Ma Thiên Ký

Đều Lộ Ra Thần Thông


trước sau

Mấy canh giờ sau, tinh quang rạng rỡ phản chiếu đầm nước màu bạc bên cạnh.

Bên trong đầm nước, Thương Long Thất Túc pháp trận chẳng biết đã phát sinh biến hóa lúc nào mà bị một đám sương mù màu xanh da trời bao phủ, mặt nước phản xạ lại từng đạo tinh quang, bốn người đứng bên cạnh đầm nước được chiếu rọi giống như tinh vân chiếu vào thân, khiến cho người khác nhìn vào có cảm giác quỷ dị.

Liễu Minh ngồi khoanh hai chân, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào tinh quang đang không ngừng lưu chuyển biến hóa, sau đó hai tay từ từ kết một cái pháp ấn huyền diệu.

Đột nhiên, một tiếng tê minh trầm thấp truyền đến, một thanh phi kiếm màu vàng dần dần hiển hiện trên đầu hắn.

Tay hắn lại phát ra một đạo kiếm quyết, Kim sắc phi kiếm bỗng nhiên bộc phát ánh sáng chói mắt, lập tức hóa thành một vệt sáng giống như sao băng nhanh chóng tiền vào trong Thương Long Thất Túc trận pháp, sau đó bên liên tục xuyên qua trận pháp một cách quỷ dị.

Bên trong trận pháp, mỗi lần Hư không kiếm xẹt qua lại hiện ra tinh quang lập lòe không thôi. Liễu Minh thấy vậy, hai mắt nhắm nghiền, tại thần trí của hắn cảm ứng ở bên trong, một đoàn do vạn đạo tinh văn tạo thành Thanh sắc Thương Long đồ án, chính dần dần rõ ràng hiển hiện mà ra.

Trên mặt Liễu Minh hiện ra vẻ vui mừng, nhờ Tinh từ chi lực của Hư không kiếm, cuối cùng hắn đã tìm ra được mắt trận của Thương Long Thất Túc trận pháp.

Cách đó không xa, Bành Việt sắc mặt tái nhợt cũng hiện lên vẻ biến hóa, hai mắt đang gắt gao nhìn chằm chằm vào những ngôi sao đang lưu chuyển không ngừng trên mặt nước, giống như sợ bỏ qua một chi tiết nào đó.

Hắn muốn căn cứ vào khoảng cách và tốc độ bất thường của mỗi ngôi sao, kết hợp với độ sáng tối, trong lòng không ngừng âm thầm diễn lại quỹ tích vận hành của Tinh Thần Đại Trận.

Chỉ thấy hai tay Bành Việt không ngừng xoay chuyển, đánh ra từng đạo pháp quyết huyền diệu vào đầm nước màu bạc trước mặt, đúng là tại phục chế trong nội tâm đẩy diễn ngôi sao quỹ tích. Phân nửa ảo ảnh con Thanh sắc Thương Long dần dần hiện ra trước mặt hắn.

Mặt khác ở bên cạnh, hai tỷ muội Âu Dương Thiến đang ngồi sánh vai nhau.

Một tay Âu Dương Thiến nâng một cái Linh khí hình dáng như cái mâm tròn, tay còn lại không ngừng đánh ra những đạo pháp quyết biến ảo, Linh khí hình mâm tròn lóe lên từng đạo ánh sáng màu xanh, bắn vào đầm nước trước mặt sau đó nhanh chóng biến mất vô ảnh tung.

Thấy vậy đôi mi thanh tú của nàng cau lại!

Nàng tuy có nhận ra Thương Long Thất Túc trận pháp, những cũng chỉ là biết sơ qua, không có chính thức nghiên cứu, giờ phút này cảm thấy có chút lực bất tòng tâm.

Mà thiếu nữ áo xanh bên cạnh thì trong tay cầm một chiếc ngọc bút màu xanh biếc. Vẻ do dự hiện lên trên khuôn mặt, dường như đang dùng thần thức cảm ứng, thi thoảng lăng không múa bút phác họa vài cái.

Đột nhiên Âu Dương Thiến thu lại Linh khí hình mâm tròn, nhanh chóng lật tay lấy ra một viên châu màu đỏ, trong miệng lẩm nhẩm, sau đó ném viên châu xuống dưới đầm nước, viên châu màu đỏ bỗng nhiễn sáng rực lên, lập tức hóa thành một đạo hồng quang bay vào trong pháp trận.

Lúc này trên đầm nước tinh quang nổi lên một hồi rung động.

Âu Dương Thiến thấy vậy thì gương mặt cuối cùng cũng hiện lên vẻ vui mừng.

Trong lúc Bành Việt và Âu Dương Thiến còn đang vất vả tìm hiểu pháp trận thì quanh thân Liễu Minh hiện lên hơn mười cán trận kỳ bay lơ lửng, mô hồ sắp xếp thành Bắc Đẩu Thất Tinh trận thế.

Một tay Liễu Minh hướng về phía trận kỳ, lập tức hơn mười đạo quang hoa trong trận kỳ bắn ra, hội tụ thành một cột sáng thô to, bắn thẳng vào Tinh quang bên trên đầm nước.

Một tiếng rồng ngâm vang vọng không thôi. Thương Long Thất Túc pháp trận bỗng nhiên phát ra ánh sang chói mắt, ảo ảnh một con Thanh sắc Thương Long cực lớn khí thế khủng bố phá tan đầm nước, lượn vòng trong thạch thất một hồi sau đó lại quay lại đầm nước.

Âu Dương tỷ muội cùng Bành Việt nghe thấy âm thanh rồng ngâm thì giật mình bừng tỉnh, nhanh chóng quay đầu nhìn lại, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.

Trên mặt Liễu Minh hiện lên vẻ đại hỉ, nhanh chóng kết xuất những thủ ấn kỳ dị, đánh ra từng đạo pháp quyết vào đầm nước,, mặt nước màu bạc bỗng nhiên xoay tròn, quấn lấy thân hình Liễu Minh, kéo hắn vào trong mặt nước.

Một khắc sau, thân hình Liễu Minh lóe lên trong hồ nước màu bạc rồi nhanh chóng biến mất vô ảnh tung.

Bành Việt cùng Âu Dương tỷ muội thấy vậy, hai mắt ngơ ngác nhìn nhau.

Liễu Minh chỉ cảm thấy không gian xung quanh chấn động kịch kiệt một lúc, sau đó ánh sáng màu bạc dần dần mất đi, cảnh vật trước mắt hắn biến đổi, bất thình lình hắn đã xuất hiện bên trong một cái nhà đá.

“Hô”

Liễu Minh thấy vậy thì thở phào một hơi.

Lúc trước hắn có thể tìm ra biến hóa của Thương Long Thất Túc trận pháp đúng là cực kỳ may mắn, nếu không có tinh từ chi lực của Hư Không kiếm thôi động Thương Long Thất Túc trận pháp, sau đó lại thông qua Tiểu Bắc Đẩu trận làm cho mắt trận hiện ra thì chỉ sợ giờ phút này hắn đã không có cách nào xuất hiện ở đây.

Liễu Minh sau khi ổn định lại tâm trí bắt đầu đánh giá nhà đá trước mắt.

Gian nhà đá này toàn bộ đen sì, tất cả bốn phía đều là tường đá màu nâu xanh chắc chắn, mười phần u ám, hoàn toàn trong trạng thái phong bế, không có cửa sổ, chỉ có một cánh cửa thấp bé thông ra ngoài.

Liễu Minh đưa mắt nhìn lại, trong nhà đá bày biện một cái bệ đá màu đen, bên trên có một cái túi màu xám không có gì nổi bật.

Nhìn thấy vật ấy, thần sắc hắn khẽ động, lập tức thò tay phát ra một cỗ hắc khí hướng đến cái túi màu xám quấn lấy. Cái túi vừa mới tới tay, Liễu Minh liền có cảm giác tay trầm xuống một chút.

Vật ấy nhìn tuy nhỏ nhưng lại có sức nặng chừng trăm cân.

Đương nhiên với Liễu Minh mà nói, sức nặng này chẳng đáng là bao.

Liễu Minh sau một hồi suy nghĩ, liền đem cái túi nhẹ nhàng lắc lắc, lập tức nghe thấy những tiếng xột xoạt như tiếng hạt cát va vào nhau.

Hai mắt hắn sáng lên, sau đó không hề do dự mở miệng túi ra, bên trong lộ ra những hạt nhỏ màu bạc tròn trĩnh.

Những viên bi đều phảng phất như những ngôi sao trên bầu trời đêm, phát ra một chút tinh mang sáng chói.

“Quả nhiên là Tinh Hà Sa” Liễu Minh thốt lên, không kìm nén được vui mừng, lập tức cười to thoải mái.​

Một hạt Tinh Sa đã là vô cùng hiếm thấy, huống chi là cả một túi đầy, giá trị to lớn chỉ sợ ngay cả cường giả Thiên Tượng Cảnh cũng phải động tâm.

Liễu Minh sau khi cẩn trọng xem xét túi cát, liền cẩn thận thu thập từng chút Tinh Sa vào bên trong Tu Di giới. Sau đó hắn liền kiềm chế cảm giác vui sướng, ánh mắt quan sát bốn phía xung quanh, cánh tay đột nhiên vung
lên, ngón tay tức thì búng ra.

Vài tiếng “Sưu sưu”, vô số kiếm quang vàng rực theo đó bắn về phía màu nâu xanh trên thạch bích.

Sau vài tiếng trầm đục qua đi, thế tới của kiếm quang đều đã tận vậy mà chỉ có thể lưu lại trên thạch bích vài vết kiếm mờ nhạt.

“Tảng đá này thật rắn chắc…”

Liễu Minh không khỏi có chút kinh ngạc, hắn lại cẩn thận xem xét nhà một lần nữa, xác nhận không bỏ sót gì nữa, mới chậm rãi đi về phía cửa đá, thận trọng đẩy ra sau đó liền rời khỏi nơi này.

Bên ngoài nhà đá, cũng không phải là bầu trời rộng lớn mà là một thông đạo tĩnh mịch, dài vô tận làm bằng đá xanh.

Liễu Minh sau khi than nhẹ một tiếng, liền cẩn thận, từng bước chắn chắn đi vào trong thông đạo.

Thông đạo này cũng không phải một đường thẳng tắp hoàn toàn, mà có chút khúc khuỷu quanh co, mặt đất cũng gồ ghề chứ không bằng phẳng.

Hắn cứ tiến lên như vậy chừng thời gian uống nửa chén trà thì trước mặt bất ngờ xuất hiện một ngả rẽ thật rộng.

Nhìn qua hai ngả rẽ trước mắt, cũng giống khi mới bước vào, hắn vẫn không đoán được thông đạo này dẫn đến đâu.

Trong lòng Liễu Minh chợt hiện lên một dự cảm không tốt, sau một thoáng cân nhắc, hắn quyết định đi về phía bên trái.

Nhưng sau nửa khắc đồng hồ, hắn lại như thế nào quay trở về chỗ cũ, sắc mặt đã trở nên vô cùng khó coi.

Vừa rồi, hắn đã liên tiếp gặp những lối rẽ cùng đường cụt khác, sau khi hắn thử tiến vào tất cả lối rẽ thì có thể xác định nơi này rõ ràng là một tòa mê cung quỷ dị!

“Xem ra đây chính là khảo nghiệm tiếp theo!” Liễu Minh thì thào lẩm bẩm, hắn hiện tại chưa có chút manh mối làm sao để rời khỏi mê cung này.

Liễu Minh sau khi xem xét tình hình trước mắt, trong tay kiếm quyết đã ngưng tụ, trong miệng lẩm bẩm niệm chú, tại mi tâm đã có một thanh tiểu kiếm ánh vàng rực rỡ dài gần tấc hiện ra.

Ngón tay điểm vào trong không trung, kiếm nhỏ màu vàng lập tức lượn vòng, vô số kim quang không ngừng phóng ra sáng chói tạo nên một đạo kiếm quang dài chừng mấy trượng.

“Tật!”

Hắn quát khẽ một tiếng, kiếm quang ánh vàng lập tức phóng tới, điên cuồng công kích lên vùng màu xanh trên thạch bích, tạo nên vô số tia lửa.

Sau khi tia lửa tiêu tán, trên vách tường đã lộ vết kiếm thật sâu, thế nhưng khi ánh sáng xanh trên thạch bích lóe lên, trong nháy mắt vách tường đã khôi phục lại như lúc ban đầu.

Liễu Minh gặp tình hình này, sắc mặt càng trở nên khó coi hơn.

Quả nhiên cả tòa mê cung đều chịu sự thao túng của cấm chế vô cùng mạnh mẽ, khiến cho cả thần thức lẫn bảo vật không có cách nào gây tổn thương.

Không còn phương pháp nào khác, hắn chỉ có thể thở dài, kiên trì đi vào lối rẽ bên phải.

Trong điện đường Hoàng Kim, ba người gồm nam tử tóc tím, La Thiên Thành cùng thanh niên xấu xí của Ma Huyền Tông đang ngồi khoanh chân, khép chặt hai mắt, dùng hết Tâm lực tìm hiểu bí thuật ghi lại trên vách tường chính diện đại điện.

Trên cơ thể ba người lúc này đều ít nhiều nổi lên một vầng sáng màu vàng nhàn nhạt, bên trong còn ẩn chứa Phạn văn di chuyển không theo quy luật, phập phồng theo vầng sáng, khiến cho người nhìn vào có cảm giá thần thánh trang nghiêm.

Hiển nhiên đối vói bí thuật ghi trên vách, ba người đều đã có lĩnh ngộ của chính mình.

Ngồi xếp bằng ngoài cùng bên trái là La Thiên Thành, một giọt mồ hôi to như hạt đậu từ trên trán chảy xuống, trong cơ thể hắn thỉnh thoảng truyền đến những tiếng vang trầm thấp, da thịt toàn thân đỏ thẫm như máu , xem chừng có thể vỡ ra bất cứ lúc nào.

Bí thuật Phật môn này ắt hẳn là phương pháp Luyện thể cao thâm nào đó, đối với người vốn theo đuổi luyện thể như hắn quả thật là một hồi đại cơ duyên.

Đáng tiếc thuật này nói rõ chỉ có Luyện thể sĩ Chân Đan cảnh mới có thể tu luyện nếu không thân thể vì lí do chưa đủ mạnh mẽ sẽ trực tiếp nổ tung mà chết.

La Thiên Thành tuy thực lực vượt xa đồng bạn cùng trang lứa nhưng tu vi dù sao chỉ mới đạt đến Hóa Tinh sơ kỳ, nếu không nhờ Đô Thiên Linh Thể nghịch thiên tăng phúc chỉ sợ căn bản không có khả năng tìm hiểu bí thuật.

Thế nhưng hắn có thể từng bước đạt đến thành tựu như ngày hôm nay cũng không phải hoàn toàn dựa vào Linh thể nghịch thiên, dưới tình huống toàn thân kịch liệt đau nhức, vẫn kiên trì chịu đựng, cũng đã thông suốt hơn phân nửa, trước mắt chỉ còn cách bước đột phá cuối cùng một đoạn là có thể đại công cáo thành.

La Thiên Thành nghĩ đến việc luyện thành Kim Cương Xá Lợi, trong lòng không khỏi dâng lên một tia lửa nóng.

Chính vào lúc này, nam tử tóc tím ngồi xếp bằng ở giữa đột nhiên hai mắt trợn lên, vầng sáng kim sắc trên người bỗng nhiên bắn ra tám đạo Lưu Hỏa ánh vàng, kim quang lóng lánh dần dần tản mát .

Từ xa nhìn lại, thân thể nam tử tóc tím như chìm đắm bên trong kim diễm rào rạt.

Chuông vàng khổng lồ trên đại điện bỗng nhiên ngân vang, một tràn phạm âm cũng theo đó phát ra.

Thanh niên xấu xí Ma Huyền Tông cùng La Thiên Thành nghe vậy, đồng thời mở hai mắt ra, vừa sợ vừa giận cùng nhau nhìn lại.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện