Thấy mọi người đều một mặt hung tàn sát ý, lão già Hải gia nhìn Thiên Long cười lạnh:
~ hắc hắc, coi như ngươi sử dụng được chân khí thì đã sao nào? Chẳng phải đều là sẽ chôn vùi tại nơi này sao? Haha….
Rất hiển nhiên, ai cũng nghĩ Thiên Long có chân khí cũng chả làm được gì, bọn họ lại chả tin Thiên Long có cái vũ khí gì có thể gây thương tích được cho bọn họ, bởi vậy Thiên Long sẽ mất rất nhiều thời gian để gây sát thương cho một người, mọi người có thể thoải mái ra tay công kích Thiên Long, khiến Thiên Long như một con chó hiên ngang đến và chết như một bãi huyết nhục.
~ được được….
Các ngươi căn bản đừng ai có thể sống sót.
Sau đó Thiên Long nhìn qua hai người trung niên có tóc ố trắng một mảng một mảng, Nạp Lan Lục Uy, Ngạo Quân Hùng, hai tên này tạo cho Thiên Long một cảm giác dè chừng sợ hãi, bất quá là ở bên ngoài, còn ở bên trong này, Thiên Long là vô địch thủ rồi.
~ Tiểu tử, chết đến nơi còn mạnh miệng, ta xem ngươi làm gì được nào haha….
Nạp Lan Lục Uy haha cuồng tiếu, ánh mắt hắn tỏa ra sát ý nồng hơn mọi người không biết bao nhiêu lần, con trai độc tôn hắn vừa chết trên tay Thiên Long không được mấy ngày nay, ở đây xét về hận không ai hơn hắn, Ngạo Quân Hùng tên này vẫn một cái mặt âm trầm như nước, một bộ không để kẻ chết trong mắt, ánh mắt hắn xem Thiên Long như nhìn người sắp chết.
Vù vù….
Thiên Long ánh mắt lóe lên, trong con ngươi hắn có một chút tiếu ý nhè nhẹ, như thả được một cục đá nặng trong lòng, mọi người đều thấy, bất quá đều không hiểu tại sao, và bọn họ cũng là không thèm muốn biết, một kẻ sắp chết mà thôi, có thể làm lên chuyện gì to tát.
Nhún lên một chân, Thiên Long lập tức đã xuất hiện ở lão già Hải gia, một kiếm bổ ra, phập một tiếng, lưỡi kiếm Ma kiếm kéo một đường từ đỉnh đầu lão giả đó cho đến tận hạ vị, bổ đôi tên lão giả này ra hai phần đều nhau, không hơn không kém, tiếp đó Thiên Long lại liên tục lóe lên liền như vậy, trong vài cái hít thở đã đưa toàn bộ người của Hải gia chu diệt, một mống cũng không còn, xác chết bọn họ bị ma kiếm chạm đến trong nháy mắt biến thành thây khô rồi tan thành bụi phấn.
Mọi người giật mình kinh hãi, chuyện gì thế này, mọi người nhìn thanh phá kiếm trên tay Thiên Long, lúc đầu thấy nó mọi người một trận khinh thường không để ý, bây giờ mọi người liền đã hiểu rõ vấn đề, thực lực Thiên Long không quan trọng, quan trọng thanh phá kiếm trên tay Thiên Long kìa, thanh phá kiếm này sắc bén không nói, nó lại quá tà dị đến biến thái.
Đến đây không ai không nghĩ đến thoát thân, đứng trước phá kiếm của Thiên Long không ai có can đảm tấn công, sững sờ trôi qua mọi người đều muốn bốn phương tám hướng bỏ chạy, đem chuyện này công bố thiên hạ, để thiên hạ biết được Thiên Long tà dị ra sao, cùng nhau hợp lực chu diệt hắn, đứng trước ma thần giết người không chớp mắt Thiên Long, bọn họ vô lực hoàn thủ.
~ Không gian đã bị phong tỏa.
Có người sợ hãi hét lớn, mọi người giật thót tâm gan, bây giờ mọi người đã cảm giác được không gian yếu ớt phong bế, đây đều là tác phẩm của Thiên Long, lúc trước hắn căn bản không muốn nói nhiều với đám người bỉ ổi này đâu, bất quá giết số lượng lớn cường giả như vầy khẳng định bại lộ không ít thực lực, chỉ có phóng thích Kim Hắc Lân ra ngoài, từ bên ngoài phóng thích giam cầm không gian.
Mọi người gần như là dùng toàn lực bú sữa mẹ đến để phá một cái lỗ, đường sau Thiên Long như cỗ máy gặt lúa liên tục gặt đầu người xuống như gặt lúa, nhẹ nhàng, dứt khoát, không một chút nhân nhượng.
Không một ba động cảm xúc, Thiên Long giết người thành quen dù là giết Độ Kiếp cảnh đều không một điểm cao hứng hay tự hào.
~ Giết hắn.
Một người hét lớn, đã không thể chạy được không bằng quay lại tử chiến, biết đâu có thể thanh lý môn hộ lôi Thiên Long xuống hoàng tuyền cùng nhau, đây đều là thù hận làm mờ con mắt.
Mọi người đều là biết ý nghĩ nhau, ai cũng biết bây giờ đồng tâm hiệp lực trảm sát Thiên Long mới là chân đạo,