Ma Thiên Ký

Thiên Tuệ Linh Thể


trước sau

- Khuê sư đệ! Dương Kiền có thể ngưng kết thuật ấn Hỏa Đạn Thuật là vì cố ý bỏ ra hai năm để tu luyện. Mà Tiễn nha đầu ngưng kết được thuật ấn Thủy Tiễn Thuật là do năm đó tham gia sinh tử thí luyện đã từng chém giết một gã Thủy tộc, vô tình hấp thu. Nhưng chính vì như vậy mà cũng khiến cho Tiễn nha đầu thiếu chút nữa nổi điển mà chết. Về sau nếu không phải Ngạn sư thúc tự mình ra tay trấn áp luyện hóa thuật ấn này chỉ sợ Tiễn nha đầu cũng không thể nào sống đến được hôm nay. Mà Bạch sư điệt chỉ là một đệ tử Tam Linh Mạch, tại sao lại có thể làm được việc này. Muốn nói thông qua khổ tu đạt được cũng là chuyện không thể nào tưởng tượng nổi.

Hoàng sư huynh rốt cục có chút nghi hoặc, mở miệng hỏi.

- Cái này, tiểu đệ thật sự cũng không biết rõ ràng lắm. Mọi người cũng biết, ta và Chu sư đệ, Chung sư muội cũng vì tư chất của người này mà không thu hắn là đệ tử thân truyền. Đoán chừng hơn phân nửa là do hắn có cơ duyên khác.

Khuê Như Tuyền thoáng do dự một chút, lại cười khổ trả lời.

- Muốn biết nguyên nhất còn không phải đơn giản sao. Không bằng chúng ta kêu Bạch sư điệt lên đây hỏi thăm một chút chẳng phải đều rõ sao.

Sở Kỳ suy nghĩ một chút bỗng nhiên cười nói.

- Điều này thì không được. Dựa theo cấm điều là tổ sư gia lưu lại, đệ tử bổn tông vô luận là đạt được cơ duyên gì thì chúng ta làm trưởng bối không thể tìm hỏi ngọn nguồn.

Khuê Như Tuyền biến sắc nói.

- Khuê sư huynh nhạy cảm rồi! Đây cũng không phải là hỏi ngọn nguồn. Nếu tu vi Bạch sư điệt chỉ tiến nhanh hoặc đoạt được Linh Khí, Phù Khí lợi hại, chúng ta tự nhiên không hỏi đến. Nhưng ngưng kết thuật ấn thật sự là rất cổ quái, không hỏi rõ vạn nhất trong đó có điều gì cổ quái, chỉ sợ đối với cả tông môn cũng không tốt. Lại nói, lúc trước chưởng môn sư huynh cũng giải thích chuyện Cao Trùng có thể ngưng kết cương khí nói ra đấy thôi.

Sở Kỳ lại nhàn nhạt nói.

Sắc mặt Khuê Như Tuyền lập tức trở nên khó toi.

Mặt khác những Linh Sư khác nghe được lời này, tức thì nhẹ nhàng nói nhỏ với nhau. Trong đó tuy có người đồng ý kiến nhưng cũng có người không đồng ý.

Chưởng môn Quỷ Tông thấy vậy thì nhíu mày. Một lúc lâu sau rốt cuộc mở miệng nói.

- Tu vi Bạch sư điệt đã đến Linh Đồ hậu kỳ, tự nhiên không có khả năng trong mấy năm này đem toàn bộ thời gian để tu luyện thuật pháp. Nói như vậy chúng ta có thể hỏi thăm một chút là điều tất yếu. Đương nhiên Khuê sư đệ cũng không cần khẩn trương. Đây cũng không phải chất vấn, chúng ta là trưởng bối chỉ hỏi đơn giản một chút mà thôi. Dù cho Bạch sư điệt không muốn trả lời cũng sẽ không bị xử phạt cái gì cả.

Nghe chưởng môn Quỷ Tông nói như vậy, những vị Linh Sư khác nhìn nhau, đại bộ phận đều gật đầu đồng ý.

Khuê Như Tuyền thấy vậy, cũng chỉ biết cười khổ đáp ứng. Đương nhiên trong lòng hắn đối với việc Liễu Minh có thể tu thành thuật ấn cũng rất hiếu kì.

Vì vậy, đang ngồi ở trên lôi đài đệ nhất chờ người lên khiêu chiến. Bên tai Liễu Minh truyền đến giọng nói của Khuê Như Tuyền.

Liễu Minh nhanh chóng suy nghĩ, đồng thời cũng đứng lên bay niệm pháp quyết bay thẳng lên ngọc đài.

Nhưng đệ tử khác thấy vậy rất kinh ngạc. Ngược lại vị Linh Sư chủ trì tựa hồ đã sớm biết trước, đối với việc Liễu Minh bỏ đi không nói gì.

- Đệ tử Bạch Thong Thiên, tham kiến Khuê sư, chưởng môn cùng chư vị sư thúc, sư bá.

Liễu Minh hạ xuống ngọc đài, lập tức cung kính thi lễ.

- Thông Thiên! Ngươi đứng dậy đi! Lần này biểu hiện của ngươi không tệ, vậy mà có thể trong đại bỉ lọt vào top mười. Nếu có thể tiếp tục bảo trì, ta và Chu sư thúc, Chung sư cô nhất định sẽ trọng thưởng. Hiện tại chưởng môn sư bá và các vị sư thúc khác có một số việc muốn hỏi. Ngươi trả lời được thì trả lời, nếu thấy không được thì cũng không cần miễn cưỡng.

Khuê Như Tuyền tươi cười nói với Liễu Minh.

- Vâng! Đệ tử sẽ biết gì nói đấy, không dám nói bừa.

Liễu Minh đứng dậy, thần sắc trấn định nói.

- Bạch sư điệt quả nhiên tuấn tú lịch sự. Không cần khẩn trương. Chúng ta gọi ngươi lên đây cũng chỉ hơi ngươi hai chuyện mà thôi.

Chưởng môn Quỷ Tông dò xét Liễu Minh vài lần, đồng dạng lộ ra vẻ tươi cười hỏi.

- Không biết chưởng môn sư bá cùng chư vị sư thúc muốn hỏi chuyện gì?

Liễu Minh cung kinh trả lời.

- Bạch sư điệt. Ngươi bây giờ là Linh Đồ hậu kỳ, đúng chứ!

Chưởng môn Quỷ Tông gật đầu mở miệng hỏi.

- Vâng! Đệ tử xác thức cách đây không lâu vừa mới tiến giai lên cảnh giới Linh Đồ hậu kỳ.

Liễu Minh thản nhiên trả lời.

- Với tư chất Tam Linh Mạch của ngươi có thể trong thời gian ngắn tu luyện đến cảnh giới này xác thực không dễ dàng gì. Nói như vậy bình thường ngươi tu luyện Pháp lực rất khắc khổ, tốn không ít thời gian.

Chưởng môn Quỷ Tông lại hỏi.

- Vâng! Đệ tử mấy năm nay hơn phân nửa là dùng để tu luyện công pháp.

Liễu Minh thừa nhận nói.

- Vậy ngươi bình thường tu luyện Phong Nhận Thuật đại khái tốn bao nhiêu thời gian?

- Đệ tử dùng không quá nhiều thời gian. Mỗi ngày chỉ dùng hai thời thần để tu luyện pháp thuật.

- Theo như ta thấy trong lần tỉ thí vừa rồi, có lẽ ngươi đã tu luyện Phong Nhận Thuật đến cảnh giới đại viên mãn, ngưng kết ra thuật ấn!

- Đệ tử xác thực ngưng kết ra thuật ấn Phong Nhận Thuật.

- Thời gian dùng để tu luyện pháp thuật không nhiều lắm. Làm sao ngươi có thể làm được việc này.

Hai mắt chưởng môn Quỷ Tông rốt cuộc nhíu lại.

Nhưng Linh Sư khác cũng tập trung tư tưởng suy nghĩ.

- Đệ tử không hiểu ý tứ chưởng môn sư bá. Kính xin chỉ rõ?

Liễu Minh tựa hồ có chút nghi hoặc khó hiểu.

- Bạch sư điệt. Ngươi vừa mới nói, ngươi mỗi ngày chỉ dùng hai thời thần để tu luyện Phong Nhận Thuật. Cứ như vậy mà có thể ngưng kết ra thuật ấn.

Chưởng môn Quỷ Tông nghe vậy thì nhướng mày.

- Đệ tử thật sự ngưng kết ra thuật ấn.

Liễu Minh nháy mắt mấy cái, sắc mặt vô tội nói.

Nghe xong lời này, chưởng môn Quỷ Tông cùng các vị Linh Sư khác không khỏi ngơ ngẩn.

- Mỗi ngày chỉ hao phí hai thời thần để tu luyện. Trong vài năm có thể tu luyện ra một thuật ấn. Nếu thật sự là như vậy, tựa hồ có một loại khả năng.

Trong mắt Lôi sư thúc đột nhiên lóe lên tinh quang nói.

-
Là điều gì?

Chưởng môn Quỷ Tông cả kinh, bỗng nhiên quay đầu hỏi.

Những người khác cũng kinh ngạc nhìn qua.

- Chư vị hẳn là quên trong truyền thuyết có vài loại linh thể không cách nào kiểm chứng. Tựa hồ có một loại vừa vặn có thể làm được việc này.

Lôi sư thúc cười nói.

- Ngươi nói chẳng lẽ Thiên Tuệ Linh Thể vô cùng thân bí kia?

Hoàng lão giả cả kinh kêu lên.

- Đúng vậy! Nghe nói Thông Tuệ Linh Thể có lực lượng thông minh không thể tưởng tượng nổi. Chủ nhân của linh thể cho dù tìm hiểu công pháp hoặc tu luyện pháp thuật nào đều nhanh hơn thường nhân gấp mấy lần, thậm chí mười mấy lần. Nhưng đáng tiếc linh thể này bởi vì tăng phúc của nó là linh tuệ (nhanh nhạy, trí thông minh) cho nên không cách nào kiểm tra ra. Nhưng linh thể này có tồn tại là hàng thật giá thật. Trước kia Thiên Nguyệt Tông hay Phong Hỏa Môn từng xuất hiện một loại linh thể quái thai. Tuy Pháp lực bình thường nhưng trên phương diện tu luyện pháp thuật thì vượt xa người bình thường. Hơn nữa dựa theo tốc độ tu luyện, còn có thể chia ra làm Thập Tuệ, Bách Tuệ, thậm chí Thiên Tuệ.

Lôi sư thúc nhớ lại, trịnh trọng nói.

- Lôi sư huynh nói như vậy, ta cũng nhớ đến có mấy loại linh thể hiếm có như vậy. Chậc chậc! Hẳn là Bạch sư điệt có loại linh thể thần bí, thảo nào trong đại điển khai mở Linh Hải lại không thể kiểm tra ra.

Lúc này có một vị Linh Sư giật mình nói.

- Có thể đệ tử trừ tu luyện pháp thuật có chút thành tựu ra thì trên phương diện tìm hiểu công pháp cũng không nhanh lắm.

Liễu Minh nghe vậy, lại có vài phần chần chờ nói.

- Thông Tuệ Linh Thể vốn là một Linh Thể vô cùng thần bí. Nếu có sai biệt với lời đồn cũng là điều bình thường. Hoặc ngươi có thể không phải là Thông Tuệ Linh Thể, có thể là một loại linh thể không biết tên nào đó. Điều này cũng không phải là không có khả năng xảy ra. Dù sao trong tu luyện giới có rất nhiều loại linh thể, cũng có nhiều loại mà chúng ta chưa biết đến. Chúng ta nếu thật sự câu nệ việc này, cũng có chút hồ đồ.

Hoàng lão giả ngẫm lại, cười ha ha nói, hắn thật sự thông rồi.

- Hoàng sư huynh nói rất đúng. Xem ra đứa nhỏ này rất có thể là Thông Tuệ Linh Thể hoặc là một loại linh thể nào đó. Như vậy, mọi chuyện đều có thể hiểu được. Rất tốt! Bạch sư điệt ngươi có thể xuống dưới, tiếp tục tham gia đại bỉ.

Chưởng môn Quỷ Tông sau khi nghe xong, cũng lộ ra vẻ mặt đăm chiêu, cuối cùng cười nói với Liễu Minh.

Liễu Minh nghe vậy, quay qua nhìn Khuê Như Tuyền, thấy hắn cũng tươi cười ý bảo có thể rời đi. Lúc này Liễu Minh mới hành lễ chào các vị tiền bối rồi bay khỏi ngọc đài.

Một lát sau, hắn trở lại trên bệ đá, cũng khoanh chân ngồi xuống vị trí của mình. Nét mặt Liễu Minh như thường nhưng trong lòng lại thở dài một hơi.

Chuyện có liên quan đế bọt khí thần bí trong cơ thể mình cùng với không gian thần bí là đại bí mật liên quan đến tính mạng của hắn. Liễu Minh tự nhiên không thể để người nào biết được.

Nhưng vì che dấu tốc độ tu luyện pháp thuật cực nhanh của mình. Hắn cũng đã sớm nghĩ ra một thuyết pháp để giải thích.

Thuyết pháp linh thể chưa ai biết đến chính là cái cớ mà hắn nghĩ ra.

Chính vì thế mà trước đó hắn đã đọc qua rất nhiều điển tịch nói về linh thể. Biết được có rất nhiều linh thể không thể nào kiểm tra được. Cho nên lúc trước mới có biểu hiện trấn định như vậy.

Hiện tại xem ra chưởng môn Quỷ Tông cùng các vị sư thúc không có khả năng hoàn toàn tin tưởng nhưng cuối cùng cũng thuận lợi ứng phó qua. Cũng không vì việc này là đoán già đoán non về hắn nữa.

Kể từ đó, Liễu Minh có thể ở trong đại bỉ thi triển toàn bộ thực lực mà không cần cố kỵ điều gì.

Trong lòng Liễu Minh chính là suy nghĩ như vậy. Lúc này trên bệ đá có một trận khiêu chiến vừa chấm dứt, lập tức có một đệ tử nhảy lên khiêu chiến. Mà người này lại chỉ đúng Liễu Minh.

Liễu Minh mỉm cười, đứng dậy nhanh chóng đi đến giữa lôi đài.

Thời gian một chén trà trôi qua. Ánh sáng màu xanh giữa hai tay Liễu Minh chớp động không thôi, từng đạo Phong Nhận không ngừng bắn về phía đối phương.

Bên kia, một đệ tử mặc áo bào màu vàng cầm trong tay thiết thuẫn đen xì, đang dốc sức liều mạng ngăn cản công kích của Phong Nhận.

Tốc độ Liễu Minh thả ra Phong Nhận chẳng những nhanh mà uy lực lại vượt xa những Phong Nhận bình thường.

Mỗi một đạo Phong Nhận trảm lại thiết thuẫn đều khiến thanh niên áo bào màu vàng chấn động. Mặc dù trong tay còn cầm một kiện Phù Khí hình roi, nhưng căn bản không thể nào vung ra được.

Rốt cuộc, thiết thuẫn không thể chịu được sự công kích liên miên của Phong Nhận.

- Đương!

Thiết thuẫn cuối cùng cũng vỡ vụn.

Thanh niên áo bào màu vàng quá sợ hại, cơ hồ không cần suy nghĩ nhiều lập tức kêu to nhận thua.

- Phốc! Phốc!

Vài tiếng xé gió vang lên. Phong Nhận cơ hồ liên tiếp bay sượt qua người khiến cho thân hình thanh niên cứng đơ, sắc mặt tái nhợt không dám động.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện