~ Còn non lắm! Hừ….
Hừ lạnh lẽo, Thành Kiếm Tông vận chuyển chân khí, trảo thủ đột nhiên xuất hiện một đạo thất sắc quang tráo, sau khi ánh sáng biến mất, trên tay hắn là một cục đá đen nhánh.
~ Kê Thạch Qua!
Vũ Thừa n khuôn mặt đột nhiên tái đi ba phần, lúc xanh lúc đỏ, chứng tỏ thứ Kê Thạch Qua trong tay Thành Kiếm Tông là bảo vật nguy hiểm.
Không sai, Kê Thạch Qua là bảo vật Mã Lan Tư tông môn, là một trong ba đại sát khí của tông, Kê Thạch Qua nổi danh là bảo khí cấp bốn, nhìn như cục đá tròn tròn vô hại, nhưng đừng khinh thường, nó có công năng nghịch thiên khiến Độ Kiếp cao thủ nào cũng phải e dè nhường bước.
~ Là ngươi ép ta!
Dùng đến Kê Thạch Qua là biện pháp cùng đường dứt dậu của Thành Kiếm Tông, thứ bảo vật này không phải muốn dùng là dùng được, bảo vật cấp bốn là thứ không ai dám tưởng tượng, ngay cả thể lực Độ Kiếp Ngũ trọng như Thành Kiếm Tông hắn cũng phải cưỡng chế sử dụng, đương nhiên sẽ có hại cho thân thể.
Ở đây lại càng vô lý, Thành Kiếm Tông nói ép hắn, vô lý đùng đùng, rõ ràng là hắn chặn đường người ta cướp đồ, cướp không thành công bị người ta đánh lại thì lại kêu ép hắn, cao thủ thời đại bây giờ vô sỉ đến mức này rồi ư?
Réo réo…
Kê Thạch Qua lao vút lên không trung, đem theo một giọt tinh huyết cường giả của Thành Kiếm Tông, phải làm vậy mới sử dụng được món đồ này, Kê Thạch Qua lăng không trên không trung phát ra ánh sáng thất sắc, nó phát ra chín vạn tia thất sắc cho chỉ bằng nửa cây kim, đạo thất dắc đi đến đâu tạo ra một lực xé mạnh mẽ đến đó, đốt cháy đường đi đâm lủng toàn bộ không trung dị thời không, làm cho các hắc y thuộc hạ bỏ chạy toán loạn, kẻ không kịp chạy đều bị đâm chết mặc cho dùng bảo khí gì hộ thân, người của ta hay của địch, tất cả đều ra đi đến Dòng Sông Thời Gian chỉ trong chưa đầy một thời thần nhỏ bé.
Vũ Thừa n dứt khoát dùng toàn bộ đạo ánh sáng từ Lưu Ly Nguyệt Bảo, hai loại bảo khí hệ quang phóng ánh sáng hủy diệt vào nhau không ai chịu nhường ai, Lưu Ly Nguyệt Bảo là bảo khí cấp ba cao cấp, Kê Thạch Qua là bảo khí cấp bốn sơ cấp, tuy chỉ cách nhau một giai nhưng là hiện tại, hai bảo vật thể hiện hai cái đẳng cấp khác nhau.
Phành!
Một chiêu một trực tiếp phá nát mười đạo ánh sáng từ Lưu Ly Nguyệt Bảo, đạo ánh sáng Kê Thạch Qua mạnh mẽ phá nát Lưu Ly Nguyệt Bảo thành tro bụi chỉ với một kích đầu tiên, không hề ngừng lại ba đạo ánh sáng khác đâm đến Vũ Thừa n một cách mạnh bạo, cuồng đạo không hề có một tia nhân từ, nếu như trúng chiêu nhất định Vũ Thừa n lành ít dữ nhiều.
Phành phành….
A…
Dùng bảo kiếm chém văng hai đạo ánh sáng làm chệch hướng nó, bất quá còn một đạo khác không thể làm gì, bị nó đâm xuyên ngực, nơi ngực đã được Vũ Thừa n dùng toàn bộ thực lực điều động chân khí hình thành lớp bảo vệ cường hãn, không ngờ lại bị ánh sáng đâm xuyên qua ngọt như đường.
~ Kê Thạch Qua quả danh bất hư truyền không thể khinh thường.
Trước đây Vũ Thừa n không hề coi trọng thứ bảo vật này, bây giờ bị nó đâm một nhát hắn đã tỉnh ra, năm xưa hồ đồ hắn xin lỗi, bây giờ không còn xem thường Kê Thạch Qua nữa, một kích chỉ với kích thước nửa cái kim, vừa đâm qua đã phá nát một nửa đạo hạnh của hắn, linh hồn bị nghiền xuýt nữa hôi phi yên diệt.
~ Phó Gia Chủ, Ngài mau chạy, chúng ta yểm hộ ngài. Người thân bọn ta nhờ ngài rồi.
Phía Vũ Thừa n chỉ còn lại mười hắc y, bọn họ một thân nhuệ khí, hai tay nắm chặt chuôi kiếm thối lui quây lại Vũ Thừa n.
~ Đa tạ các vị, Vũ Thừa n này nợ các người một mạng, ta sẽ trả đủ!
Biết hiện tại không phải lúc lằng nhằng mất thời gian, không phải lúc tình cảm thế này thế nọ rắc rối như
đàn bà, Vũ Thừa n ghi nhận ơn này, hắn sẽ trả đủ cho gia quyến bọn họ.
Phàng!
Đại kiếm xuất ra, một kiếm chém vào hư không, đột nhiên hư không bị xé ra một cái khe nứt bí ẩn, Vũ Thừa n trực tiếp bật lên nhảy vào bên trong đó, khe nứt chính là cửa thoát hiểm, đây là cưỡng ép thoát dị Thời Không, bị phản phệ không phải là nhẹ, quả này lành ít dữ nhiều cho Vũ Thừa n.
~ Muốn đi nào có dễ vậy?
Thành Kiếm Tông đột nhiên giữ chặt đại đao, hắn bật lên cao muốn thoát ra khe nứt cùng với Vũ Thừa n, không lấy được bảo vật mà để Vũ Thừa n chạy thoát, nhất định sẽ Vũ gia tông môn tổng truy tung tàn sát, điều này không thể xảy ra.
Phành!
Keng Keng,....
Vừa muốn nhảy vào khe nứt, không ngờ lại từ bên trong khe nứt phóng ra một lưỡi hái tử thần, ảnh hái mang trong nó một lực lượng hủy diệt cường đại, nó như muốn nghiền nát vạn vật trên thế gian.
Lưỡi hái ảo ảnh lăng không phóng thẳng ngực Thành Kiếm Tông, Thành Kiếm Tông không thể ngờ Vũ Thừa n lại để lại một kiếm nơi đây, không kịp trở tay đưa kiếm lên đỡ, chỉ có thể dùng chân khí bảo hộ vùng ngực.
Một kiếm trần như thế làm cho Thành Kiếm Tông bị văng lại Dị Thời Không, đám hắc y được đà thiêu đốt sinh mệnh dùng toàn bộ thực lực cuối đời đồ sát, phía Thành Kiếm Tông còn lại hai mươi năm hắc y, nhưng bọn họ không liều mạng thiêu đốt sinh mệnh như đám hắc y của Vũ Thừa n, liền trực tiếp bị đám Hắc y phe Vũ Thừa n xay như máy xay thịt đánh chết không kịp trở tay.
~ Khốn kiếp.
Phun ra một ngụm huyết khí đen nhánh óng ánh, Thành Kiếm Tông tức giận lao lên, đám thuộc hạ hắn không ngờ quá ngu không biết đường bỏ chạy, chờ đám hắc y đang Thiêu đốt sinh mệnh hết năng lượng mà chết, để hắn phải ra tay.
Keng keng keng.
..
Chênh lệch thực lực quá cao cũng khiến chiến trường thay đổi, đại cục nghiêng về phe nào ai cũng biết, Thành Kiếm Tông chỉ với năm kiếm kết liễu mười mạng người nhẹ như lông hồng, sau khi người cuối cùng tắt thở, không gian dị thời không bị hủy đưa mọi người ra bên ngoài nhẹ nhàng
~ Xử lý đám xác này đi, phải sạch sẽ.
Thành Kiếm Tông ra lệnh dọn dẹp, chờ mọi người hủy xác xong hắn dẫn mọi người truy tung Vũ Thừa n, Vũ Thừa n thân mang ba cái trọng thương chí mạng, không chết sớm cũng chết muộn, chỉ cần nhàn nhã đi sau hạ sát lấy đồ thôi.
….
~ Không ổn rồi….
Phụt….
Ở hướng nam, cách đám người Thành Kiếm Tông rất xa, Vũ Thừa n đi một đoạn lại phun một ngụm huyết khí óng ánh, bên trong huyết khí còn có nhiều mảnh vụn, mảnh vụn của nội tạng vụn đánh nát, kiếp này của hắn coi như bỏ, nhưng dựa vào thực lực Độ Kiếp của hắn, nhất định có thể cầm cự được thêm một ngày đường nữa, nếu may mắn không gặp phải kỳ đà cản mũi, hắn nhất định có thể dùng một lần Bước Nhảy Không Gian lần cuối về tới Vũ gia.
Sức sống sinh mệnh của Độ Kiếp cường giả quả thực đáng sợ, nội tại bị đánh nát vẫn cầm cự được một ngày, đây là thứ đáng sợ cỡ nào, thử nghĩ đi, một cái xác thực lực Độ Kiếp không cần sống liều mạng chiến đấu sẽ ra sao, cho dù hơn một cấp cũng phải tái mặt bảy thành.