“Nghe nói không, đánh chết Âm Dương Cự Lực
Ma chính là một tên ngoại môn đệ tử tên Liễu Minh, người này hình như
nhập môn chưa lâu, vậy mà thực lực có thể kinh người như thế…” Hai nữ đệ tử ngồi cạnh không có chuyên tâm được như Già Lam, lúc này đang xì xào
bàn tán chuyện chẳng liên quan gì đến tu luyện.
Già Lam nghe được hai từ Liễu Minh, ánh mắt hơi động một chút, tựa như nghĩ tới điều gì đó.
. . .
Bên trong một gian nhà có tại Ngân Tuyền Cốc, Long Nhan Phỉ đang khoanh
chân ngồi trong phòng, trên trán ngọc đang dán một cái ngọc giản, qua
một lúc lâu mới lấy xuống.
“Liễu Minh…Âm Dương Cự Lực Ma…” Nàng này thì thào tự nói, trong đôi mắt đẹp diu dàng hiện lên một tia dị sắc.
. . .
Trong một động phủ tại Thiên Kiếm Phong, Sa Thông Thiên ngồi duỗi lưng
trên ghế thái sư, phía dưới có một đệ tử ngoại môn mặc áo vàng cúi đầu,
nhẹ giọng nói gì đó, mơ hồ nghe được mấy chứ Liễu Minh, thi đấu, Sinh Tử Đơn.
“Được rồi, lui xuống đi.” Sa Thông Thiên sau khi nghe xong, không kiên nhẫn khoát tay xuống.
Sau khi tên đệ tử áo khom người lui ra, Sa Thông Thiên nhìn theo rồi
ngồi bật dậy, tay phải nhẹ nhàng vuốt ve túi kiếm bên hông một cái, thần sắc vô cùng âm trầm…
. . .
Sau khu thu lại động phủ, Liễu Minh lúc này đem gian luyện khí trước đây rất ít dùng cải biến một chút nhỏ, dựa theo Hỏa Luyện Chân Kinh ghi lại kết hợp lời nói của hai vị Luyện Khí Sư ở Bách Luyện Các trước đây, đào một cái rãnh dài lớn hơn trượng sâu khoảng một xích.
Trước khi hắn trở lại tông môn lần này, các tài liều cần thiết để đem
Cửu Nghi Khô Lâu Thuẫn tăng thêm một vòng cấm chế cuối cùng, trở thành
pháp bảo sồ hình, đã được chuẩn bị ổn thỏa.
Mà với trình độ luyện khí hiện tại của Liễu Minh lại có thêm những điều
tâm đắc có được từ vị Luyện Khí Sư Viêm Quyết hỗ trợ nữa thì việc này đã có thể nắm chắc không ít phần thành công.
Hắn trước mắt chỉ cần bỏ chút thời gian, tìm một ít linh khí cao cấp một chút đem luyện tập thêm một phen nữa là có thể động thủ được.
Liễu Minh sau khi bố trí xong động phủ liền ngựa không dừng vó chạy tới
phường thị trong tông, hao tốn mấy chục vạn linh thạch mua hơn mười kiện trung phẩm linh khí cùng một ít tài liệu luyện khí rồi lập tức trở về
luyện khí thất mới cải tiến, đóng cửa chuyên tâm luyện tập nâng cao phẩm giai linh khí.
Trong hơn một tháng tiếp, hắn lượt đem hơn mười món trung phẩm linh khí
này đem ra thử nghiệm từ số vòng cấm chế ban đầu tiếp tục minh ấn cấm
chế (tăng số vòng cấm chế.)
Điều khiến cho hắn có chút mừng rõ là trong số này ngoại trừ có ba lần
không thành công còn số còn lại, phần lớn chỉ cần một lần đã thành công, hơn nữa có vài món còn tăng thêm hai tầng cấm chế.
Mà ba lần thất bại cũng không làm linh tính của linh khí bị tổn thất,
điều này cũng khiến cho Liễu Minh tăng thêm phần tin tưởng, qua một phen chuẩn bị, hắn quyết định tiến hành luyện chế tầng cấm chế cuối cùng của Cửu Nghi Khô Lâu Thuẫn.
Một ngày nọ, Liễu Minh sau khi nghỉ ngơi mấy cánh giờ, đem bản thân trở
về trạng thái tốt nhất, liền lấy từ Tu Di Giới trên tay lấy ra toàn bộ
các tài liệu cần thiết để minh ấn Cửu Nghi Khô Lâu Thuẫn để sang một
bên.
Tiếp theo hắn khẽ đảo tay lấy ra mấy bộ trận kỳ đã chuẩn bị từ sớm, đem bố trí cắm bốn phía gian phòng.
Sauk hi làm xong hết thảy, hắn mới ngồi khoanh chân trên một cái bồ
đoàn, miệng nói lẩm bẩm, pháp quyết trong tay biến hóa hướng theo ánh
mắt nhìn đánh mấy đạo pháp quyết vào trận kỳ bốn phía.
Lập tức xung quanh những trận kỳ này, hào quang sáng lên đủ loại màu
sắc, linh quang bắn ra đan vào nhau hóa thành một màn sáng vàng nhạt
khiến cho bóng dáng Liễu Minh trở nên mờ ảo không rõ.
Bỗng nhiên, hắn một tay một chiêu, tay áo quét xuống phía dưới, đem Uế
Âm Dịch, Ma Nha Phấn… các loại tài liệu lấp xuống cái rãnh, cái rãnh lập tức bị nhuộm máu đỏ, đồng thời mùi máu tươi gay mũi châm rãi từ huyết
trì (ao máu) từ từ lan tỏa ra khắp phòng.
Ước chừng qua thời gian cạn một chén trà, ao máu loãng trước người đột
nhiên “vèo” một tiếng rồi cuồn cuộn lên đồng thời phát ra một vầng sáng
màu máu, trên mặt ao hiện ra từng đạo văn trận màu đỏ tươi, văn trận này không ngừng giăng ra khắp nơi, giao thoa tại một điểm, mơ hồ tại thành
một pháp trận lớn hơn một trượng, huyết thủy trong ao máu cuộn về hướng
trung tâm pháp trận mà dựng lên.
.
Cánh tay Liễu Minh khẽ động, cái hộp ngọc trong suốt bên cạnh người “ba” một tiếng rồi mở ra, bột phấn màu trắng lập tức bay vào trong huyết
trì, chỉ một thoáng sau đã dung nhập vào trong huyết thủy biến mất không thấy gì nữa.
Huyết thủy trong huyết trì lại cuồng quay một hồi rồi đổi màu từ đỏ sang đen, lại dần đặc sền sệt lại.
Liễu Minh trong mắt tinh quang chớp động, tay áo giơ lên, một tiểu thuẫn màu đen bay ra thật nhanh, ở trên không trung quay tròn một lúc liền
biến thành một tấm thuẫn màu đen lớn hơn một trượng, lơ lửng ngày trên
pháp trận.
Sau khi lại đánh ra một đạo pháp quyết, trên mặt thuẫn màu đen, Linh văn liên tục chớp động, sương mù màu đen trên mặt ngoài tấm thuẫn cuồn cuộn quay cuồng, chính cái đầu lâu nhỏ chừng nắm tay, bộ dáng dư tợn như mặt lệ quỷ từ dưới tấm thuẫn như dò xét mà ra, trong mắt chúng tinh quang
màu xanh lá liên tục lưu chuyển.
Theo những pháp quyết được Liễu Minh đánh ra liên tục, huyết thủy trong
huyết trì màu đen lại cuồng cuộn lên, qua thời gian dần trôi, hình thành một vòng xoáy màu đen.
Lúc này, trong không trung, tấm thuẫn bắt đầu có chút rung động, chín
cái khô lâu tức thì mở rộng ngoác miệng, dốc sức liều mạng hút huyết
thủy.
Đúng lúc này, pháp quyết trong miệng Liễu Minh dừng lại, một tay hư
không chỉ một cái về hướng pháp trận, bên trong vòng xoáy màu đen, một
cột nước thô đen đường kính hơn một xích xoay tít, phóng thẳng lên trời.
Cột nước tới còn cách tấm thuẫn chừng một xích lại tách ra thành chín
cột nước to như chén ăn cơm, cuộn một cái chui vào trong miệng chín cái
khô lâu.
Chín khô lâu bắt đầu chậm rãi cắn nuốt dịch nhờn màu đen.
Sự việc như vậy diễn ra liên tục trong đủ ba ngày ba đêm.
Mà theo quá trình thu nạp dịch nhờn màu đen, tinh quang màu xanh lá trong mắt khô lâu dần dần chuyển biến sang màu vàng nhạt.
Ngay khi dịch nhờ trong huyết trì màu đen bị thu nạp hầu như không còn,
tấm thuẫn bỗng nhiên phát ra một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc.
Trong hai mắt mỗi khô lâu, ánh sáng màu vàng sáng chói lên, sau đó mạnh
mẽ từ mặt ngoài tấm thuẫn bay ra, xoay một cái trên không trung rồi tán
loạn lao đụng vào bốn phía của màn sáng màu vàng nhạt phía trên khiến
màn sáng không ngừng rung động dữ dội, toàn bộ mặt đất của luyện khí
thất cũng không khỏi khẽ rung lên.
Liễu Minh cắn đầu lưỡi một cái, phún ra một ngụm tinh huyết, một tay hư
không điểm xuống, tinh huyết lập tức chui vào trong tấm thuẫn.
Lúc này, trong không khí đang
ông ông cộng hưởng, sương mù màu đen trên
mặt ngoài tấm thuẫn ngưng tụ lại, sau đó lại một lần nữa nổ tan ra, chín đầu khô lâu xoay một cái trên không trung rồi hướng tấm thuẫn bay vọt
trở về.
"Oanh" một tiếng!
Theo tiếng vang truyền ra, sương mù màu đang quay cuồng đột nhiên tản
mát ra để lộ ra mặt thuẫn có ánh sáng đen lập lòe, trên tấm thuẫn, văn
trận của trọng cấm chế thứ ba mươi sau chậm rãi hiện ra rõ ràng.
"Đã thành!"
Liễu Minh lúc này mừng rỡ dị thường, tự nói một tiếng nói.
Hắn tâm niệm vừa động, tay liền điểm một cái lên không trung chỗ tấm
thuẫn, tấm thuẫn lập tức tăng vọt kích thước, to đến năm sáu trượng, hầu như choán hết cả luyện khí thất, sau khi pháp quyết biến đổi, thuẫn này lại thu nhỏ còn hơn một tấc.
Tiếp đó hắn vẫy tay một cái, tiểu thuẫn mầu đen liền bay vèo quay về, chui thẳng vào trong miệng không thấy bóng dáng đâu nữa.
Hai mắt Liễu Minh khép lại, hướng tới thần thức hải xem xét qua, thấy tiểu thuẫn giờ đang lơ lửng bên cạnh Hồn Thiên Bia.
Hắn lại bấm pháp quyết, tức thì thuẫn này lại từ mi tâm lóe ra, chậm rãi rơi vào trong tay.
“Không biết linh khí này khi tăng lên pháp bảo sồ hình (pháp bảo hình
thức ban đầu) thì uy năng rốt cục sẽ thế nào?” Hắn sau khi tự thì thào
một câu, tay vỗ lên Dương Hồn Đại bên hông, một đám sương mù màu đen
cuồn cuồn tuôn ra, chính là Cốt Hạt màu bạc.
“Chúc mừng chủ nhân thành công…luyện chết ra pháp bảo sồ hình” Cốt hạt
vừa mới hiện tra trước mắt, âm thanh trẻ con đứt quãng liền truyền đến
bên tai.
So sánh với trước đây thì rõ ràng Cốt hạt nói năng đã lưu loát hơn nhiều.
Liễu Minh nghe thế khẽ gật đầu, sau đó thông qua liên hệ thần thức, xác
nhận thương thế của Cốt Hạt khi ở trong Bích Khung Huyễn Cung đã khôi
phục gần như hoàn toàn, liền lệnh cho nó nhằm Cửu Nghi Khô Lâu Thuẫn thử công kích một chút.
Kế đó cổ tay hắn run lên, tiểu thuẫn trong tay bỗng có sương mù từ mặt
ngoài tuôn ra cuồn cuộn, lập tức hóa lớn hơn một trượng, chắn ở trước
người.
Cốt Hạt nghe lệnh, thân hình nhanh chóng hóa lớn, dài ba bốn trượng, sau khi linh văn màu đen trên đôi càng khổng lồ lóe lên liền đập một phát
nặng nề lên tấm thuẫn.
Tức thì trong luyện khí thất vang một tiếng ù ù thật lớn, đôi càng khổng lồ vừa mới chạm vào tấm thuẫn này liền run lên rồi bắn ngược trở ra,
kéo theo cả Cốt Hạt bay ra ngoài mấy trượng.
Trên mặt ngoài cự thuẫn không thấy lưu lại bất kỳ dấu vết nào.
“Người không sao chứ?” Liễu Minh lắc mình một cái, xuất hiện bên cạnh
Cốt Hạt, nhẹ nhàng một một cái lên đôi càng khổng lồ của Cốt Hạt, mở
miệng hỏi.
Cốt hạt liền quơ quơ đôi càng, tỏ vẻ không có gì phải lo.
Liễu Minh thấy vậy nhưng vẫn có chút không yên tâm, Cốt Hạt mới bị trọng thương chưa khỏi hắn, vì vậy hắn lại vỗ Dương Hồn Đại bên hông, Cốt Hạt liền hóa thành một đạo hắc khi chui vào đó.
Liễu Minh lại đem thần thức quét bên trong một cái Dưỡng Hồn Đại khác,
Phi Lâu trước đây bị thương cực kỳ nặng, lúc này vẫn còn đang ngủ say
tĩnh dưỡng trong đó.
Liễu Minh nhìn kỹ cự thuẫn không có chút hư tổn nào, gật gật đầu rồi hai tay lại biến đổi pháp quyết, liên tiếp mấy đạo hào quang đánh vào trong tấm thuẫn.
Lập tức, sau một thoáng mơ hồ, tấm thuẫn hóa thành một mảng sương mù tràn ra khắp luyện khí thất.
Bên trong sương mù màu đen đang quay cuồng, bỗng nhiên xuất hiện mười
tám điểm kim sắc hỏa diễm (lửa màu vàng), chính là tinh hỏa trong mắt
của chín cái Khô Lâu kia.
Liễu Minh tay điểm một cái vào không trung, nơi có một khối đá lớn màu
xanh ở góc gian luyện khí, chín cái Khô lâu trong sương mù chợt hiện ra, không hẹn mà cùng há miệng phun ra một đạo kim sắc hỏa diễm, hầu như
cùng lúc đánh lên trên tảng đá.
Sau một tiếng trầm muộn, khối đá lớn dưới công kích của kim sắc liệt diễm liền hóa thành khói xanh.
Liễu Minh thấy vậy đại hỉ!
Thuẫn này sau khi trở thành pháp bảo sồ hình, uy lực lại mạnh như vậy.
Nếu là thời điểm chiến đấu với người khác, đem đối thủ vây khốn trong
sương mù màu đen sau đó chỉ cần dùng chín cái khô lâu này cũng có thể
khiến đối thủ khó lòng phòng bị, vô hình vô tích mà chém giết đối thủ.
Liễu Minh suy nghĩ như vậy, một tay vẫy một cái, điều khiển toàn bộ
sương mù màu đen đang quay cuồng trong phòng luyện khí, từ mọi ngóc
ngách ngưng tụ về phía trung tâm.
Một lát sau, hắc khí cuồn cuộn kia ngưng tự lại, lần nữa hóa thành một
tấm cự thuẫn màu đen, mà chín cái khô lâu ma đầu thì sau một hồi cười
càng cạc quái dị liền, hắc quang lóe lên, nhao nhao chui vào mặt ngoài
thuẫn, hóa thành một đồ án gồm chín cái khô lâu trông rất sống động.
Liễu Minh há miệng ra, hắc quang lóe một cái đã thấy tấm thuẫn biến nhỏ
còn hơn một tấc, “vèo” một tiếng, hóa thành một đạo hắc quang chui vào
trong miệng, không thấy bóng dáng.