Trì Mục Dao lẩn trốn trong rừng.
Anh phóng ra ám khí chặn đứng đòn tấn công của Kim Đồng Thiên Lang xuống Hề Hoài.
Muốn đấu trực diện với Kim Đồng Thiên Lang, bất kể là dùng công pháp của Hợp Hoan Tông hay Ngự Sủng Phái đều là chuyện không tưởng với tu vi Trúc Cơ kỳ như anh.
Chọn phương pháp đánh lén thì còn may ra chống đỡ được nửa chiêu.
Trì Mục Dao nấp sau gốc cây, quan sát dưới đất thấy có hai xác Kim Đồng Thiên Lang, còn có một con khác đang thoi thóp.
Vết nứt của pháp trận do chúng nó phá ra đã được đám người Hề Hoài phong ấn lại.
Hiện tại chỉ cần hạ gục con sói này nữa là xong.
Cảnh tượng lúc này vô cùng thê thảm, Hề Hoài trọng thương nằm bẹp dưới đất, Tông Tư Thần, Tùng Vị Việt hay Vũ Diễn Thư đều kiệt quệ không còn có khả năng ra đòn, chỉ có thể tránh đi bằng pháp khí.
Người có thể xuống đao kết thúc trận giao tranh này hiện giờ chỉ còn một mình Trì Mục Dao.
Trì Mục Dao không dám làm càn, anh tự biết bản thân mình thực lực yếu kém, không mạnh mẽ như bốn người kia.
Tuyệt đối không được phép liều lĩnh.
Anh lấy ra ám khí của Hợp Hoan Tông từ túi Càn Khôn rồi kẹp sẵn ở các kẽ ngón tay, chờ đợi thời cơ hành động.
Con sói cũng đã nhận ra được có thêm người tới.
Nó đang bị thương, thực lực đối phương lại chưa rõ làm nó giương cao cảnh giác.
Ban nãy nó đã quá khinh địch, không ngờ tu giả Trúc Cơ kỳ cũng có thể đánh chúng nó tới tan tác, nên lúc này nó cẩn trọng hơn bao giờ hết.
Nó cũng không định tiếp tục chiến đấu mà lồm cồm đứng lên, toan chạy trốn.
Đột nhiên nó nhảy vút qua đỉnh đầu Trì Mục Dao.
Một vệt máu không biết từ đầu lăn dài trên gò má anh.
Hoá ra ngay vào lúc nó nhảy qua đầu mình, anh đã nhanh chóng ném ám khí vào thân thể nó.
Con Kim Đồng Thiên Lang này vốn dĩ đã bị thương rất nặng trước đó.
Trong lúc nó nhảy lên còn phải giữ cho nội tạng đừng rớt khỏi cái ổ bụng không biết đã bị ai mổ phanh ra của nó.
Trì Mục Dao đoán chừng con sói này không còn sống được bao lâu nữa.
Nhưng nếu anh buông tha cho nó lúc này, lỡ như nó có thể hồi phục thì sao?
Khoan bàn tới chuyện nếu còn sống thì nó có làm hại tới những người khác hay không.
Nhưng bản tính Kim Đồng Thiên Lang ghi thù rất lâu, nếu nó hồi phục chắc chắn sẽ tìm tới báo thù những kẻ đã đánh nó trọng thương, lại còn giết cả đồng loại của nó.
Đám người Hề Hoài đều đang mang thương tích nặng nề, e rằng không thể gắng gượng chiến đấu nổi một trận nữa.
Trì Mục Dao không còn cách nào ngoài việc không cho phép nó có cơ hội hồi phục.
Anh chần chừ trong giây lát rồi xoay người ném về phía Hề Hoài một lá chắn bảo hộ có công dụng trị liệu.
Sau đó anh nhanh chóng thi triển di thuật đuổi theo con sói.
Không thể để nỗ lực của mọi người trở thành chuyện phí công vô ích được! Con Kim Đồng Thiên Lang này hôm nay nhất định phải chết.
Loài linh thú này có tốc độ di chuyển rất nhanh, lại có tập tính săn mồi ban đêm.
Màn đêm buông xuống, nó liền như hổ mọc thêm cánh.
Mấy năm kinh nghiệm ở Ngự Sủng Phái đã giúp Trì Mục Dao nhanh chóng xác định được lộ trình di chuyển của con sói.
Tuy nhiên tốc độ của Hợp Hoan Tông vẫn không nhanh bằng Kim Đồng Thiên Lang, chỉ có thể dựa vào dấu vết để lần theo.
Trừ khi con sói này dừng chân nghỉ ngơi, bằng không chẳng có cách nào đuổi kịp nó, thậm chí còn ngày càng bị nó bỏ xa.
Cuối cùng Trì Mục Dao cũng bắt kịp được Kim Đồng Thiên Lang.
Nhưng trước mắt anh là một cảnh tượng vô cùng kinh hãi.
Khi nãy nghe được tiếng thét thất thanh của Vô Sắc Vân Nghê Lộc, Trì Mục Dao đã biết ngay có chuyện chẳng lành.
Con Kim Đồng Thiên Lang này đang ở ranh giới sống chết, chắc chắn nó sẽ đi tìm Vô Sắc Vân Nghê Lộc xin chữa trị.
Dù cho Vô Sắc Vân Nghê Lộc không muốn cứu nó, nó cũng có thể ăn thịt Vô Sắc Vân Nghê Lộc để hồi phục vết thương.
Mỗi miếng thịt trên người Vô Sắc Vân Nghê Lộc đều là một phương thuốc quý giá.
Cũng bởi năng lực quá đặc biệt này mà số lượng Vô Sắc Vân Nghê Lộc còn sống sót cực kì ít ỏi.
Lúc Trì Mục Dao chạy tới, kết giới tự vệ của Vô Sắc Vân Nghê Lộc đã bị Kim Đồng Thiên Lang phá vỡ.
Nó hung dữ ngoạm vào cổ Vô Sắc Vân Nghê Lộc.
Thân thể trắng bạc của Vô Sắc Vân Nghê Lộc giờ đây đã nhuộm đỏ máu tươi.
Nó giãy giụa cố gắng thoát khỏi nanh vuốt của Kim Đồng Thiên Lang trong vô vọng.
Trì Mục Dao lập tức lấy ra ám khí, tấn công liên tục vào chỗ bị thương của con Kim Đồng Thiên Lang.
Nó nhận ra mình đang bị công kích, nhưng dù ăn đòn đau đớn cỡ nào nó cũng quyết không nhả Vô Sắc Vân Nghê Lộc ra.
Chỉ cần ăn thịt được hươu thần là có thể sống sót, dễ gì nó chịu từ bỏ?
Linh lực của Trì Mục Dao không đủ, cũng không thể chỉ sử dụng mỗi ám khí, anh triệu ra quạt tròn, biến quạt tròn thành bội kiếm, chém tới Kim Đồng Thiên Lang làm nó giãy giụa đau đớn.
Nhưng không những nó không nhả Vô Sắc Vân Nghê Lộc ra mà còn cắn chặt hơn khi nãy.
Con hươu bị cắp đong đưa trên miệng nó.
Trì Mục Dao nhào tới cắm thẳng kiếm vào mắt của Kim Đồng Thiên Lang.
Máu bắn tung toé lên khắp mặt anh.
Anh nhắm mắt, cắn chặt răng, nhấn lưỡi kiếm sâu thêm vài phân.
Kim Đồng Thiên Lang vận dụng pháp thuật Kim Hệ của nó thông qua cặp mắt.
Huỷ đi một con mắt chính là huỷ đi một nửa sức chiến đấu của nó.
Nó đau đớn nhả Vô Sắc Vân Nghê Lộc ra rồi dùng chân tát Trì Mục Dao một phát văng thẳng ra xa.
Thân thể anh đập vào vách đá rớt xuống đất.
Cú tát của nó mạnh tới nỗi hình như như xương sườn của anh đã gãy nát hết cả.
Trì Mục Dao đang quằn quại đau đớn thì bỗng nhiên cảm thấy những vết thương dường như đang khép miệng, cả thân thể nhẹ hẫng đi.
Anh ngẩng đầu nhìn về phía Vô Sắc Vân Nghê Lộc thì thấy nó đang đồng thời trị thương cho chính mình lẫn cho anh.
Chỉ cần Vô Sắc Vân Nghê Lộc chịu giúp đỡ, vết thương nặng mấy cũng có thể phục hồi trong nháy mắt.
Vì vậy Trì Mục Dao không còn sợ hãi, đứng dậy khiêu chiến một lần nữa với Kim Đồng Thiên Lang.
Nó hiện giờ chỉ còn một con mắt, tuy vẫn có thể ra đòn công kích, nhưng uy lực đã giảm một nửa.
Có điều một nửa này đối phó với tu vi Trúc Cơ sơ kỳ như Trì Mục Dao cũng dư sức rồi.
Mỗi một lần Trì Mục Dao tiến lại gần nó, là một lần mình mẩy mang đầy thương tích bị nó đánh văng ra.
Bày trận trong tình huống này chính là đem mạng mình ra thí vô số lần.
Có lúc Trì Mục Dao đang bấm niệm chú quyết bày trận thì bị gai nhọn của Kim Đồng Thiên Lang chém đứt lìa cánh tay, máu phun như trút nước.
Trì Mục Dao đau đớn tới tận xương tuỷ khóc thét lên, nước mắt vô thức tuôn giàn giụa.
Giơ tay lên đã thấy cánh tay mọc lại như cũ.
Nhưng cái đau thì chắc không bao giờ anh quên được.
Trì Mục Dao nuốt nước mắt vào trong tiếp tục bày trận.
Con đường này một khi đã bước lên rồi thì không được phép bỏ dở giữa chừng.
Cuối cùng thì trận cũng đã bày xong, Trì Mục Dao mạnh mẽ niệm chú quyết: “Nhị Thập Tứ Sát Diệt Thần Trận, mở!”
Ngay lập tức dưới chân Trì Mục Dao rực lên một luồng sáng vàng chói loá, gió lốc nổi lên tốc ngược vạt áo tung bay như cờ hiệu.
Mái tóc dài của anh cũng bị gió thổi lên theo, một lọn vương lại trên trán dường như muốn che đi sát ý đang lan tràn trong mắt.
Luồng sáng vàng hướng từ dưới lên trên.
Được bao phủ bởi thứ ánh sáng rực rỡ này, gương mặt vốn dĩ nhu hoà của Trì Mục Dao bỗng trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết.
Vệt máu còn vương trên gò má đẩy vẻ đẹp của anh quỷ mị lên thêm một bậc.
Mắt anh ngập tràn kiên định, còn có một chút sát ý dâng trào.
Một giọt máu tươi được lấy ra từ giữa đôi mày sắc.
Trận đã mở, đòn giáng liên tiếp tới Kim Đồng Thiên Lang.
Linh căn của Trì Mục Dao không thuần, cả hai tông môn anh gia nhập cũng không bên nào thiên về chiến đấu.
Thế nên anh thường dùng thời gian rảnh rỗi để nghiên cứu trận pháp, tìm cách tối ưu để tự bảo vệ mình.
Tông chủ Hợp Hoan Tông để ý anh rất chăm chỉ học tập, nên người lựa cơ hội mà xin trưởng bối tông môn khác một cuốn bí tịch trận pháp về cho anh nghiên cứu.
Cuốn bí tịch đó chính là “Nhị Thập Tứ Sát Trận”.
Trong đó, Sát Diệt Thần Trận là một trong những trận pháp hung hiểm nhất, đòi hỏi linh lực cao nhất.
Tu giả bày trận chỉ cần sơ sảy một chút thôi, lập tức sẽ bị trận pháp phản hệ.
Kim Đồng Thiên Lang gặp phải tấn công liên tục từ trận pháp, nó giận dữ gầm lên muốn phản công lại Trì Mục Dao.
Tới nước này Trì Mục Dao chỉ có thể dốc toàn lực sống chết với nó tới cùng.
Vô Sắc Vân Nghê Lộc nằm phủ phục trên mặt đất.
Không ai để ý rằng nó đang dần dần lả đi, nhưng vẫn cố gắng giúp Trì Mục Dao dựng lên kết giới bảo hộ.
Kết giới được mở ra, Trì Mục Dao thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Rồi anh thấy thân mình nhẹ hẫng, hoá ra bên cạnh việc giúp anh trị thương, Vô Sắc Vân Nghê Lộc còn giúp anh thuyên chuyển linh lực bên trong cơ thể.
Vạn vật đều có linh hồn.
Ngay từ lần gặp đầu tiên, Vô Sắc Vân Nghê Lộc đã biết hai tiểu đệ tử Ngự Sủng Phái này đối với nó cực kì thành kính.
Bây giờ đây, tiểu đệ tử này lại dốc toàn tâm toàn lực cứu nó.
Vậy nên nó cũng cố hết sức giúp đỡ ngược lại.
Con Kim Đồng Thiên Lang đã nhận ra trận này khó chơi, nó bắt đầu tìm cách tẩu thoát.
Nhưng Trì Mục Dao không cho phép nó trốn, anh dùng trận pháp nỗ lực vây khốn nó.
Đây là lần đầu tiên Trì Mục Dao dám dùng trận pháp vượt cấp, đã thế còn dùng để tấn công linh thú Thiên Cấp.
Linh lực phóng thích ra như rút gân xẻ thịt, dù cho đã được Vô Sắc Vân Nghê Lộc trợ giúp, vẫn đau đớn tới khôn cùng.
Trì Mục Dao đau đến rít gào thành tiếng, Một người vốn dĩ dịu dàng nhu mì là vậy, mà giờ gầm thét ra hung thanh ghê rợn như dã thú.
Trên cổ và bàn tay đang bấm chú niệm quyết nổi hằn cả gân xanh.
Nhìn bằng mắt thường cũng hiểu được bày trận này thống khổ biết bao nhiêu.
Ngay lúc này, JiuJiu được Trì Mục Dao triệu hoán từ trong túi linh sủng bay ra, xoè cánh biến thành phượng hoàng lửa.
Nó đạp lửa phóng lên, giáng đòn tấn