Cùng lúc đó, từ người Liễu Minh phát ra quang mang đen kịt, vô số sương mù đen liên tục tuôn ra, ngưng kết thành năm đầu vụ giao đen ngòm cùng năm con vụ hổ hắc sắc. Tiếng rồng ngâm, hổ gầm điên cuồng vang vọng khắp trời đất.
“Oanh” một tiếng vang thật lớn.
Cự Kiếm vàng kim tức thì lóe lên, mạnh mẽ chém lên bàn tay màu tím, sấm sét vàng kim lập lòe đan xen vào nhau nhưng chỉ có thể cắt vào chưởng ấn kinh người kia một ít, sau đó liền bị chấn động chia năm xẻ bảy, biến thành lằng sáng kim sắc rơi xuống.
Nhưng đằng sau, vụ giao cùng vụ hổ đã hung hăng, gào thét xông đến, sóng khí màu đen theo đó cuồn cuộn cuốn tới, quấn lấy cự thủ màu tím kia.
Nhưng sau một khắc, Lôi Yêu hét lớn một tiếng, cánh tay vung lên, năm ngón tay liên tục biến ảo.
Lập tức từ trong cự thủ màu tím phát ra tiếng sấm rền vang, từng luồn quang điện tím biếc không ngừng tuôn ra, đem tất cả vụ giao, vụ hổ đánh nát bấy, sau đó tiếp tục ầm đánh xuống dưới.
Liễu Minh thấy vậy, đồng tử co rút lại, hai tay liền vung lên, trên nắm tay theo đó được bao phủ bởi vô số lân phiến tím ngắt, tiếp đó ngân quang lóe lên, hai cánh tay bàng bạc hiện ra, tóm lấy nắm đấm màu tím.
Tiếng xé gió rít gào.
Vô số quyền ảnh màu bạc phóng ra, tựa như bão táp mưa sa, khiến cho tử sắc cự thủ liên tục chịu chấn động.
Thế nhưng mặt ngoài nắm đấm tím, quang điện khổng lồ liên tục lóe lên dễ dàng chống đỡ công kích của cơn mưa quyền ảnh, sau đó tiếp tục hướng Liễu Minh đánh tới, một tiếng nổ tung, biến hắn thành đống máu thịt bầy nhầy.
Trước mắt tia sáng lóe lên, Liễu Minh lần nữa xuất hiện trong Không Gian Thần Bí, sắc mặt hắn lúc này có chút tái nhợt.
“Quả nhiên, dù cố gắng thế nào, thực lực hiện tại vẫn không có khả năng đối kháng trực diện với tu sĩ Thiên Tượng Cảnh…” Hắn nhìn thoáng qua hai tay nâng lên, thì thào tự nói.
Những năm gần đây, hắn đã nhiều lần sử dụng Huyễn Ma đồng tử mô phỏng cảnh tượng bị Lôi Yêu đuổi giết, từ đó dần dần lĩnh ngộ Tinh Từ chi lực cùng một ít biến hóa tinh diệu của Thú Giáp Quyết, thực lực so với khi còn là Hóa Tinh trung kỳ đã mạnh lên không ít.
Nhưng ngay cả như vậy, hắn mỗi khi muốn cùng Lôi Yêu lấy cứng chọi cứng, không chút nghi ngờ đều bị Yêu kia một chưởng đánh cho không còn manh giáp.
Bất quá trải qua luyện tập từ trong ảo cảnh, Liễu Minh cũng được thật nhiều thu họa, thần thức dưới sự tôi luyện không ngừng, hiện tại đối mặt với linh áp khủng bố do khí tức Thiên Tượng cảnh phát ra, sẽ không còn bị dễ dàng trấn áp đến mức thực lực đại giảm như trước.
Thậm chí ngay cả lực lượng tình thần của hắn so với lúc trước cũng đã tăng mạnh, coi như là một niềm vui ngoài ý muốn.
Liễu Minh khoanh chân ngồi xuống, hai mắt nhắm lại, trong đầu yên lặng hồi tưởng tường tận từng chi tiết của trận kịch chiến vừa rồi, cẩn thận xem xét những sai lầm bản thân mắc phải.
Chỉ thấy Hồn Thiên Bia trước mặt không báo trước liền có chút run rẩy, tiếp theo “Phốc” một tiếng, từ bên trong phát ra từng đạo Linh văn vàng kim chói mắt, xoay tròn bay lên như dây leo chằng chịt.
Bên trên những linh văn, có thể thấy mơ hồ những phù văn nhàn nhạt không ngừng lưu chuyển, rất là kỳ diệu.
Một lát sau, toàn bộ mặt Bia đã được Linh văn vàng kim chằng chịt bao phủ.
Ngay khi Liễu Minh cảm thấy lo lắng, từng đạo ánh sáng màu vàng chói mắt từ tấm bia trước mặt phát ra, vô số Kim Quang thiểm hiện hội tụ xuống, Linh Văn lại nhao nhao rời khỏi tấm bia.
Tiếp đó, một hồi Phật âm trầm thấp truyền ra, những ký tự màu vàng không ngừng LĂNG KHÔNG THIỂM DƯỢC, xoay tròn xung quanh tấm bia.
Không Gian Thần Bí vốn tối tăm mờ mịt, lập tức bị ánh sáng vàng rực thắp sáng như ban ngày, đồng thời trong không gian tàn ngập Linh khí ấm áp.
Liễu Minh lúc này tập trung quan sát những Minh văn màu vàng đang lơ lửng trong không khí.
Những minh văn cổ xưa này vô cùng huyền bí, với sự hiểu biết của Liễu Minh về bác văn cũng không thể hiểu được dù chỉ một ít.
Sau thời gian chừng vài nhịp thở, hàng trăm chữ cái mà vàng tập trung về phía tấm bia đá, sau khi ánh sáng vàng lóe lên, liền biến thành một khối phù văn màu vàng cực lớn.
Khối phù văn này lớn chừng một trượng, mặt ngoài do vô số Minh văn cực nhỏ tạo thành, không ngừng chớp nhá.
Liễu Minh thấy cảnh lạ như vậy, cơ thể liền theo bản năng lui về sau vài chục trượng.
Cùng lúc đó, “Oanh” một tiếng nổ vang trời!
Phù văn khổng lồ kia bổng nhiên nổ tung, từng vòng sương mù vàng nhạt bay lên, vô số Minh Văn lập tức vỡ vụn thành từng đốm sáng màu vàng, cùng với sương mù vàng nhạt hợp thành cảnh tượng tràn đầy KIM QUANG CHI HẢI.
Từ trong ấy, một cánh cửa màu vang cực lớn rộng bốn trượng, cao năm trượng chậm rãi hiện ra. Mặt ngoài cánh cửa được vô số mảnh Linh Văn hẹp dài, màu sắc khác nhau khảm lên, nhìn sợ qua giống như một đồ án cổ quái.
Liễu Minh tự nhiên nhìn đến trợn mắt há mồm. Khi hắn định cẩn thận quan sát, cũng như ghi nhớ những đồ án này, đột nhiên cảm giác trước mắt tối sầm lại, thần thức như muốn nổ tung, kịch liệt đau nhức. Theo tiếng thét “A” đau đớn, cảnh cửa màu vàng ầm ầm sụp xuống, hóa thành từng điểm kim quang, cùng Kim hải biến mất không chút dấu vết.
Khi Liễu Minh định thần trở lại, lần nữa thấy rõ cảnh vật trước mắt, phát hiện kim quang bên trong Hồn Thiên đã trở nên ảm đạm, khôi phục hình dạng ban đầu.
"Quả nhiên là vẫn chưa được, xem ra ta vẫn có chút nóng vội!" Ngay khi Liễu Minh còn có chút bần thần, sau lưng đã truyền đến tiếng thở dài có chút quen thuộc.
Khi hắn xoay người về sau, đã thấy một thiếu niên áo bào xanh chừng mười ba mười bốn tuổi chắp tay đứng đó, đúng là La Hầu, chẳng qua trên biểu hiện trên mặt có chút kỳ quái, vừa có sự chờ mong, lại có chút thờ phào nhẹ nhõm.
"Tiền bối, rốt cuộc chuyện gì vừa xảy ra..." Liễu Minh tâm niệm vừa động, lúc này chắp tay hỏi.
"Chân tướng
vật đó hiện chưa phải lúc để ngươi biết, ta chỉ có thể nói nó có quan hệ với Hồi Thiên Bia, hơn nữa có thể sẽ mang lại cho ngươi một hồi cơ duyên cực lớn. Trước lúc đó, người chỉ cần dốc sức đề cao tu vi của mình là được, nếu không thì cơ duyên cũng có thể biến thành bất hạnh." Đối với nghi vấn của Liễu Minh, La Hầu mặt không biểu tình khoát tay chặn lại, không để hắn nói hết.
Tiếp theo hắn không chờ Liễu Minh tiếp tục hỏi, quanh thân thanh mang lóe lên, hóa thành đạo ánh sáng màu xanh mông lung, biến mất trước mắt Liễu Minh.
Đối với với việc La hầu thoắt ẩn thoắt hiện, Liễu Minh sớm đã quen thuộc.
Thế nhưng những lời khó hiểu vừa rồi, càng khiến hắn trở nên lo lắng.
Liễu Minh biết rõ La Hầu tuyệt không vô duyên vô cớ nói như vậy, trong lòng có chút nặng nề, thế nhưng hứng thú với với cảnh cửa màu vàng cực lớn kia lại càng nhiều thêm.
Hắn không chút biểu cảm đứng tại chỗ một lúc lâu, sau đó than nhẹ một tiếng, hai mắt khép lại, thần thức thu về, sau đó liền trở lại mật thất trong động phủ.
Liễu Minh lại lần nữa nhắm chặt hai mắt, dùng thần thức quan sát Hồn Thiên Bia bên trong cơ thể.
Tấm bia so với lúc trước không có gì khác biệt, lúc này đang lẳng lặng trôi nổi bên trong thức hải.
Liễu Minh lẳng lặng quan sát gần nửa ngày, nhưng không thể phát hiện cái gì khác thường, suy nghĩ mãi vẫn không có kết quá, hắn đành đem việc này tạm thời gác lại.
Sau đó, Liễu Minh từ trong áo lấy ra, một khối ngọc giản đen nhánh liền xuất hiện trong lòng bàn tay, chính là sáu tầng công pháp kế tiếp của Minh Cốt Quyết.
Khi hắn dùng nhận thức xem qua, trên mặt lộ ra vẻ cười khổ.
Liễu Minh những năm này sau khí tiến giai Hóa Tinh hậu kỳ, sớm đã đem những sáu tầng sau này xem đi xem lại không biết bao nhiêu lần, nhưng chiếu theo những gì ghi chép lại, hắn hiện tại không có cách nào tu luyện .
Bởi vì sáu tầng Minh Cốt Quyết này yêu cầu phải có Minh Hà Chi Thủy tẩy thể mới có thể tu luyện thành công.
Mà Minh Hà này chỉ có thể tìm ra tại Cửu U Minh Giới bí ẩn trong truyền thuyết, nơi mà hắn vẫn chưa có cách nào tìm đến.
Theo như đồn đại, lưu vực Minh Hà Chi Thủy trải dài toàn bộ Cửu U Minh Giới, nước sông không những vô cùng hơn nữa còn lạnh thấu xương, bất cứ sinh vật nào tiến vào trong đó, đều lập tức chìm nghỉm, không cách nào ngoi lên.
Nơi hung hiểm như thế, Liễu Minh dù cho về sau có thể tiến giai Thiên Tượng, chỉ sợ phải có vài phần cơ duyên, mới có thể tiến vào trong đó.
Xem ra ngày đó, hắn giao dịch cùng Thanh Linh, đã chịu thiệt không ít, tuy vậy hắn hiện tại cũng chỉ có oán thầm vài câu, sau đó tự an ủi chính mình mà thôi.
Dù sao với tu vi Thông Huyền của Thanh Linh, dù hắn có tình nguyện giao dịch hay không, chỉ sợ không có gì khác biệt.
Nghĩ tới đây, hắn chỉ có thề lắc đầu cười khổ, thu lại ngọc giản, bàn tay lóe lên, lấy ra một cái bát màu bạc.
Liễu Minh gảy nhẹ ngón tay, cái bát kêu một tiếng "Phanh", trong mật thất liền tràn ngập một mùi hương liệu nhàn nhạt.
Chỉ thấy bên trong, đã có một ít linh dịch màu tím chừng một phần ba bát, bên trong linh dịch đang ngâm một cái phù lục ánh vàng rực rỡ, chính là lực sĩ Khăn vàng phù lục kia.
Sau một thoáng nhìn qua phù lục, Liễu Minh từ trong Tu Di giới lấy ra điển tịch về Khăn Vàng phù lục từ thời thượng cổ, mà lần trước Thanh Linh đưa cho, cẩn thận đặt lên trán.
Hắn vừa xem điển tịch, vừa cẩn thận quan sát vật đang hiện ra trong ánh sáng bạt trong bát.
Sau thời gian chừng một chén trà, Liễu Minh mới chậm rãi lấy điển tịch xuống, cẩn thận cất vào trong túi.
Thời điểm mấy năm trước, khi hắn đọc qua tư liệu này, phát hiện trên sách có ghi lại một ít bí thuật luyện chế Hoàng Cân lực sĩ. Nhưng vài loại tài liệu luyện chế từ thời thượng cổ đến nay đã gần như tuyệt tích. Từ đó có thể thấy, nếu muốn luyện chế ra tấm Hoàng Cân phù lục thứ hai, nếu không có cơ duyên đặc thù thì không cách nào đạt được.
Kể cả phù binh của các đại tông môn hiện nay so với Hoàng Cân lực sĩ phù binh ghi chép trên điển tịch đã hoàn toàn khác biệt. Hoàng Cân phù binh trải qua quá trình bồi dưỡng tỉ mỉ có thể hình thành linh tính, từ đó sinh ra tiềm lực lớn. Các loại phù binh bình thường khác, chỉ có thể dựa vào ký thác thần hồn, đem điều khiển như con rối mà thôi.
Tuy nhiên vài trang cuối của điển tịch có ghi lại vài bí thuật vận dụng lực sĩ Khăn Vàng, trong đó có thuật đem nó luyện chế thành phân thân, khiến cho Liễu Minh cảm thấy vô cùng hứng thú.