Thần cấp đấu kỹ, công pháp này yêu cầu thực lực phải Nhập Thần mới có thể luyện, tất nhiên đó là phải nắm vững căn cơ bản thân đến trình độ xuất thần, bình thường phải Độ Kiếp cấp bậc mới có thể luyện, cưỡng ép luyện không chỉ toái đoạn kinh mạch, ngay cả thần hồn cũng khó mà bảo trụ đến một tia nho nhỏ.
~ Đáng tiếc, công pháp này lại bị chia ra ba phần, bản này của ta là bản nhược nhất!
Thiên Long than ngắn thở dài, công pháp loại này nếu có thể dung hợp đầy đủ, Thiên Long hắn nguyện bỏ hết tất cả công pháp trước đây của hắn đổi đến, bậc này công pháp đâu chỉ Thiên Long hắn muốn là được, nếu để lộ một chút phong phanh ra ngoài, thiên hạ này chắc không còn hai chữ Thiên Long rồi.
Bốp…
Hắc Long nghe Thiên Long than thở lập tức dùng thần niệm vỗ Thiên Long một cái cắm đầu xuống đất, hắn thở phì phò nặng nhọc sau lớp hắc bào, phải biết công pháp của hắn là thần cấp đó a, trên cái vũ trụ này, có tông cộng Thiên, Địa, Huyền, Hoàng bốn loại công pháp, từ cao tới thấp, thấp nhất là Hoàng cấp, mà mỗi cấp bậc còn chia ra ba phẩm sơ, trung, thượng.
Đó là với công pháp và lý thuyết của cái Thần giới này thôi, ngay cả Thần giới cũng không có bao nhiêu bản Thiên công pháp, nếu có cũng chỉ không quá mười đầu ngón tay.
Thiên Long biết Hắc Long đã nói, trên bốn loại Thiên, Địa, Huyền, Hoàng còn có Thánh, Tiên, và Thần cấp công pháp nữa, chỉ bất quá những loại này dường như đã không còn một chút tin tức, ngay cả cao tầng các thế lực cũng đã không còn ghi chép nào, nếu có cũng là bí mật cấp tối hậu của thế lực, nào có dễ bị truyền ra như rau cải.
~ Năm xưa một thân thực lực của ta vì tranh đoạt một mảnh nhỏ này liền bị phế, dưỡng thương đến nay đã 9 vạn năm!
Chỉ hai câu như vậy thôi, liền làm Thiên Long trợn mắt ngoác mồm, đủ để nhét một trái trứng đà điểu vào bên trong, Thiên Long biết Hắc Long này tuyệt đối thân tàng bất lộ, thực lực đã không phải siêu việt mấy tên đại Đế kia có thể so sánh, vậy mà bị thương tới mức 9 vạn năm sau mới có thể cô đọng lại một chút tàn hồn, hắn cũng chỉ biết một số lời thoại thái cổ đối với một số cấp bậc, chỉ cần không chết một giọt máu cũng có thể trọng sinh cao hơn nữa một tia tàn hồn cũng có thể nhờ thiên địa tài vật dựng dục thân thể sống lại, không nghĩ tới những thứ trong truyền thuyết đó lại là thật.
Thiên Long nghĩ đến trận chiến tranh đoạt Hỗn Độn Chư Thiên Công không kìm được rùng mình một cái, với cấp bậc của Thần giới này chắc không đủ để mấy cái văn minh này chịu nổi.
Nghĩ đến đây trong mắt Thiên Long nhạt nhòa lệ quang, một cỗ ấm áp ập đến trong lòng hắn, trước đây Thiên Long được lệnh phải tự mình gồng gánh, đến thời điểm thích hợp Hắc Long sẽ trợ giúp một phần, không nghĩ đến phần trợ giúp này quá lớn đi, lớn tới nỗi không thể dùng hai chữ cảm ơn có thể hình dung được.
~ Ngươi đừng nghĩ bản thân ngươi đã có thể luyện công pháp này, để ta nói cho ngươi biết muốn luyện công pháp này hiện tại ngươi là vô khả năng.
Nghe Hắc Long nói Thiên Long cũng gật đầu trịnh trọng, hắn biết chứ, chỉ chăm chú đọc một đoạn nhỏ hắn đã phun ba năm lần huyết khí, kinh mạch cũng uể oải như muốn nứt vỡ, đây chính là uy nghiêm của Thần cấp vũ kỹ.
Hắn biết Hắc Long lấy Hỗn Độn Chư Thiên ra không phải để khoe, nhất định Hắc Long đã nghĩ đến việc rèn luyện của hắn.
Đúng như Thiên Long nghĩ, chỉ nghe Hắc Long nói tiếp:
~ Hỗn Độn Chư Thiên công là công pháp yêu cầu nhục thể sở hữu man lực khủng bố áp bách, ngươi đã nghe đến con cái hậu duệ của hung thú chưa, khi vừa sinh ra chúng đã sở hữu lực lượng dời núi lấp biển, ví dụ như tiểu mỹ nữ của ngươi, ta liếc mắt là biết, khi nàng sinh ra đã sở hữu lực lượng thân thể ngàn cân, lên năm tuổi đã nâng được tảng đá bảy ngàn cân, mười tuổi nâng được chân đỉnh vạn cân, mười năm tuổi sở hữu lực lượng 2 vạn cân, đến hiện tại nàng ít nhất không cần dùng chân khí, liền có thể nâng vật 50 vạn cân.
Thiên Long nghe vậy tê tê hít khí lạnh, đầu chảy mồ hôi to như hạt đậu, không ngờ bản thân đeo theo một cái nhu nhược thiếu nữ là một quả nguyên tử nổ chậm, Thiên Long biết thiếu nữ trong lời Hắc Long nói là Tịnh Vân, hắn