~ Liễu Tông chủ, thực tại mà nói ngươi cũng nên giao ra truyền thừa, để mọi người đều có thể sở hữu, khiến thực lực Vực ta mạnh mẽ hơn các vực khác, đây là điều tốt.
~ Đúng vậy đúng vậy, Liễu tông chủ, ngươi không nên vì lòng tham mà đánh mất lý trí, mọi người đều trăm cay nghìn đắng vào đây, nếu có đồ tốt nên chia sẻ nhau mới đúng.
~ Khẳng định không sai, ta chiếm được một đóa Liên Hoa huyết sắc, có 20 cánh hoa, đều chia hết cho mọi người mỗi người một cánh, ta nghĩ mọi người đều không nên tham lam.
….
Đám người vây quanh Liễu Liên Nhi đều mồm ba miệng bảy nói khoác tung tóe nước bọt, nói không biết ngượng, nếu là bảo vật rơi vào tay bọn chúng, cho dù đại la kim tiên giáng lâm cũng đừng hòng cậy được một chút đồ của họ, bây giờ bọn họ lại ra sức khuyên nhủ Liễu Liên Nhi phong cách làm người, họ cứ như răn dạy tiểu bối lẽ sống làm người, coi Liễu Liên Nhi như một hài đồng nhỏ tuổi mà răn dạy.
Liễu Liên Nhi tức run rẩy ngọc thể, nàng tỏa ra một trận băng hàn lạnh lẽo đến thấu tâm gan, khuôn mặt lạnh lẽo cao ngạo một điểm đều không sợ, một đám gia hỏa đến nay hơn 200 tên cường giả, vây công phong tỏa đường đi của nàng, ngay cả một con kiến đều khó thoát, đám người thấy bảo vật đỏ mắt tham lam, bức nàng đến tuyệt cảnh hòng moi một chút chén canh từ nàng, Liễu Liên Nhi tuy là tông chủ một tông phái, thực lực của nàng là điều không thể bàn cãi, bất quá đó là ở bên ngoài, nếu là bên ngoài, cho hơn 200 gia hỏa này một vạn lá gan cũng không dám đánh chủ ý đến nàng, bây giờ bọn chúng làm vậy chỉ để nàng tiết lộ ra Chu Tước quyết, sau đó giết người diệt khẩu, bọn họ là không dám để Liễu Liên Nhi ra khỏi nơi này.
Từ khi phát lệnh truy giết Liễu Liên Nhi, ở đây mọi người hầu như đều là nổi sát tâm từ đầu, nếu để Liễu Liên Nhi rời khỏi nơi này đó chính là tai họa lớn lao, bọn họ gánh không nổi.
~ Công pháp này do ca ca ta cho ta, các muốn thì tìm hắn, nói cho các ngươi biết, trong mắt hắn các ngươi không là cái gì, cơ bản đều không có chút hi vọng.
~ haha…
Nghe Liễu Liên Nhi nói thế, toàn bộ mọi người chỗ này đều cười to, âm thanh chấn đãng khiến thiên địa oang oang âm thanh, bọn họ ai không biết Liễu Liên Nhi là cái gì cao nhạo lãnh diễm nữ tử, nam nhân trong mắt nàng đều là cô hồn quỷ đãng không bằng, tự nhiên đi vào trong này cái có một cái ca ca trong miệng nàng lòi ra, mọi người đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn nàng, ngươi nghĩ chúng ta là hài đồng sao? Trên đời này làm gì có kẻ điên nào vừa gặp mặt đã tặng ngươi thần công, lý do ngươi đưa ra vô cùng buồn cười cùng thiếu sót.
Bọn họ nếu biết Thiên Long là kẻ Thần Công không để trong mắt, nhất định sẽ đại lực dẫm chết hắn, thần binh lợi khí đồ tốt đều cho hết huynh đệ bạn bè, cơ bản không giữ bí mật cho bản thân sử dụng.
Trong lòng Liễu Liên Nhi là phẫn nộ không dứt, bây giờ nàng đã hiểu câu nói lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử, trong lòng mọi người nơi đây đều là rác rưởi, rác rưởi thì là rác rưởi, nhìn thấy thứ gì cảm thấy thứ gì nghe nói thứ gì, trong lòng rác rưởi thì đều là rác rưởi.
~ Các ngươi muốn giết ta thì lên đi, ta có chết đều có thể kéo theo vài tên.
Liễu Liên Nhi cơ bản không thèm nói đạo lý tiếp tục, chiến ý bùng lên, thân thể thoáng cái phóng ra một cỗ băng hàn lực lượng, đây là băng hàn sát ý nàng thả ra, tuy không thể gây sát thương nhưng là dọa sợ cũng tạm được.
Trên không trung có một cái đĩa ném được nàng thả ra bảo hộ, đĩa ném nhìn là biết cửu đoạn binh khí, thuộc hàng cực phẩm ở Thiên Trọng vực, đĩa ném đã chống đỡ công kích của mọi người hai ngày non nửa, ánh sáng bảo hộ đã nhạt đi rất nhiều, nếu như không có gì xảy ra, trong vòng 3 canh giờ nhất định sẽ bị hủy.
Mọi người đều lùi lại vài bước, không ai dám lao lên đầu tiên, mọi người đều biết lao lên đầu là pháo hôi, chết đầu