Ta cứ đi theo, bắt hắn phải nói lại lời cảm ơn ta vừa nghe được.
Lúc đầu hắn lẳng lặng bỏ đi như không thèm để ý đến ta.
Nhưng sau đó, Long Phá Thiên đột nhiên tỏ vẻ hung hăng trừng mắt nhìn ta.
Ta sợ hắn lại nảy ra ý định hành hạ hay giết chóc ta gì nữa nên đành thức thời im lặng..
Đột nhiên hắn đầy cảnh giác xoay lại nhìn ta.
Sau đó Long Phá Thiên nhẹ nhàng kéo dải lụa ánh kim buộc tóc của ta ra.
Suối tóc mềm nhẹ và óng mượt của ta xõa ra tung bay trong gió.
Hắn ngẩng người nhìn trong chốc lát.
Sau một lúc, ta thấy khó chịu lên tiếng mắng lại:
- Sao ngươi lại tháo dây buộc tóc của ta ra.
Hắn không nói không rằng đột nhiên nắm lấy tay ta.
Năm ngón tay của hắn đan nhẹ vào những ngón tay của ta.
Bàn tay to lớn mà ấm áp bao lấy bàn tay mềm mại nhỏ bé.
Sau đó hắn dùng dải lụa mềm buộc chặt đôi bàn tay của ta và hắn lại.
Ta thật sự không lí giải được cách làm của hắn lúc này.
Nhìn thấy đôi mắt to tròn nhưng ngơ ngác khó hiểu của ta, hắn nhẹ giọng giải thích:
- Trận pháp vẫn còn.
Trước khi ta tìm được mắt trận để phá vỡ trận pháp, ta buộc phải dùng cách này vậy.
Cả ta và ngươi tạm thời không có linh lực.
Ngươi chịu khó một chút.
Cột chặt lại với nhau một chút, ngươi có bị đánh bật ra xa thì ta vẫn có thể ở bên cạnh ngươi..
Ở trước mặt hắn, có bao giờ ta được lựa chọn đâu.
Mới ở cùng nhau có mấy ngày mà bao nhiêu sóng gió ta nếm trải qua gần hết rồi.
Thời khắc này, sinh mệnh của ta lại một lần nữa buộc chặt với hắn như chính đôi bàn tay của chúng ta vậy.
Trong lúc ta đang suy nghĩ vẩn vơ thì một cơn lốc xoáy lại đến.
Lần này Long Phá Thiên nắm tay ta đồng thời xoay người lại.
Cả thân hình của hắn che chắn cho ta trước cơn cuồng phong bão tố.
Mặt ta đối diện với gương mặt của hắn, tay hắn nắm lấy tay ta.
Cả thân hình to lớn của hắn bao bọc ta.
Bàn tay còn lại của Long Phá Thiên kéo ta về phía hắn.
Gương mặt ta nằm trọn trong lòng ngực của hắn, tai nghe rõ ràng nhịp đập trái tim của nhau.
Cuồng phong bão tố vẫn ào ào vây quanh, nhưng không hiểu sao, ta thấy an tâm một cách kì lạ..
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc |||||
Đột nhiên, giữa những cơn cuồng phong bão tố xoay vần, một luồng ánh sáng ập đến.
Lúc này, Long Phá Thiên bất ngờ nắm tay ta xoay người lại, dẫn ta tiến thẳng về phía luồng ánh sáng kì lạ đó.
Luồng ánh sáng màu bạc này giống như một cách cửa thần kỳ vậy.
Bên kia của luồng sáng, ta nhìn thấy một khung cảnh hoàn toàn khác.
Cả một khu rừng xinh đẹp xuất hiện trước mắt ta.
Hoa đào nở rộ khắp mười dặm xung quanh.
Những cánh hoa bung nở, rơi nhè nhẹ trên người của ta và hắn.
Không gian tràn ngập hương hoa, cảnh sắc như lạc vào chốn Tiên