Thiên Long hiển nhiên còn chưa nghĩ đến việc đến Thái Băng Cốc, tất cả mọi người trên đại vực đều tin tưởng Thánh Mẫu, đều tôn kính nàng ta như một vị thần, đều không dám làm chuyển bất kính với nàng, và đó là người khác không phải Thiên Long, đánh chết Thiên Long đều không tin Thánh Mẫu là cái người tốt đẹp gì.
Biết là trước đây Thiên Long lên trên này Thánh Mẫu từng ban bố lệnh không được quá cảnh giới hạ sát lẫn nhau, nhưng sau khi trải qua việc bị vài trăm tên Độ Kiếp đánh cho xuýt thành bã, Thiên Long căn bản đếch tin bố con thằng nào, đám Độ Kiếp cảnh đều là một đống lươn chúa, bọn họ ra tay đánh Thiên Long vô lực tái chiến, sau đó cho thuộc hạ giết hắn, vậy không phải là Thiên Long chết đường đường chính chính à, chết một cách hiên ngang lẫm liệt luôn.
Vả lại ai mà biết trong bóng tối Thánh Mẫu có cái hành động gì mờ ám, bề ngoài là không ham không tranh với đời ở thế trung lập, bên trong lại là điên cuồng tàn bạo, Thiên Long mới là không tin, nữ nhân càng đẹp càng gian trá.
Đi đến Thái Băng Cốc không khác gì đi vào hang cọp, tên tân Tông chủ kia Thiên Long không biết chút gì về hắn, khẳng định không có dễ nói chuyện như Liễu Liên Nhi, Thiên Long lại không thèm làm cái chuyện rửa cổ đưa đầu vào hang cọp.
Nếu Thánh Mẫu mà biết Thiên Long suy nghĩ về nàng tồi tệ đến mức nào, nhất định nàng sẽ buồn tới mức thiên địa cũng u oán theo, nhật nguyệt đều ảm đạm thất sắc.
Thiên Long nghĩ thế nào Liễu Liên Nhi cũng là nghĩ như vậy, người hiểu chút chuyện đều có thể nghĩ ra, cả hai trầm mặc trên xuất một đoạn đường dài.
~ được rồi, muội cứ thoải mái làm mọi sự tình đi, ta giải quyết vấn đề nơi này sau khi, hội sẽ tìm đến muội, yêu nữ!
Thiên Long nghĩ thật nhiều, quyết định của hắn đó là đắn đo một hồi lâu, hắn nghe Liễu Liên Nhi nói Thánh Mẫu đã ra tay giúp tam Đế Ám Phong Thủy giải trừ phong ấn, đến khi đó nhất định cục diện sẽ xoay chuyển theo một chiều hướng tốt đẹp, Thiên Long biết Ám Phong Thủy tam Đế sẽ đứng về phía hắn, sau này Thiên Long đến Thái Băng Cốc hiển nhiên cũng có người của tam Đế đến, Thiên Long thừa dịp này hiên ngang đi đến đều là thoải mái, có chăng sự tình bất ngờ nào đó hắn đều không lo, chỉ là thoát vây hắn vẫn làm được.
Thấy Liễu Liên Nhi buồn bã u buồn, nhìn như một thiếu nữ hờn dỗi mà tỏ ra đáng thương, Thiên Long không kìm được nâng nhẹ cằm nàng lên, cúi xuống hôn lên đôi môi mọng nước ướt át đó một cái.
Ưm….
Liễu Liên Nhi hoàn toàn bất ngờ, nàng giãy dụa một chút nhưng không có lực, đang nằm trong lòng Thiên Long thì lấy đâu ra lực mà phản kháng, môi nhỏ bị Thiên Long tham lam hôn lên, chiếc lưỡi thơm tho bị Thiên Long hút ra triền miên quyện lấy nhau, cả hai kích hôn cả canh giờ trôi qua.
Tay Thiên Long không hề nhàn hạ, hắn thò được vào bảo yếm của Liễu Liên Nhi, tham lam vê nắm hột đậu nhỏ hồng hào, cả hai ngọc thố cao vút bị Thiên Long nhào nặn thoải mái.
Bất quá Thiên Long chỉ dám dừng lại ở đây trên bờ ngực này, đây đã là giới hạn của Liễu Liên Nhi, nếu là không thành thật đưa tay xuống vị trí bên dưới, khẳng định không có quả ngọt để ăn.
Thiên Long biết trước đây hắn phá đi danh tiết của Tinh Nguyệt Tinh Linh nữ hoàng là sai lầm lớn nhất đời hắn, trên thế gian này không thể nào âm dương chênh lệch, Tinh Linh nữ hoàng thực lực quá cao, Thiên Long lúc đó thực lực thấp tới đáng thương, khi cả hai động tình với nhau làm cho Tinh Linh nữ hoàng mất đi kiểm soát, gây thương tổn căn cơ của nàng.
Thiên Long khi đó được lợi ích to lớn vô kể, nhưng Tinh Linh nữ hoàng đều là mất non nửa cái mạng, như vậy là biết Tinh Linh nữ hoàng hi sinh lớn đến mức nào.
Chỉ có thực lực bằng nhau mới có thể cùng chung chăn gối, hoặc là nam nhân phải hơn nữ nhân, chỉ có vậy mới không gây thương tổn cho đối phương, dương khí