Ta cảm thấy khó hiểu vô cùng.
Nhưng khi đi phía sau, ta mơ hồ nhìn thấy vành tai của Long Phá Thiên đỏ ửng lên một cách khả nghi.
Trời đã về khuya, bôn ba một ngày mệt nhọc nên ta cũng không quá để tâm phản ứng của hắn.
Ta cứ thế tự đi về phòng của mình để nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau, khi Y Nhật và Y Nguyệt đến đánh thức ta dậy.
Hai nàng bảo rằng, từ giờ về sau, nếu ta muốn đi dạo xung quanh thì cứ nói.
Y Nhật và Y Nguyệt sẽ dẫn ta ra ngoài hóng gió và thăm thú khắp nơi, không cần phải lén lén lút lút trốn đi nữa.
Sau đó, hai tiểu cô nương đáng yêu này gợi ý dẫn ta đi chơi lễ Thất Tịch sắp diễn ra.
Từ hôm đó đến Thất Tịch, hai nàng sắm sửa nhiều thứ, trang trí tẩm cung thật rực rỡ và xinh đẹp.
Hai lối đi treo những chiếc lồng đèn xanh xanh đỏ đỏ đủ màu sắc.
Dù ta đã hết sức từ chối nhưng Y Nhật và Y Nguyệt vẫn muốn may thêm cho ta vài bộ y phục mới nữa.
Các nàng bảo rằng không thể làm mất mặt Ma tôn đại nhân được.
Phận ăn nhờ ở đậu nên ta đành mặc kệ các nàng.
Ngoài cái tên Ma giới ra, ta thấy cuộc sống của mọi người ở đây cũng không khác Phàm giới cho lắm.
Mọi người vẫn trồng trọt, chăn nuôi, buôn bán.
Thỉnh thoảng họ sẽ luyện thêm một số bộ Ma pháp để tăng cường sức khỏe và đề cao cảnh giác nếu gặp địch nhân.
Ở đây nhiều ngày, ta thật sự thay đổi cách nhìn về Ma giới rất nhiều.
Bận rộn chuẩn bị nhiều ngày, cuối cùng thì lễ Thất Tịch của Ma giới cũng đến.
Sau khi dùng xong bữa cơm trưa, Y Nhật và Y Nguyệt vừa nài nỉ, vừa chèo kéo ta vào phòng để trang điểm cho thật lộng lẫy.
Hai nàng bảo rằng, lễ Thất Tịch ai cũng diện đẹp như thế cả.
Vì vậy, ta để mặc các nàng muốn làm gì thì làm.
Bởi lẽ, ta sớm đã buồn chán đến mức ngủ gục lên gục xuống luôn rồi.
Đến chiều tối, cả hai mới hết sức hài lòng và thoải mái dẫn ta đến ngắm mình trong gương.
Mĩ nhân trước mặt vận một bộ tuyết sa màu trắng nhẹ nhàng, thanh thoát.
Tay áo rộng dài, lụa mỏng bay lất phất càng tăng thêm sự nhã nhặn và thoát tục.
Nàng gương mặt trắng hồng, mắt to tròn đen láy, mũi cao cao, môi đỏ mọng đang cười thật tươi.
Thật sự quá mức kinh ngạc.
Lần đầu tiên ta thấy mình xinh đẹp đến như vậy.
Quả thật ứng với câu nói "Người đẹp vì lụa" mà.
Sau khi xong, Y Nhật và Y Nguyệt vừa cười tủm tỉm vừa xin cáo lui để tự chuẩn bị cho bản thân mình một chút.
Con gái ai mà không thích làm đẹp cơ chứ.
Vì vậy, ta thúc giục hai nàng mau mau sửa soạn rồi cùng ta ra ngoài dạo chơi.
Nhưng khi Y Nhật và Y Nguyệt vừa rời khỏi không