~ nàng ta không nước hơn ta được ít nào.
Thanh Ngọc Diệp nhận định chắc ăn, nàng phán đoán Lục Linh Cơ đã sử dụng tới 5 thành lực lượng, xấp xỉ nàng rồi, hiện tại nàng có thể đánh tay đôi với Lục Linh Cơ.
Xét theo một chiều hướng thật sự mà nói, Thanh Ngọc Diệp ngán đối đầu với Thiên Long gấp nhiều lần Lục Linh Cơ, mỗi khi Thiên Long xuất hiện một lần đều khiến cho Thanh Ngọc Diệp áp lực một phần, Thiên Long còn thần bí và nguy hiểm hơn Lục Linh Cơ.
Tuy Thanh Ngọc Diệp không biết Thiên Long đang ở cái mức độ nào, trong tâm nàng luôn có một cái mách bảo, mách bảo bản thân không nên chọc vào Thiên Long, điều này làm Thanh Ngọc Diệp khó chịu vạn phần.
Mỗi khi Thiên Long bước ra khỏi thời gian trận pháp, đó chính là một lần hoán đổi thân xác, lột xác hoàn toàn một tầng mới, thay đổi nhanh tới mức nghẹt thở.
Thiên Long âm thầm cảm ơn một thứ, chính xác là đạo hồn chi tâm, thứ đồ chơi này quá vì diệu, như chỉ như một sợi tơ quấn quanh bên trong thức Hải Thiên Long, năng lượng nó tỏa ra thôi đã làm Thiên Long không kịp hấp thụ, còn về chức năng chính của thứ đồ chơi này Thiên Long chịu thua, không biết nó dùng vào mục đích gì, hắn thử đưa sợi năng lượng xuống Đan điểm chủ để xem có thể sinh ra một Đan điền khác hay không, nhưng cuối cùng đều không thể, Đan điền chủ không thể bắt lấy Đạo Hồn Chi tâm để sinh ra cái Đan điền khác.
~ hắc hắc, chênh ta chi hai cái trọng, Thiên Long ta nuốt gọn.
Thiên Long vỗ ngực ra oai, đá đá mắt với Thanh Ngọc Diệp ý vị muốn nói xem lão tử thể hiện đây này.
~ được cái mã!
Thanh Ngọc Diệp điềm đạm tặng Thiên Long một ánh mắt khinh bỉ, mấy đứa gáy to thường mất mặt mũi rất nhiều.
Thấy Thiên Long rời đi đám nữ chỉ biết cắn môi chịu đựng, nhìn ánh mắt hừng hực khí thế kia rõ ràng là muốn đánh một trận với Lục Linh Cơ từ lâu lắm rồi, không thể cản nổi.
Thiên Long bay ra ngoài, đứng trên không trung, quét mắt nhìn toàn trường một cái, lướt đi lướt lại, hắn thấy rất nhiều người khi cả vực đang lâm nguy, vẫn dùng ánh mắt hừng hực thèm khát nhìn hắn, có vẻ như máu huyết Thiên Long hắn còn quý hơn tính mạng của họ nha.
~ ngươi đã cố tình nhắn vào ta thì thôi cũng đành vậy, nếu không chê ta yếu chúng ta, chúng ta thêm một chút cá cược xem sao.
Cái kia bộ dáng ngông nghênh nhưng chân thành, Thiên Long bày ra thực lực không phải rất mạnh chỉ mới nhập thần nhất trọng, hơn lúc đi vào đang trọng thương điên phong động hư một cấp bậc.
Bất quá tốc độ đột phá là nhanh nhưng không là gì đối với Lục Linh Cơ.
~ ồ….
ốc không mang nổi mình ốc lại muốn thử thách bản thân, được rồi ngươi muốn gì nói đi.
Lục Linh Cơ không hề coi trọng Thiên Long một chút nào, đổ ước đối với nàng có lợi vô hại.
~ được rồi, ta muốn chính là một ân tình, vậy thôi.
Thiên Long rất rõ ràng chính là muốn Lục Linh Cơ về nhắc nhắc với thế lực sau lưng nàng, nếu như nàng thua, tuyệt đối không được động đến Thiên Trọng vực.
Đó chính là ân tình lớn nhất rồi.
Hiển nhiên Lục Linh Cơ là người thông minh, nàng đương nhiên là hiểu, bất quá đối với nàng đây chính là chuyện vô lý, muốn nàng nợ ân tình thì phải đả bại nàng, mà muốn nàng thua? Không thể nào.
~ được, ta chấp nhận, điều kiện của ta là thứ đang phiêu phù trong thức Hải của ngươi.
Rất sảng khoái đồng ý, nhưng vế sau làm cho Thiên Long giật thóp tìm một nhát, thứ trong thức Hải Thiên Long chính là Đạo Hồn Chi Tâm, đến Thiên Long còn không biết nó từ đâu đến và vì sao chọn hắn, thế nhưng Lục Linh Cơ lại biết, không những biết mà con thấy nó đang ở đâu, đây chính