La Hầu vẫn im lặng nãy giờ, nghe vậy đầu tiên khẽ giật mình, sau khi chần chờ một lúc mới chậm rãi trả lời:
“Cũng được, hôm nay cứ nói rõ ràng một lần để giảm bớt nghi hoặc cho ngươi cũng tốt. Hồn Thiên Bia thật ra là do Ma Nhân sở hữu lồng giam trước kia đoạt được, là một kiện dị bảo khác không có liên hệ gì với lồng giam này. Nào ngờ kẻ kia bằng vào tài năng hơn người, sáng chế ra một loại bí thuật cứng rắn đem Hồn Thiên Bia cùng lồng giam luyện hóa thành một thể thống nhất. Về sau như ngươi đã biết, khi ta có thể tế luyện qua Hồn Thiên Bia, ngươi mới có thể sử dụng một ít năng của nó để tùy ý ra vào không gian này.
Liễu Minh nghe đến đó, âm thầm nhẹ gật đầu.
Thì ra tấm bia này lại có lai lịch như vậy. Nhưng nếu Ma Nhân kia có thể đem hai vật vốn không có quan hệ là Hồn Thiên Bia và lồng giam này hợp lại làm một thì tài năng của hắn trên lĩnh vực luyện khí tuyệt đối đứng trong đẳng cấp cao nhất.
Nghĩ tới đây, hắn không khỏi nhớ lại tình cảnh lần thứ nhất bị “Ma Nhân” kia đoạt xá. Trong thời gian ngắn, không ngờ kẻ đó có thể dễ dàng cải tạo lại Kim Nguyệt Kiếm cùng Trọng Thủy Châu của hắn, lại bằng thủ đoạn bí ẩn cấy lân phiến Xích Giao vào thân thể này. Đáng sợ hơn nữa là gã còn có thể đem Thái Cương Kiếm Phôi mà Lục Âm tổ sư giao lại cho hậu nhân cùng với kiếm phôi mà Liễu Minh mới cô đọng khi đó hợp lại làm một.
Chẳng lẽ những Ma Nhân mà mọi người thường nhắc tới đều có am hiểu rất sâu trong lĩnh vực luyện khí?
“Lại nói ta thật ra vẫn không có cách nào hoàn toàn không chế được tấm bia này. Trừ việc dựa vào sức mạnh của lồng giam giúp ngươi tự do tiến vào tu luyện bên trong ảo cảnh, Hồn Thiên Bia đích thực lại là một chìa khóa hung cát khó dò! Ngươi có lẽ còn nhớ rõ khi trước bia này lần đầu tiên phát sinh hiện tượng kỳ lạ?” La Hầu tiếp tục nói.
Liễu Minh nghe thế, giật mình nhớ lại lúc Hồn Thiên Bia mở ra cánh cổng ánh sáng hình quạt cổ quái.
“Lần đó, ta cũng thử mở cánh cổng kia, đáng tiếc là không thành công. Xem ra sử dụng chìa khóa này thế nào cho đúng vẫn cần phải nghiên cứu kỹ càng hơn. Vì vậy trong thời gian ngắn, chìa khóa này chưa thể mang đến cho ngươi chỗ tốt gì thêm. Về phần những việc khác có liên quan đến tấm bia này, ngươi bây giờ có biết cũng không ích, tốt hơn vẫn là tạm thời bỏ qua một bên đi.” La Hầu nói đến đây liền ngừng lại, ra vẻ không muốn tiếp tục nói thêm về Hồn Thiên Bia.
“Đa tạ tiền bối chỉ điếm cho vãn bối một ít nghi vấn trong lòng.”
Liễu Minh tuy rằng vẫn bị lai lịch thật sự của bia đá làm cho kinh ngạc nhưng sau khi suy nghĩ thoáng qua liền thức thời không hỏi thêm gì nữa.
“Tốt rồi, ta cũng không muốn nói nhiều nữa. Hiện tại ngươi nên tập trung vào việc mau chóng tiến cấp Giả Đan Kỳ. Tiếp theo, ta sẽ ngủ say một thời gian dài, tận lực tích góp một ít năng lượng để có thể giúp ngươi vào thời điểm tiến giai cảnh giới Chân Đan. Cho nên việc tu luyện tới Giả Đan Kỳ cũng chỉ có thể hoàn toàn dựa vào chính ngươi.” La Hầu nhìn thật sâu vào mắt Liễu Minh rồi mới chậm rãi nói ra.
“Vãn bối hiểu rõ, sẽ không để cho tiền bối phải thất vọng.” Liễu Minh nghiêm mặt trầm giọng đáp.
La Hầu sau một thoáng nhẹ gật đầu, lui về phía sau mấy bước. Thân thể lão theo đó liền trở nên mờ ảo sau đó từ từ biến mất trước mắt Liễu Minh.
Liễu Minh nhìn lại không gian trước mắt lần nữa hoàn toàn trống rỗng liền ngửa mặt lên trời thở dài một cái sau đó liền khoanh chân ngồi xuống, rầu rĩ dùng ngón tay miết miết hai hàng lông mày.
Hôm nay hắn đã biết được nhiều tin tức quan trọng, tuy vậy trong nhất thời vẫn khó có thể chấp nhận, hẳn là vẫn cần một chút thời gian để sắp xếp lại suy nghĩ mới được.
Liễu Minh trầm ngâm hơn nửa canh giờ sau đó mới cười khổ hạ quyết tâm lấy ra một cái ngọc giản màu trắng.
Nội dung bên trong ngọc giản chính là phương pháp luyện chế Kim Cương Thối Cốt Đan.
Lúc này hắn đã có kế hoạch lưu lại không gian thần bí này chừng ba mươi năm, những tài liệu cần thiết cho học tập cùng tu luyện vì thế đã sớm được chuẩn bị đâu ra đấy.
Đầu tiên hắn định học cách luyện chế Kim Cương Thối Cốt Đan này.
Độ khó khi hắn luyện chế Uẩn Linh Đan cùng Kim Nguyên Đan trước kia nếu phải so sánh với đan dược này thì quả thực là chênh lệch như trời với đất.
Theo ghi chép của ngọc giản, Kim Cương Thối Cốt Đan này có xuất xứ từ một Luyện thể đại tông từ thời thượng cổ là Kim Cương Tông. Đan dược này có hiệu quả đối việc tăng cường sức mạnh thân thể, đặc biệt đối với cường hóa cốt cách còn có tác dụng không nhỏ, không ngờ lại có vài phần tương tự với khi Liễu Minh tu luyện Minh Cốt Quyết.
Đặc biệt hơn, đan dược này lại không bị hạn chế số lần sử dụng. Mặc dù trải qua nhiều lần phục dụng, hiệu quả khó tránh việc bị giảm xuống nhưng mà căn cứ vào ghi chép của ngọc giản, trước khi cơ thể người sử dụng sinh ra biểu hiện kháng thuốc, Kim Cương Thối Cốt Đan có thể tăng cường hơn phân nửa sức mạnh gân cốt của thân thể.
Đối với tu sĩ có thân thể mạnh mẽ như Liễu Minh, Kim Cương Thối Cốt Đan tự nhiên càng có giá trị to lớn. Thế nhưng quá trình luyện chế đan dược này vô cùng khó khăn, đủ khiến cho vô số Luyện Đan Đại Sư cam chịu thúc thủ vô sách.
Quan trọng hơn là, dù là Đan Sư có khả năng luyện chế đan dược này thì tỷ lệ thành công cũng là vô cùng thấp, không có cách nào có thể luyện chế số lượng lớn vì vậy không cách nào hấp dẫn những Luyện Đan Đại sư thành danh, cũng vì thế mới khiến Kim Cương Thối Cốt Đan gần như đã bị thất truyền.
Đương nhiên việc mai một của đan dược này còn có phần lớn nguyên nhân là do phương pháp luyện đan này luôn được các Ngọc Cốt Thiền Sư cất giữ bên mình, hầu như có rất ít người có thể thấy qua.
Khó trách năm đó, tu sĩ cấp bậc như Huyết Đế Tử và Hắc Phượng Tiên Tử vì một viên Kim Cương Thối Cốt Đan lại không tiếc công sức tự mình ra tay truy sát Liễu Minh.
Liễu Minh sau khi ghi nhớ cẩn thận phương pháp luyện chế liền khẽ đảo tay lấy ra mười cái Trữ Vật Phù.
Sau khi đặt chín cái Trữ Vật Phù sang một bên, hắn bóp nát một cái trong tay
lấy ra vô số tài liệu luyện đan.
Tiếp theo, tay áo Liễu Minh run lên, một đạo thanh quang từ trong đó bắn ra, một cái dược đỉnh được bao phủ bởi ánh sáng chói mặt vô thanh vô tức lơ lửng trước mặt hắn. Sau khi quay tít một vòng trên không, dược đỉnh bay vọt lên cao, thân đỉnh chằng chịt những văn tự huyền ảo. Khi dược đỉnh vững vàng rơi xuống liền có thể nhìn rõ, đúng là Lục Thần Đỉnh!
Một tiếng “Vèo”!
Khi Lục Thần Đỉnh vừa đáp xuống mặt đất, một đạo pháp quyết gần như cùng lúc chuẩn xác rơi vào thân đỉnh, chỉ nghe một tiếng phần phật, một ngọn lửa đỏ rực đã vọt ra từ trong thân đỉnh, sức nóng hừng hực khiến không gian xung quanh lập tức có vặn vẹo đôi chút.
Đợi khi nhiệt độ trong lò đạt đến đỉnh điểm, Liễu Minh mới giương một tay thi triển pháp quyết lên trên Lục Thần Đỉnh.
Một tiếng “Phốc”, nắp đỉnh bất chợt nảy lên sau đó lơ lửng bên trên dược đỉnh.
Liễu Minh thấy vậy, với tay khẽ bật hộp ngọc bên trên mặt đất, nắp hộp vô thanh vô tức mở lên lộ ra một mảnh vỡ mai rùa màu xanh lá toàn được bao phủ bởi vô số Linh văn thật nhỏ.
Đừng nhìn vật ấy có vẻ tầm thường, thực chất chính là một mảnh vỡ trên người của yêu thú cấp bậc Chân Đan Cảnh, Lục Ngô Quy Bối Giáp.
Liễu Minh tập trung quan sát vật ấy một lúc rồi đánh vào hư không một chiêu, mai rùa màu xanh liền bay ra rồi chậm rãi rơi vào bên trong dược đỉnh, không lâu sau đó, một đoạn rễ cây khô héo cũng nhanh chóng bay lên.
Ngón tay Liễu Minh khẽ vung vẩy, kiếm quang màu vàng chợt lóe lên đem rễ cây chẻ thành mấy đoạn nhỏ lần lượt rơi vào bên trong Lục Thần Đỉnh.
Theo động tác không ngừng của Liễu Minh, tất cả tài liệu luyện đan đều bị xử lý gọn gàng rồi được đưa vào bên trong dược đỉnh.
Cứ như vậy, cuối cùng hơn hai mươi loại tài liệu dựa theo đan phương ghi lại đều đã được bỏ vào trong lò.
Liễu Minh lúc này mới duỗi ngón tay nhẹ nhàng điểm lên nắp đỉnh vẫn đang lơ lửng trong không khí.
Nắp đỉnh vững vàng rơi xuống Lục Thần Đỉnh, không lộ ra một khe hở.
Sau một khắc, ngọn lửa hừng hực dưới thân đỉnh được Liễu Minh phân ra thành năm sáu ngọn lửa lớn chừng cánh tay khiến cho nhiệt độ xung quanh đột ngột tăng cao.
Liễu Minh tập trung nhìn chằm chằm vào thân đỉnh, sau một thời gian, từ trong Lục Thần Đỉnh liền có mùi thuốc nhè nhẹ khiến cho tinh thần thư thái tản mát ra.
Bằng vào kinh nghiệm vô số lần luyện đan của hắn, tài liệu trong đỉnh đến lúc này đã bắt đầu hòa tan vào nhau.
Thời gian mấy canh giờ lại trôi qua, mùi thơm phát ra từ Lục Thần Đỉnh ngày càng trở nên nồng đậm, bên trong bắt đầu truyền ra từng tràng âm thanh xào xạc, hơn nữa càng lúc càng lớn.
Ánh mắt Liễu Minh bỗng nhiên sáng ngời, mười ngón tay không ngớt vung vẩy, liên tiếp từng đạo pháp quyết bắn lên không trung sau đó ào ạt rơi lên phía trên dược đỉnh.
Dựa theo nội dung bên trong đan phương, vị trí pháp quyết rơi xuống tuyệt đối không thể có chút nào sai sót nếu không sẽ ảnh hưởng đến tỷ lệ thành đan cũng như phẩm chất đan dược sau này.
Ngọn lửa đỏ thẫm do Liễu Minh thao túng trong chớp mắt đã đem phân nửa Lục Thần Đỉnh bao bọc vào trong, từ xa nhìn lại, thân đỉnh đã biến thành một quả cầu lửa khổng lồ.
Phía trên dược đỉnh, một tầng văn trận đủ màu đủ sắc đã bắt đầu lờ mờ hiện ra.
Trong đỉnh bỗng nhiên truyền ra một tiếng ầm vang như sấm sét, lúc to lúc nhỏ, có chút quỷ dị.
Liễu Minh sắc mặt đờ đẫn, chỉ có hai mắt mơ hồ lộ ra hào quang màu xanh.
“Phốc”
Trong đỉnh đột nhiên truyền âm thanh ầm ầm vỡ vụn!
Thanh âm không lớn nhưng lại khiến cho Liễu Minh trở nên thất thần sau đó lắc đầu nở một nụ cười khổ.
Pháp quyết trong tay hắn đã ngừng thao túng hỏa diễm, một tay vung ra, nắp đỉnh cực nóng tự động bay lên, một đoàn sương mù phóng lên trời sau đó nhanh chóng tản mát, trong đỉnh chỉ còn lưu lại một tinh thể hình bi màu trắng xám.
Sắc mặt Liễu Minh lúc này đã khôi phục như bình thường.
Độ khó khi luyện chế Kim Cương Thối Cốt Đan vượt xa việc luyện chế Uẩn Linh Đan, vì vậy hắn cũng không hy vọng có thể dễ dàng thành công từ lần đầu tiên.
Sau khi dọn dẹp phế đan bên trong Lục Thần Đỉnh, Liễu Minh lại khoanh chân ngồi xuống, nhanh chóng khôi phục trạng thái sung sức của bản thân rồi mới vương tay chụp lấy một trong chín cái Trữ Vật Phù còn lại trên mặt đất.
Lượng lớn tài liệu luyện chế lần nữa được bày la liệt trên mặt đất.
Lần luyện đan thứ hai đã bắt đầu.
…
Thất bại!
Thất bại!
Vẫn là thất bại!
Tuy rằng đã có sự chuẩn bị về tâm lý nhưng độ khó khi luyện chế đan dược này đã vượt xa dự kiến của Liễu Minh.
Cũng may đây là bên trong không gian thần bí có thể giúp hắn không bị gián đoạn nhiều lần luyện chế.
Bỏ ra thời gian ba năm, trải qua trăm lần luyện chế thất bại cuối cùng Liễu Minh cũng luyện thành một viên Kim Cương Thối Cốt Đan hoàn chỉnh đầu tiên.
Mặt ngoài viên thuốc này có màu đen, lại sáng bóng như kim loại, ngoài ra bề mặt đan dược còn có những điểm lấm tấm màu vàng như hạt gạo được sắp xếp không theo trật tự nào lại phát ra hào quang yếu ớt.