Vào một ngày của một tháng sau đó.
"Oanh long long" một tiếng vang thật lớn!
Đỉnh ngọn núi màu đen bỗng nhiên nổ tung, một thanh niên với thân hình
được trải đầy linh văn màu tím từ trong một trời đá núi văng tung tóe
bay vọt ra, mà ở phía sau lưng thanh niên, một con giao long màu làm dài hơn mười trượng đang ráo riết đuổi sát không dời.
Đúng là Liễu Minh sau khi ma hóa cùng Hải Yêu Hoàng sử dụng thân thể giao long.
Trải qua một tháng không ngừng tôi luyện, Liễu Minh bây giờ đã có thể
tùy tâm khống chế thân thể sau ma hóa, thông qua việc khu động ma khí để sử ra một ích công kích, cũng thỉnh thoảng có thể dồn Hải Yêu Hoáng đến mức phải biến ra thể giao long.
Đáng tiếc là sau khi ma hóa tuy thực lực tăng đột biến, uy năng ma khí
cũng vượt xa so với mọi loại công kích của thân thể bình thường trước
đây, nhưng lực khống chế với ma khí vẫn còn có chỗ khiếm khuyết vậy nên
khi chiến đấu với Hải Yêu Hoàng vẫn là kết thúc bằng thất bại của Liễu
Minh.
Đột nhiên, giao long màu lam phía sau quất đuôi xuống, một chân trước
cào tới trước một phát, một trảo mang đầy móng vuốt sắc nhọn liền phá
không bay ra, chỉ vèo một tiếng ngắn ngủi đã thấy trảo mang đã xuất hiện cách lưng Liễu Minh có mấy trượng.
Đúng lúc này, trong khoảng không trước trảo mang màu làm truyền ra một
hồi chấn động kịch liệt, một ảo ảnh cự trảo màu đen như thuấn phát tới
(Thuấn phát: Dịch chuyển tức thời )
"Phanh" một tiếng vang thật lớn.
Cự trảo màu đen lúc này đập thẳng vào cự trảo màu lam, lập tức thấy một vầng ánh sáng lam đen lẫn lộn tỏa ra.
Sau một khắc, hắc sắc quang mang (vầng sáng màu đen) lóe lên, trong
khoảnh khắc đã ép qua lam sắc quang mang, một trảo đánh vỡ tan những
móng vuốt sắc nhọn màu làm kia liền nhanh chóng cuồn cuộn lao về giao
long màu lam ở đằng sau.
"Phanh" một tiếng!
Đang vội vàng lao nhanh về phía trước, giao long màu lam không kịp đề
phong, đột ngột bị cự trảo màu đen bấu một cái thật chặt, trên người
liền thấy một vết cào sâu thấy được cả xương.
Cái này chính là thành quả luyện tập của Liễu Minh trong suốt thời gian
này, hắn lúc này đã có thể khống chế kiếm khí, sử dụng ma khí quanh thân tụ lại hóa hình để tiến hành tấn công, tuy uy lực lúc lớn lúc nhỏ nhưng đã nhiều lần đả thương được Hải Yêu Hoàng.
Giao long màu đen đau đơn gầm nhẹ một tiếng, miệng mở rộng bắn ra một
cột sáng lam to cỡ miệng bát ăn cơm, đồng thời đuôi giao hất lên tạo ra
một luồng cuồng phong. Cuồng phong này đi sau mà đến trước, tạo thành
một bức tường gió vây quanh người Liễu Minh khiến hắn nhất thời không
thể trốn tránh.
Liễu Minh thấy vậy, suy nghĩ nhanh một chút, linh văn màu tím ngoài thân chuyển động một hồi, ma khí khắp người lần nữa tụ lại.
Tiếp theo hắn vừa quay ngoắt đầu lại, vừa thấp giọng quát, cánh tay vung mạnh lên, một đoàn ma khí liền từ trong tay bắn ra, mặt đối mặt đón đỡ
cột sáng màu lam.
"Phốc" một tiếng!
Cột sáng màu lam nhoáng cái đã chui vào bên trong ma khí màu đen nhưng
không có xuyên thủng qua được. Hai thứ tạm thời rơi vào thế giằng co
giữa không trung.
"Oanh" một tiếng!
Ma khí màu đen sau một lúc ngăn cản cuối cũng cũng tán loạn tản ra, thân hình Liễu Minh bỗng như quỷ mị lóe một cái đã thấy xuất hiện bên phía
Hải Yêu Hoàng đã biến thành giao long kia, lúc này cột sáng màu lam tuy
đã phá được ma khí màu đen nhưng hiển nhiên vẫn tính là một kích thất
bại.
Liễu Minh không nói hai lời, hai tay chuyển động không ngừng, mười mấy ảo ảnh thủ trảo màu đen rậm rạp chằng chịt bắn vọt ra.
Dưới sự kinh hãi, giao long chỉ kịp cưỡng ép thân hình nghiêng một cái,
hai trảo cào một cái vào không trung tức thì hai đạo trảo mang đầy móng
sắc lóe ra, nhắm thẳng Liễu Minh bay nhanh tới, ý định lấy công làm thủ.
Theo mấy tiếng trầm thấp "XÌ... XÌ..." Âm thanh truyền đến!
Giao long màu lam tuy tránh được hầu hết các ảo ảnh ma trảo nhưng vẫn có không ít ma trảo đánh lên người, một hồi đau nhức kịch liệt tức thì từ
đó truyền tới đồng thời mấy mảnh lân phiến cuối cùng bị ma trảo đánh
rụng hết khiến bên ngoài thân thể giao long lúc này nổi lên từng đợt ánh sáng màu đỏ máu.
Còn phía hai cự trảo sắc bén màu làm kia chỉ thấy thân hình Liễu Minh bỗng nhoáng cái mờ đi liền đơn giản tránh thoát.
Ngay sau đó, thân hình Liễu Minh lóe lên hiện ra ở chỗ sau lưng giao
long mấy trượng, linh văn màu tím trên tay lóe sáng, ma khí đang quay
cuồng trên tay liền chui vào đầu ngón tay, tức thì năm ngón tay to lớn
thêm gấp mấy lần đồng thời ở đầu ngón tay phát ra mấy đạo tử mang (ánh
sáng tím) dài vài tấc.
Tử mang chớp động một cái, một đạo tử mang dài hơn trượng bắn vọt ra.
Đúng lúc này, một âm thanh hiii..iii cực to truyền đến!
Giao long không để ý đến tử mang mà đột nhiên xoay người cuộn một cái
tức thì đã đem Liễu Minh làm trung tâm tạo nên một vòng vây bằng chính
thân thể nó, đồng thời trong miệng nó đột nhiên phun ra một miếng phù
văn màu vàng, dùng tốc động không tưởng tượng nổi nhằm Liễu Minh bắn
tới.
"Không tốt."
Liễu Minh thiếu chút nữa quên mất Hải Yêu Hoàng còn có một chiêu này, lúc này thân hình chớp động muốn tránh né thì đã muộn.
Một tiếng muộn hưởng truyền đến, phù văn chạm vào người Liễu Minh liền lóe sáng rồi nổ tung ra.
Thân mình Liễu Minh chấn động, theo một đoàn kim quang rơi xuống, nặng nề đập nện lên mặt đất.
Giao long thấy vậy, đột nhiên lần nữa há miệng phun ra một miếng phù văn màu vàng, trong không trung phù văn có chút co rút lại sau đó hóa thành một đạo điện hồ màu bạc đường kính bằng cái bát.
Liễu Minh hai mắt mở lớn, miệng phát ra một tiếng rống to.
Một cột sáng màu đen từ trực tiếp từ miệng phun ra, bắng thẳng về phía giao long màu lam.
Hải Yêu Hoàng thấy thế, lúc này thúc giục hồ quang điện khiến ngân quang lóe lên rồi lập tức bổ về phía cột sáng màu đen rồi vô thanh vô tức
chui luôn vào trong đó rồi biến mất không có chút phản ứng nào truyền
ra.
Dưới sự kinh hãi, thân hình giao long lắc mạnh văng về phía sau mới hiểm hiểm tránh thoát được cột sáng màu đen bắn sượt qua người.
Một tiếng hét thảm vang lên.
Tuy chỉ sượt qua nhưng ma khí cũng kịp lấy đi mấy mảnh lân giáp trên
người giao long, đồng thời để lại một vết rách màu đen rộng hơn một xích mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Mà lúc này, cột sáng màu đen phóng đi cuối cùng đụng một điểm trên
khoảng không cách không xa tế đàn thuộc màn sáng, liền đâm xuyên qua tạo ra một vết rách lớn rộng cả trượng.
Hải Yêu Hoàng vốn thân trùng kỳ độc, hôm nay lại một phen ác chiến với
Liễu Minh làm giao lân ngoài thân bong tróc không ít đồng thời dính vết
thương sâu khá nặng, máu tươi không ngừng chảy ra ồ ồ khiến nguyên khí
đại thương hẳn sẽ rất khó cùng Liễu Minh tiếp tục chiến đấu được nữa.
Thời điểm này, Liễu Minh lóe cái đã đứng trên mặt đất, tiếp tục thúc
giục linh văn màu tím trên người định cấp cho Hải Yêu Hoàng một kích chí mạng.
Bỗng “vèo” một tiếng, Hải Yêu Hoàng biến thành giao long đột nhiên bay
lên thật nhanh, hóa thành một đạo thanh hồng màu lam chui thẳng vào
không gian tiết điểm (Vết rách không gian)
Liễu Minh hắc quang trên người lóe lên, liền muốn lập tức đuổi theo Hải
Yêu Hoàng để cùng nhau tiến vào trong tiết điểm, nhưng ngay
lúc này,
miệng tiết điểm bỗng chấn động một cái lập tức đã thấy lấp đầy như lúc
ban đầu.
Không thể thừa thắng truy kích khiến trên mặt Liễu Minh lộ ra chút tiếc nuối nhưng trong lòng lại thở dài một hơi..
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn đem vị Chân Đan cảnh Hải Yêu Hoàng này bức tới tình trạng phải bỏ trốn.
Vì đối thủ biến mất, ảo cảnh không còn mục đích để duy trì, một tiếng
trầm đục truyền tới tai Liễu Minh, cảnh sắc trước mặt bắt đầu mờ dần…
Trong thời gian kế tiếp, sự thuần thục trong việc khống chế, sử dụng ma
khí quanh người càng lúc càng tăng giúp cho Liễu Minh cũng dần dần chiếm thế chủ động trong khi đối chiến với Hải Yêu Hoàng, tuy vậy mỗi lần kết thúc trận chiến, nếu không phải Hải Yêu Hoàng từ tiết điểm trốn thoát
thì lại là liều mạng dùng một kích đồng quy vu tận cùng Liễu Minh khiến
hắn chưa khi nào có thể đánh chết Hải Yêu Hoàng mà toàn thân trở ra.
Đối với tình trạng này, Liễu Minh đã thử dùng mấy loại thủ đoạn khác, ý
đồ bằng Lạc Kim Sa vây khốn Hải Yêu Hoàng khốn nỗi thứ này ngăn chưa
được đã bị Hải Yêu Hoàng đánh một kích làm tán loạn hết.
Một ngày ba tháng sau.
Trên một ngọn núi màu đen gần tế đàn, một con giao long trên người chi
chít vết thương hóa thành một đạo thanh hồng màu lam phá không bỏ chạy,
đuôi giao thỉnh thoảng hóa thành ảo ảnh đập lên đồi núi xung quanh tạo
ra một trời bụi mù những cát bay đá chạy kèm theo từng tràng những tiếng nổ vang.
Ở không xa sau lưng giao long, một cái bóng đen mờ ảo đang dùng một loại tốc độ bất khả tư nghị đuổi theo.
Chỉ thấy linh văn màu tím trên người bóng đen chớp động một cái, tức thì bóng đen đã xuất hiện cách đó mười trượng rồi lại lóe lên thuấn dị thêm hơn mười trượng nữa. Sau mấy lần liên tiếp như thế, bóng đen quỷ dị
xuất hiện trước người giao long đồng thời hai ảo ảnh cự chưởng màu đen
đánh tới một trảo.
Trong mắt giao long màu lam lúc này lóe lên một tia tàn khốc, tiếp đó
một tiếng rồng ngâm vang lên, đôi thủ trảo màu lam nhanh như cắt chắn
trước người.
"Oanh oanh" hai tiếng truyền đến!
Trong không trung, cự chưởng màu đen hóa thành từng trận ma khí đập lên
người giao long rồi nổ tung, sau đó biến thành những làn sương mù màu
đen nhè nhẹ tan đi để lộ ra hai cự trảo giao long xám xịt, trên cự trảo
lúc này chỉ thấy huyết nhục mơ hồ (máu thịt lẫn lộn).
Giao long màu lam lập tức phát ra một tiếng tâm tê liệt phế ai oán*.
Tiếp đó trong mắt nó lóe lên một tia tàn khốc, miệng ngoác rộng, phun ra một cột sáng màu lam bắn thẳng tới phía bóng đen.
Bóng đen trọng miệng phát ra một tiếng hừ lạnh, sau đó linh văn trên
người lại lóe lên, “vèo” một tiếng, liền đơn giản tránh được cột sáng
màu lam đồng thời xuất hiện ở chỗ cách lưng giao long mấy trượng.
Ngay sau đó, hai tay của bóng đen lại phóng ra từng đạo tử mang điên cuồng trảo lên thân thể giao long.
Từng trận đau đớn truyền đến khiến giap long gào rú một tiếng, cái đuôi
được trải đầy lân phiến hóa thành một đạo ảo ảnh màu lam quất về phía
bóng đen.
Nhưng một khắc sau, thân hình bóng đen vừa chớp động một cái liền xuất
hiện ở một chỗ bên ngoài cách đó mười trượng, sương mù màu đen tản đi
vài phần để lộ ra bóng đen vốn mờ mờ không rõ tướng mạo, đúng là Liễu
Minh sau khi ma hóa.
Giao long màu lam kia tự nhiên là thể biến hóa của Hải Yêu Hoàng.
Giao long bỗng chớp động một cái, đột nhiên trên không thấy xuất hiện
một mảng ngân diễm (lửa màu bạc) hừng hực thiêu đốt, chính là chỗ Phổ Đà Đàm Diễm còn sót lại.
Phổ Đà Đàm Diễn này chính là thánh vật của Phật Môn, với thân thể sau ma hóa của Liễu Minh có hiệu quả khắc chế rất mạnh, lúc trước Liễu Minh
từng nhiều lần bức Hải Yêu Hoàng đến tình trạng như thế này thì bị loại
hỏa diễm bức phải lui lại.
Lần này gặp tình huống tương tự, Liễu Minh lại lộ ra vẻ vui mừng.
Hải Yêu Hoàng nếu như chọn cách trốn quanh Phổ Đà Đàm Diễm thì nhất thời sẽ không trốn vào trong tiết điểm không gian, cái này chính là cơ hội
để hắn tiêu diệt Hải Yêu Hoàng.
Liễu Minh lúc này thúc giục pháp quyết, hắc khí đang quay cuồn liền thu liễm lại một chút đem thân hình hắn bảo hộ bên trong.
Đây cũng là một loại thủ đoạn không chế mà khí mà gần đây hắn học được,
tuy thế mới chỉ là ngộ ra một chút da lông bên ngoài, vẻn vẻn chỉ có thể đem ma khí thu liễm lại quanh người, còn chưa thể phát huy ra uy năng
chính thức.
Với sự tiến bộ tưởng nhỏ như vậy nhưng lại có thể giúp cho Liễu Minh khi đối mặt với Phổ Đà Đàm Diễm dễ dàng hơn nhiều.
Dù sao có ma khí bảo hộ bên ngoài, bằng việc để hai thứ triệt tiêu lẫn
nhau, thân thể ma hóa không phải tiếp xúc trực tiếp với ngân diễm từ đó
tránh được việc bị trọng thương.
Sau khi hắn làm xong hết thảy liền thoáng suy nghĩ một chút, tay áo lại
run lên lấy ra hai viên Trọng Thủy Châu, tiếp đó đem hai tay chà xát để
dung hợp chúng biến thành một cái lồng nước màu xanh đậm bao cả thân thể ở bên trong.
Dưới sự giao hòa của nước và ma khí, vòng bảo hộ xung quanh người Liễu Minh nhanh chóng chuyển sang màu xanh đen.