Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Mật Thư


trước sau

Trong nhà miết cũng buồn, Thiên Long để hai cô bé ngủ đông chui ra ngoài vận động một tý.

Rắc Rắc…

Xoay lưng xoay hông vặn cổ cho sướng toàn thân, Thiên Long bắt đầu luyện trảo, U Linh Trảo mãi không có tiến triển, mà luyện tập vầy chỉ vận động xương khớp như tập thể dục thôi, chả lên được tý kinh nghiệm nào.

~ Alo… Lão Viện chủ có nhà không?

Thiên Long lao thẳng đến viện của Viện chủ, đạp banh cửa ngó vào mới bắt đầu cất tiếng hỏi, làm lão viện chủ đang uống trà bị cửa mở ra không kịp trở tay tuyết bay đầy mặt.

~ Ngươi đến đây làm gì?

Đề phòng vẫn hơn, Thiên Long đến chưa hề có lần nào tốt lành.

~ Haha… Bữa nay buồn quá, lão có việc gì nghịch tý không?

Đóng cửa lại Thiên Long tự nhiên rót trà nóng làm vài hớp, người nhà cả, không cần e thẹn.

~ Đương nhiên… Ngươi ăn chơi nốt mấy ngày nữa đi, sau đó chúng ta có việc cần làm rồi đây!

~ Việc gì mà nghe hai chữ " chúng ta" luôn vậy?

Với thực lực của Biệt Liên Viện chủ thì đã đăng phong tạo cực, vượt qua phạm trù Thiên Long có thể nhận biết, vậy mà cũng có việc khiến lão già này động tay động chân, không phải đại sự thì là gì?

~ Có một đầu Thiên Ma lọt lưới, đang trên đường đến thẳng Nhân giới.

~ Oa… Ta có phần không?

Thiên Long liếm môi ngỏ ý thèm thuồng, năng lượng của Thiên Ma Thiên Long đã thử một lần, phê! Không cần bài trừ, trực tiếp cắn nuốt sạch, rân rân hạnh phúc.

~ Sao lại không có? Ngươi hiện tại là Động Hư võ giả, hóa long thân lên có thể cân được tầm ngũ cấp Động Hư rồi, chuyện này cũng có phần của ngươi.

Lão Viện chủ vuốt cằm cười đểu, của ngươi đấy, của ngươi tất đấy, có ngon đi mà ăn.

~ Hóa Long thân ta ngang cơ được với Lục cấp không?

Thiên Long hỏi lại cho chắc.

~ Không thể nào, để ta giải thích cho ngươi một chút, thực lực càng lên cao, áo nghĩa thiên đạo càng tinh thâm, bị áp chế rất khắt khe, hiện tại ngươi hóa Long thân có thể ngang cơ với Ngũ cấp Động Hư, lên Độ kiếp nhất cấp ngươi bị áp chế chỉ có thể ngang cơ với Tứ cấp, lên Đại Thừa Nhất cấp ngươi lại càng bị áp chế, đánh tay đôi với Tam cấp là hết sức.

~ Áp chế thiên đạo là một phần nhỏ thôi, chủ yếu là sức mạnh áo nghĩa, thực lực càng lên cao sẽ càng cường đại, chênh lệch khoảng cách vô cùng kinh khủng.

~ lấy ví dụ luôn, một Hóa Thần nhị cấp sơ giai, có thể đánh bại hai Hóa Thần nhất cấp sơ giai cấp, nhưng một Độ kiếp nhị cấp sơ giai, có thể tuyệt sát mười tên Độ kiếp nhất cấp sơ giai, khi lên Động Hư, một Động Hư nhị cấp sơ giai, có thể miệt sát một trăm tên Động Hư nhất cấp sơ giai, đây là khoảng cách thực lực vô biên. Thấy sợ chưa!

~ Quả thực kinh khủng!

Nghe lão viện chủ nói Thiên Long cảm thấy mình không là con sâu cái kén gì, không thể tin được càng lên cao thực lực lại càng khủng khiếp đến thế, một thân lực lượng không biết đã áp súc bao nhiêu năng lượng để mà kiểu sát tu sĩ dưới cấp độ bản thân, hơn thế mỗi một khoảng cách thực lực lại làm tu sĩ khổ sở tới nhường nào.

~ Được rồi nhắc tới đây thôi, ngươi về được rồi!

~ Lão khoan đuổi đã cho ta cái hẹn chắc chắn đi, để ta còn khăn gói chuẩn bị!

~ ừm… Tầm 3 ngày sau!

~ Ok!

Thiên Long nhận được thời gian ước định nhanh chân bỏ đi, bây giờ còn đi oai phong được đó, chứ nhây thêm lúc nữa là bị túm cổ ném đi, cái này là lăng không phi hành phá tường bay đi là có.

~ Hử?

Đi qua quảng trường, chậc chậc Thiên Long muốn lác mắt, tuy trời đổ tuyết nhưng học viên vẫn chăm chỉ luyện tập. Đặc biệt, gái xinh ăn mặc hở hang nhiều vô số, trời lạnh nhưng vẫn mặc váy để lộ cặp đùi trắng như giấy, Thiên Long leo lên tòa nhà cao nhất ngồi ngắm xuống bên dưới, phê chữ ê kéo dài luôn.

Vù…

Một bức thư bay vù vào tay Thiên Long, bóng đen đưa thư liền biến mất, Thiên Long đoán bóng đen kia chắc là thuộc một thế lực đưa tin nào đó, mà đã nhờ cả cao thủ đưa thư thì bức thư nhất định quan trọng.

Chậm rãi mở thư ra, Thiên Long cẩn thận từng chút một, lỡ may có cái ma pháp nào hất một đống độc dược vào mặt, như vậy
có mà đi ị.

~ hả?

Bức thư không có chữ, hai tờ giấy trắng, Thiên Long nhíu mày một lúc.

~ Thử xem…

Đưa hai tờ giấy trắng đặt lên một mặt phẳng, rải nhẹ một lớp tuyết khô lên trên, dùng một chút lực cho tuyết chảy ra, hai tờ giấy ướt đẫm, sau đó lại tăng lên một chút lực hong khô tờ giấy, hút một cục đá vào lòng bàn tay, dùng nhẹ chút lực viên đá đã nát vụn như bột phấn, Thiên Long rải lên trên mặt hai tờ giấy, đợi một chút Thiên Long thổi nhẹ một cái, hai tờ giấy đã xuất hiện chữ màu đất, đây là thủ pháp truyền tin của sư phụ hắn, và Tuấn. Chỉ có ba người mới biết.

~ Tâm Tĩnh Như Băng, Nguy Hiểm Đã Qua, Di Về Sâm Lâm, Bất Khả Vọng Động, m Mưu Quỷ Kế, Tuyệt Sát Linh Lung, Bất Bất Vãng Lai!

Đó là nội dung trong thư, đọc xong trái tim Thiên Long nhảy lộn nhịp không biết bao nhiêu lần, câu đầu có hai ý nghĩa, nghĩa đầu là nhắc bé Như và Băng Băng, nghĩa hai là phải thật bình tĩnh để đọc tiếp.

Câu thứ hai " Nguy Hiểm Đã Qua" tức là đã gặp Nguy hiểm, hai cô bé ở nhà vừa trải qua nguy hiểm.

Câu thứ ba " Di Về Sâm Lâm" trên đời này chỉ có một Sâm Lâm, không thể nào có cái thứ hai, đọc hai chữ Sâm Lâm liên tưởng đến hai chữ Thánh Địa, Tinh Linh Sâm Lâm!

Câu thứ tư và năm " Bất Khả Vọng Động" " m Mưu Quỷ Kế" là không được mất kiểm soát mà quên hiện tại ngươi còn rất yếu, hãy suy nghĩ mưu mô, lập kế hoạch tác chiến lâu dài, không thể hạ hết thì hạ dần dần, giết dần giết mòn.

" Tuyệt Sát Linh Lung". Nhân giới duy nhất một Linh Lung, kẻ nào dám đặt trùng tên? Linh Lung Tháp không thể chạy đâu cho thoát, thù này hận này, Linh Lung Tháp không thể phủi đít làm ngơ, phàm là người hầu hay con kiến của Linh Lung Tháp cũng vậy, đều phải chết!

" Bất Bất Vãng Lai" từ Bất ở đây của lão sư phụ có nghĩa hơi lưỡng lự, nhưng hai từ bất đã thay thế cho từ Nhất Định, vững như kiềng ba chân, Vãng Lai muốn nói qua lại giao tiếp, " Bất Bất Vãng Lai " gộp lại có thể hiểu là Nhất Định phải hạn chế Qua Lại với Linh Lung Tháp tháp, tránh việc lún quá sâu ảnh hưởng đến đại cục.

Xèo…

Ngón tay búng nhẹ, ma khí ăn mòn hai tờ giấy trắng, Thiên Long khoanh tay nhìn xuống bên dưới các học viên đang luyện tập, môi mỏng gợn cong một đường lăng lệ, Thiên Long đương nhiên biết, lần trước đoạt giải giết chết Ngạo Tà Vân không thể nào phía Thần giới tha cho hắn, không ngờ phía Thần giới và Linh Lung Tháp đã ngồi cùng một thuyền, lại càng không ngờ động thủ lại là hai bé vợ ở xa, xem ra không xuống tay với Linh Lung Tháp lại cứ tướng Hắc Long đây không dám.

Thiên Long đây tuy mới Động Hư thế thôi, nhưng bây giờ Độ Kiếp bước ra Thiên Long cũng liều mạng, nếu bị dồn vào thế cùng, còn không Thiên Long đứng một bên chơi chết từng tên một…

~ Bé Như không đi học chắc buồn lắm, Băng Băng không biết con bé có phá lắm không, còn cả nữ hoàng của ta, nàng chắc sinh con rồi.

Thiên Long nhớ! Nhớ chứ sao không? Nhà có mỗi bốn cô vợ, một cô bệnh lên bệnh xuống yếu ớt đến lạ, gió nhẹ thổi cũng muốn đổ, hàng dễ bể, một cô phá hoại có thừa không sợ trời không sợ đất, giết người xong về nhà nghỉ, một cô thì bầu bì sinh nở khó khăn, vừa chăm con vừa chăm muội muội, nhất định sẽ oán trách Thiên Long lắm đây.

~ Khi hoàn thành công việc ta sẽ đến thăm các nàng!

Thiên Long quyết rồi, sau khi xong việc với Biệt Liên Viện chủ, Thiên Long sẽ về lại Tinh Linh Sâm Lâm, không thể không về, ra giang hồ là vì họ, thương hết phần thiên hạ.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện