Trong hàn băng lạnh lẽo, vang vọng âm thanh mê hoặc lòng người, hai thân thể trần trụi ôm lấy nhau.
Mộ Dung Khuynh Thành dần quen thuộc với côn thịt ra vào âm huyệt của nàng, khoái cảm lan tràn khiến nàng buông bỏ chống cự, thậm chí còn phối hợp cùng nam nhân, đôi chân thon dài kẹp chặt đem hắn đút vào càng sâu trong nàng.
Trong băng hầm lạnh lẽo vang vọng toàn tiếng rên của mỹ nữ, nghe sao mà kích thích thính giác.
" A… không nên… đừng như vậy… a… a… không muốn… "
" Đợi chút… a… a… đừng mà… của ngươi quá to… sẽ đâm chết ta… a… a… "
" Mau...!mau dừng lại… a… a… ta sẽ phát điên… a… a… không muốn a… a… "
" Không phải… ta không dâm đãng… ô… ô…là do ngươi… ô… ô… đừng mà… ta không muốn nữa… a… a… "
" A… a… a… a… "
" A… a… lại đâm… a… a… "
" Ân… a… sướng… sao lại sướng như vậy… tiếp tục chọc sâu… thoải mái… "
Dạ Khinh Ưu nghe mỹ nữ rên rỉ ngày càng dâm dục, càng ra sức dùng lực, chẳng mấy chốc toàn bộ côn thịt chèn sâu vào hoa tâm, làm bụng nàng nhô lên một đoạn nhỏ.
Mộ Dung Khuynh Thành cong thân hình tuyệt mỹ, hai tay bám cổ hắn, miệng nhỏ chảy ra quỳnh tương ngọc dịch.
" A… Sắp ra… sẽ tiết… lại ra… a...!"
Ngay sau đó, từ âm huyệt Mộ Dung Khuynh Thành phun trào một mảnh âm tinh, làm ướt đẫm bên dưới ga giường.
Dạ Khinh Ưu kinh ngạc nhìn, không nghĩ tới nữ nhân này mẫn cảm như vậy, khẽ cười đem nàng kéo dậy, để nàng ngồi trong lòng hắn.
" Nàng tự động thân đi… "
" Ân..
a… Tốt… "
Mộ Dung Khuynh Thành không có kháng cự, hai người trong tư thế ngồi, nàng ngồi trên hắn, âm huyệt vẫn nuốt lấy côn thịt, liên tục lên xuống.
Hai tay nàng ôm cổ hắn, hai mặt nhìn nhau lập tức hôn lấy, trong khi mỹ nữ liên tục nhún nhảy trên người nam nhân.
" Như vậy, ta đã là nữ nhân của chàng rồi phải không? "
Mộ Dung Khuynh Thành không có khả năng tùy tiện lộ ra vẻ dâm đãng như vậy trước mặt nam nhân, nàng dĩ nhiên đối với Dạ Khinh Ưu có hảo cảm không ít, thật ra hắn là nam nhân nàng có hảo cảm nhiều nhất trong nhiều năm qua, vì lý do gì nàng cũng không rõ ràng.
Dạ Khinh Ưu nghe vậy nhíu mày, nói.
" Đã như vậy nàng còn hỏi cái gì, đương nhiên là phải làm nữ nhân của ta.
"
" Ân… đúng rồi… ta là nữ nhân của chàng… a… ưm… thật sướng… dương căn của chàng thật cứng… làm ta muốn chết… a… "
Mộ Dung Khuynh Thành nghe hắn trả lời, trong lòng buông bỏ tâm lý, nàng còn tưởng hắn chỉ tùy tiện chơi nàng xong bỏ, nhưng xem ra nam nhân này còn có trách nhiệm nha.
Vốn nghĩ nếu như hắn từ chối nàng liền ôm hắn tự bạo, cùng nhau chết chỗ này, nhưng giờ xem ra không cần nữa.
Nàng thả lỏng tinh thần cưỡi trên người hắn, khoái cảm dâng cao làm nàng muốn cao trào lần nữa.
" Thiếp ra… lại ra đây… mau ra cùng thiếp… a… a… "
Dạ Khinh Ưu hai tay bấu víu mông thịt của mỹ nữ, theo nhịp nhún nhảy càng điên cuồng của nàng, hắn cũng đạt đến đỉnh điểm, tinh dịch toàn bộ phóng vào tử cung mỹ nữ, đồng thời một dòng dịch thể nóng ấm từ trong thân thể mỹ nữ trào ra, càng làm hắn bắn lâu hơn.
Cả hai ôm chặt nhau một lúc mới tách ra, Mộ Dung Khuynh Thành nhìn hắn mỉm cười, cảm thấy không còn chút áp lực.
Nàng trước còn tưởng nam nhân này ra tay tàn nhẫn như vậy là kiểu người rất đáng sợ, nhưng hiện giờ coi hắn như nam nhân của nàng, lại thấy lúc trước hắn rất bá khí.
" Thiếp là Mộ Dung Khuynh Thành, chàng tên là gì? "
Dù đã cùng nhau ân ái, nhưng nàng vẫn chưa biết tên của tình lang, làm Mộ Dung Khuynh Thành có phần không dễ chịu.
Cảm nhận ánh nhìn chăm chăm của nàng, Dạ Khinh Ưu nhẹ giọng trả lời.
" Nhớ lấy, Dạ Khinh Ưu là tên nam nhân của nàng.
"
" Dạ Khinh Ưu, danh tự thật dễ nghe.
Từ giờ thiếp nên gọi chàng là Dạ lang hay là phu quân? Hay là tướng công? Chàng thích cái nào? "
" Tùy nàng.
"
Dạ Khinh Ưu lại không quá quan trọng xưng hô, nhưng Mộ Dung Khuynh Thành lại rất để ý, hắn là nam nhân đầu tiên của nàng, tình đầu của nàng, cần phải chú ý kỹ lưỡng.
Nàng không hề đắn đo, liền nói.
" Vậy ta gọi chàng là tướng công.
Chàng có thể gọi ta là nương tử.
"
" Tốt, nương tử.
"
Dạ Khinh Ưu không có già mồm, nữ nhân hắn muốn sao thì hắn gọi vậy, không quá để ý.
Mộ Dung Khuynh Thành lại rất vui, tưởng chuyến này đi thập tử nhất sinh, nào ngờ ngoài ý muốn tìm được lang quân như ý, khiến nàng vui vẻ.
Nàng trước giờ nổi tiếng lạnh lùng khó tính, mặc dù xinh đẹp tuyệt trần nhưng hàng năm đều chỉ che giấu sau khăn che mặt, lại không tiếp xúc nhiều với nam nhân, cho nên vẫn như thiếu nữ tình đầu chớm nở.
" Tướng công, hảo tướng công.
"
Mộ Dung Khuynh Thành tươi cười nhìn lấy hắn, hai tay xoa xoa mặt hắn.
Dạ Khinh Ưu cảm thấy có chút không thoải mái, không hiểu vị nương tử này vì sao lại trở nên nhiệt tình như vậy, làm hắn có chút ớn lạnh nhớ tới Phượng Cửu Cửu.
" Chỗ này của tướng công vẫn còn cứng, xem ra thiếp thân còn chưa thỏa mãn chàng.
"
Mộ Dung Khuynh Thành cảm nhận côn thịt cứng rắn nổi cộm, hơi bất ngờ nhưng lập tức chủ động đem hắn đè ra giường, giành thế chủ động ngồi trên thân thể hắn.
Dạ Khinh Ưu tùy ý nàng cưỡi trên người hắn, ngắm nhìn thân hình thướt tha mê người khiến hắn khó lòng mềm xuống.
Mộ Dung Khuynh Thành thân hình nhún nhẩy, cặp ngực to tròn cũng theo nàng đung đưa, nẩy nẩy hại mắt, mái tóc dài tán loạn xõa sau bờ vai ướt át, khuôn mặt mỹ nữ lúc này đầy xuân tình nhìn hắn.
Dạ Khinh Ưu hai tay bóp lấy vú