thiên Long thỏa sức miệt mài, nơi giường đã ướt hết do khí của Liễu Liên Nhi liên tục phun ra.
~ Thiên Long….
Tỉ khó chịu quá….
Liễu liên nhi run rẩy nói nhỏ, nàng cảm giác cơ thể khó chịu không lý do, nàng cũng không biết lý do là gì, chỉ biết nó rất khó chịu.
~ hắc hắc…
Đê tiện Thiên Long cười nhỏ, hắn cầm lấy tiểu Thiên Long đang hùng dũng ngóc đầu, hắn đưa đến nơi cô bé Liễu Liên Nhi vuốt lên xuống vài cái, sau khi liền ấn nhẹ nhàng vào bên trong, thật nhẹ nhàng thật mềm mại, đây dù sao cũng là lần đầu của liễu Liên Nhi, Thiên Long không muốn để lại cho nàng nỗi ám ảnh gì.
~ sao thế?
Thấy hai khoé mắt cô nàng chảy ra hai hàng nước mắt, bên dưới Thiên Long đã đâm vào lút cán, khi rút ra có đường máu đỏ thẫm chảy ra theo, lần đầu sẽ rất đau dù là đang ở cái cấp độ tu vi gì đi nữa.
~ híc híc….
Liễu Liên Nhi nấc cục khóc nhỏ, hai khoé mắt đỏ ửng chảy nước mắt Hoài không dừng, nàng vươn tay Ngọc ôm chầm lấy cổ Thiên Long ôm mạnh vào lòng, nàng là không hối hận với bản thân, dù bản thân đã rất lớn tuổi, bất quá tâm hồn vẫn còn thiếu nữ độ tuổi Xuân phong mãnh liệt, trao thân cho một người đó là chấp niệm khó khăn, nhưng nàng không hối hận, Thiên Long là loại người gì nàng biết, rất coi trọng nữ nhân của bản thân, đã là nữ nhân của hắn nhất định đó là mạnh thứ hai của hắn, nàng tuyệt không hối hận.
Im lặng một lúc, Thiên Long bắt đầu nhấp nhẹ, hắn làm cho Liễu Liên Nhi vừa lấy lại được một chút thần trí liền biến mất, rơi vào sa đọa cảm xúc trong chốc lát.
Thời gian cứ thế trôi đưa, Thiên Long và Liễu Liên Nhi đã quấn nhau từ chiều đến nửa đêm, Thiên Long đã vắt kiệt sức của Liễu Liên Nhi từ lâu, hiện tại Liễu Liên Nhi chỉ như sợi bún vứt đâu nằm đó, một thân Độ Kiếp tu vi không biết đã đi đâu.
Ôm cô nàng trong lòng, Thiên Long rộn ràng cảm xúc, tính tới hiện tại nữ nhân của hắn phân tán khắp nơi, chỉ có mỗi Liễu Liên Nhi là còn sở tại, tương lai cũng không biết đi đâu về đâu.
~ sắp tới chàng muốn làm gì?
Nằm trong ngực Thiên Long, Liễu Liên nhi nũng nịu nỉ non, giọng nói làm tan chảy trái tim Thiên Long, khi ở với Thiên Long Liễu Liên Nhi cơ hồ xưng hô rất thân mật.
~ ta muốn đến gặp Thánh Mẫu rồi tới Yêu Lâm, còn nhiều việc nữa.
~ vậy Ta có được đi cùng không? Cho ta theo với!
Sóng mắt mê li, chỉ cần Thiên Long từ chối, lập tức hai hàng nước mắt sẽ chảy ra như thác.
Thiên Long chính thức đau đầu như búa bổ, đem theo một cái thực lực Độ kiếp cảnh theo lý thuyết thì ngon đấy, oai đấy, nhưng theo nhiều khía cạnh khác thì sao? Khi Liễu Liên Nhi gặp hiểm cảnh, đến nàng còn không lo xong, vậy Thiên Long muốn giải quyết bằng cách nào? Chỉ có thể nhìn nữ nhân của mình bị ức hiếp lại vô lực phản kháng ư? Đó không phải là điều Thiên Long mong muốn.
~ Đương nhiên phải đem theo nàng rồi, nhưng hiện tại ta làm nốt chút chuyện rồi dẫn nàng đi theo, có được không?
Nếu đưa Liễu Liên nhi vào thức Hải, Thiên Long còn chưa dám nghĩ đến, thức Hải Thiên Long quá yếu so với thực lực Liễu Liên Nhi, nếu đưa vào Thiên Long sẽ bị sụp đổ thức Hải trở thành kẻ khờ, chỉ có thể chứa được hai tiểu nữu nữu và một con lửng bên trong là tốt rồi,
~ ngươi nhớ đó.
Liễu Liên Nhi cắn mạnh vào vai Thiên Long một cái, dù sao Liễu Liên Nhi vẫn là quá dễ để lừa, thời gian dài nàng làm Cốc chủ cũng không làm nàng trưởng thành được bao nhiêu, có các trưởng lão hậu thuẫn, cốc chủ như nàng chỉ ăn xong đi luyện công thôi, phần vì nàng cũng được cưng chiều thái quá.
Thiên Long còn muốn làm thêm vài hiệp, nhưng đây là lần đầu của Liễu Liên Nhi, làm tới giờ này là quá lắm rồi, hắn cũng không dám làm tiếp.
Liễu Liên nhi nói nước có nước nói điện có điện thứ gì cũng đầy đủ dư dả, Thiên Long cho dù sắt đá cũng phải tan chảy.
Liễu Liên Nhi loã thể ôm Thiên Long ngủ, nhưng giữa hai chân nàng