có nói xong, trong tai lại vang lên giọng nói có chút nôn nóng của La Hầu.

Liễu Minh âm thầm liếc mắt, không dám xem nhẹ lời nói của đối phương bèn quay người đẩy cửa tiến vào trong cửa hàng.

Cửa hàng cũng không lớn tựa hồ chỉ có một gian phía trước cùng một chỗ hậu viện mà thôi.

Phòng trước trong bầy biện một tí lồng sắt, bên trong nuôi dưỡng một ít Linh Thú cỡ nhỏ, hậu viện mơ hồ truyền đến vài tiếng gầm rú, hẳn là một ít Linh Thú tương đối lớn.

Liễu Minh đi vào gian trước, bên trong thình lình đã có hai tu luyện giả mặc nho bào cùng một nam tử cao gầy đang nói gì với nhau. Trên quầy xếp đặt mười cái hộp ngọc, có hai cái đã mở ra, bên trong tựa hồ chứa một ít trứng côn trùng không biết tên.

Trông thấy Liễu Minh đi đến, nam tử cao gầy nói một tiếng với hai người kia. Tên có khuôn mặt đầy đặn đã đi tới.

"Vị đạo hữu này, nếu muốn mua Linh Thú, tiểu điếm tuy nhỏ, nhưng các loại Trùng, Ngư, Điểu Thú, từ Linh Đồ kỳ đến Ngưng Dịch Kỳ các loại Linh Thú đều có bán."

"Đạo hữu cứ lo việc của mình, ta tùy tiện nhìn xem là được." Liễu Minh khoát tay áo nói.

Chủ tiệm cao gầy nghe vậy có chút thất vọng, nhẹ gật đầu với Liễu Minh rồi nhanh chóng quay lại với hai khách hàng ban nãy.

Hai tên tu sĩ mặc nho bào bên kia, một tên thoạt nhìn khoảng bốn mươi tuổi, khuôn mặt ngay ngắn, có chút uy nghiêm. Tên còn lại rất là trẻ tuổi, chỉ cỡ hai mươi, mày kiếm nhập tấn, tướng mạo thập phần anh tuấn. Hai người vô luận trang phục hay là thần thái khí độ, nói là tu sĩ, chẳng bằng nói là văn nhân trong phàm nhân, giơ tay nhấc chân, đều có một loại cảm giác nho nhã.

Đối với việc Liễu Minh đi vào cửa, hai người nhìn lướt qua về sau, liền không để ý tới nữa tiếp tục chọn lựa đồ vật trong hộp ngọc.

Liễu Minh bỏ qua thái độ của hai người kia đối với hắn, chỉ lo đánh giá khay chứa đồ bên trên đồ vật, liền dựa theo nhắc nhở của La Hầu, bất động thanh sắc đi đến trên quầy, nhìn như tùy ý đem một cái hộp ngọc đặt ở bên cạnh lấy vào trong tay, cẩn thận quan sát.

Trong hộp ngọc là một quả trứng côn trùng màu xanh lớn chừng ngón tay, bên ngoài lấm tấm điểm màu đen, thoạt nhìn rất là bình thường.

Mà lúc này, thanh niên nho sinh trong tay cũng cầm lấy một viên thú noãn lớn cỡ
trứng gà, đang cùng cao gầy chủ tiệm cò kè mặc cả.

"Đừng nhìn, với kiến thức của ngươi, căn bản không thể nhìn ra điểm khác lạ trong đó. Chính là quả trứng trong tay ngươi." Liễu Minh đang cẩn thận nghiên cứu quả trứng côn trùng trong tay, thanh âm chế ngạo của La Hầu lại truyền tới.

Liễu Minh im lặng một hột, lúc này nâng cao trứng côn trùng này lên, hỏi chủ tiệm: "Ta muốn mua quả trứng này, không biết bao nhiêu Linh Thạch?"

"Ba vạn năm nghìn Linh Thạch." Nam tử cao gầy nghe vậy, quay đầu nhìn qua một chút rồi lập tức trả lời.

Sau một phen cò kè mặc cả, Liễu Minh cuối cùng dùng ba vạn Linh Thạch, mua lấy thứ gọi là Thanh Sa Thiền chi noãn.

Thấy tình cảnh này, trẻ tuổi nho sinh ớ một bên lườm Liễu Minh một cái, tựa hồ đối với hành vi quấy nhiễu giao dịch của Liễu Minh có chút không kiên nhẫn.

Cùng lúc đó, Liễu Minh được La Hầu nhắc nhở, đem một tia Long Hổ Minh Ngục Công ẩn chứa lực lượng âm hàn, chia làm ba đợt chậm rãi rót vào bên trong trứng côn trùng.

Ô...ô...n...g!

Trứng côn trùng run lên một cái, điểm đen bên ngoài vỏ tản mát ra nhàn nhạt hắc quang, chỉ là một cái thoáng rồi biến mất, rất nhanh lại phai nhạt xuống.

Liễu Minh sắc mặt vui vẻ, vừa mới hắc quang sáng lên lập tức, kia liền đem thần thức đồng dạng xâm nhập bên trong, cũng xác thực lập tức cảm thấy một tia hơi thở lạnh như băng rất quen thuộc.

Đúng là Chân Ma Chi Khí không thể nghi ngờ!

Nhưng vào lúc này, trung niên nho sinh thần sắc khẽ động quay đầu nhìn lại, ánh mắt đã rơi vào trứng côn trùng màu xanh trên tay Liễu Minh, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc.

Liễu Minh tức thì hài lòng nhẹ gật đầu, đem trứng côn trùng thả lại trong hộp ngọc, liền quay người đi ra ngoài.

"Vị đạo hữu này, xin dừng bước." Trung niên nho sinh ánh mắt lóe lên, bỗng nhiên thân hình nhoáng một cái, chắn trước người Liễu Minh.

"Các hạ có gì muốn chỉ giáo?" Liễu Minh thấy vậy, nao nao. .

"Tại hạ nguyện ý bỏ ra năm vạn Linh Thạch để mua lại quả trứng trên tay đạo hữu." Nho sinh Trung niên liếc nhìn hộp ngọc trên tay một cái sau đó chậm rãi nói ra.

Thanh niên anh tuấn bên cạnh cũng đi tới, kinh ngạc nhìn trung niên nho sinh, lại cao thấp đánh giá thoáng một phát Liễu Minh, tựa hồ có chút suy nghĩ.

"Thật có lỗi, tại hạ không có ý định bán lại quả trứng côn trùng này." Liễu Minh lập tức lắc đầu cự tuyệt.

Trung niên nho sinh nhướng mày, trong mắt vẻ âm lệ lóe lên, tức thì trên người lúc này hiển lộ ra một tia khí tức tràn đầy, đương nhiên đó là Linh áp Hóa Tinh sơ kỳ.

"Tám vạn Linh Thạch." Nho sinh trung niên cất giọng lạnh lùng.

Liễu Minh âm thầm cười lạnh, đối với Linh áp đập vào mặt không nhúc nhích chút nào.

Hắn đã gặp qua nhiều tu sĩ Hóa Tinh kỳ, tại Tiểu Viêm giới còn tự tay chém giết Hóa Tinh sơ kỳ Hỏa Linh Vương, há lại quan tâm một chút áp lực trước mắt. Hơn nữa, nếu là trước khi tiến vào Ngưng Dịch hậu kỳ sau đó tiến vào trong ảo cảnh tu luyện, hắn còn mấy phần kiêng kỵ đối với tu sĩ Hóa Tinh sơ kỳ, hiện tại căn bản không đáng để ở trong lòng.

"Tại hạ đã nói qua, sẽ không bán quả trứng côn trùng này." Liễu Minh từ chối một cách dứt khoát.

Nho sinh trung niên nghe vậy, sắc mặt lập tức trở nên có chút khó coi.

"Các hạ không được không biết điều, ngươi có biết ta hai người ta là người của Hạo Nhiên Thư Viện, sư thúc ta là Chấp sự Ngoại viện. Trứng côn trùng này, ngươi vừa mới bỏ ra ba vạn Linh Thạch liền mua được, trong nháy mắt bán lời năm vạn Linh Thạch, còn có cái gì không hài lòng. ." Tuy rằng không biết tại sao nho sinh trung niên lại muốn thu mua quả trứng kia, nhưng nam tử trẻ tuổi vẫn ngắt lời họ Liễu đồng thời nói ra thân phận, ý tứ rõ ràng có tính uy hiếp.

"A, thì ra đạo hữu là người của Hạo Nhiên Thư Viện, hạnh ngộ." Liễu Minh trong nội tâm khẽ động, nhìn thoáng trên người của hai người nho bào, lông mày cuối cùng có chút nhăn lại.

"Một lần cuối cùng, mười vạn Linh Thạch, bán lại quả trứng côn trùng cho ta đi." Nho sinh trung niên thấy vậy, mặt không biểu tình nói một câu.

Liễu Minh nghe vậy, sắc mặt thay đổi mấy cái về sau, bỗng nhiên hắc hắc một tiếng, liền không nói thêm một câu nào thân hình lóe lên, bồng bềnh đi ra khỏi cửa hàng, để lại vẻ mặt kinh ngạc cho hai gã Hạo Nhiên Thư Viện.

Tên tuổi Hạo Nhiên Thư Viện, người khác còn có khả năng có thể cố kỵ một chút, Liễu Minh thân là đệ tử Thái Thanh môn, tự nhiên không để trong lòng.

Trong cửa hàng, trung niên nho sinh khuôn mặt xanh mét, hai tay đã nắm thật chặt.

Nam tử trẻ tuổi sau hồi kinh ngạc, càng giận tím mặt, mặt nổi nộ khí muốn đuổi theo ra ngoài.

"Chờ một chút, người ta đã không muốn bán, vậy quên đi." Trung niên nho sinh thò tay kéo lại nam tử trẻ tuổi, vẻ âm lệ trên khuôn mặt từ từ thu lại.

"Sư thúc, chẳng lẽ thật để cho hắn rời đi như vậy?" Thanh niên nho sinh vẫn không ngừng phàn nàn.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện