Nhìn thấy Bang Chủ của mình ngoan ngoãn đầu nhập kẻ thù, đám thành viên của Hỏa Lang Bang cũng đành bất lực thuận theo.
Bọn chúng cảm thấy lựa chọn của Bang Chủ là hoàn toàn sáng suốt, nếu như không thì toàn bộ bang nhân đều có thể bị nữ tử kia đốt đến tro bụi cũng không còn.
Nữ tử hắc y nhận lấy Bổn Mệnh Linh Hồn của đám Trưởng Lão cao tầng trong bang, chính thức thu phục Hỏa Lang Bang.
Ai cũng sẽ không nghĩ đến một nữ tử còn trẻ như vậy có thể nắm trong tay một bang hội Bát Cấp, còn có Địa Tôn nhưng thực lực Thiên Tôn trấn thủ.
Trong lúc nhất thời, tin tức này nhanh chóng lan ra, đả động đến không ít thế lực.
Dạ Khinh Ưu khóe miệng co rút, gương mặt khẽ cúi xuống, hắn không ngờ tới ở đây có thể gặp lại Phượng Cửu Cửu tam nữ, còn ngang nhiên trong Kỳ Lân Thành đi đốt trụi một thế lực, đem nó đầu nhập dưới trướng.
Hắn lúc này không hề muốn gặp nàng, cũng may là hắn đã che giấu dung mạo cùng khí tức nên nàng khó mà nhận ra.
Hắn quay sang định bảo Lang Hợi dẫn hắn đến một khách điếm nào đó tránh rủi, nào ngờ tên này mặt béo cứng đờ, ánh mắt lăm lăm nhìn vào nữ tử hắc y như muốn lòi ra, nước miếng chỉ còn thiếu điều muốn chảy xuống, liên tục vừa nhìn vừa khen.
" Đẹp quá… "
Hắc y nữ tử không chút che giấu dung mạo xinh đẹp, da thịt trắng trẻo, môi hồng trái tim, mái tóc đen che lấp một bên gương mặt, dáng người ma quỷ hiện sau y phục ẩn hiện.
Vẻ kiều diễm ma quỷ làm điên đảo cả đám nam nhân, dần dần nụ cười của nàng làm cho một đám nam nhân trầm luân trong đó.
Ma Điểu Linh nhìn thấy một đám nam nhân si mê nhìn lấy mình, trong lòng đắc ý, nàng mặc dù không thể so sánh cùng Phượng Yêu tỷ muội nhưng cũng không kém, biểu hiện của đám nam nhân này nàng thấy mãi thành quen.
Ánh mắt nàng nhìn xung quanh một vòng, chợt dừng lại trên người Dạ Khinh Ưu, nam nhân này vậy mà không có nhìn nàng, bộ dáng còn rất tùy ý, hình như không có để tâm đến tình trạng bang hội.
Nàng lập tức bị hắn gợi lên hứng thú, thân ảnh chợt lóe lên, từng cái hắc vũ bay trong không trung, bóng hình nàng nhẹ nhàng xuất hiện trước mặt Dạ Khinh Ưu và Lang Hợi hai người.
Lang Hợi không ngờ Nữ Thần đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, vẻ mặt béo múp lộ ra vẻ kích động nhào tới, nhưng lập tức bị Ma Điểu Linh né ra.
Nàng thân ảnh xuất hiện trước mặt Dạ Khinh Ưu, vẻ mặt tươi cười, giọng nói ngọt ngào nũng nịu.
" Ngươi tên là gì? "
" Ngươi hỏi ta làm chi?? "
Dạ Khinh Ưu không ngờ Ma Điểu Linh vậy mà chú ý đến hắn, thầm kêu không ổn.
Nhưng hắn không có lộ ra điều gì khác thường, vẻ mặt vẫn hết sức thản nhiên, biểu lộ ngơ ngác, kinh hãi chỉ tay vào bản thân.
Ma Điểu Linh khẽ nhíu mày, lập tức lại nở nụ cười, nhẹ gật đầu.
" Chính ngươi.
"
" Ta là Lang Phong.
"
Dạ Khinh Ưu bộ dáng có phần thấp thỏm lo lắng trả lời, Ma Điểu Linh gật đầu.
Nàng sau đó xoay người, đầu khẽ xoay liếc nhìn hắn, nói.
" Tốt, từ giờ ngươi ở cạnh ta.
Làm hộ vệ cho ta.
"
Lời nàng vừa nói làm cho một đám nam nhân Hỏa Lang Bang ánh mắt hận ý hướng sang Dạ Khinh Ưu, thầm chửi tên này sao lại may mắn có cơ hội như vậy bên cạnh Nữ Thần.
Lúc này, toàn bộ đám người dường như quên mất là nàng tham gia diệt đi Hỏa Lang Bang trước đó, nhìn thấy dung mạo nàng sau đó lập tức trở nên cung kính như Nữ Thần.
Dạ Khinh Ưu mặc kệ ánh mắt oán hận của một đám simp chúa, hắn không có ý tứ trở thành sai vặt cho ai cả, liền nhẹ nhàng từ chối.
" Thực lực ta không đủ, sợ không bảo hộ được ai.
Vẫn là thôi đi.
"
" Ngươi không muốn cũng không phải do ngươi quyết định.
Từ giờ ngươi ở bên cạnh ta, ta bảo ngươi làm gì là làm nấy, cũng chưa hẳn kêu ngươi đi chết, ngươi lo gì? "
Ma Điểu Linh giọng bất mãn nói, lập tức làm ánh mắt ghen ghét của đám người càng dữ dội.
Dạ Khinh Ưu bực mình, định kệ nàng nhưng Lang Hợi lại nhanh chân đi đến trước người hắn, cung kính nhìn Ma Điểu Linh, cười đáp.
" Tiểu thư yên tâm, bọn ta từ giờ sẽ ngoan ngoãn trở thành tâm phúc của tiểu thư.
"
" Tiểu thư em gái ngươi! "
Dạ Khinh Ưu thầm chửi tên béo không có cốt khí, mà Lang Hợi nói xong thì gã cười hì hì đi tới, đem hắn kéo theo cùng.
Dạ Khinh Ưu thở dài, cũng cảm thấy hay là thôi, tùy ý cho đám này chơi đùa, miễn sao đừng trêu chọc trên đầu hắn là được.
Ma Điểu Linh thấy vậy thoải mái cười bước đi, Lang Hợi thấy vậy hiểu ý kéo Dạ Khinh Ưu đi theo, vẻ mặt đáng khinh nịnh nọt đi phía sau.
Dạ Khinh Ưu cũng muốn xem ma nữ này muốn chơi trò gì, lặng lẽ đi cùng.
Ma Điểu Linh dẫn hai người đến một tòa tửu lâu, bên trên có ghi hàng chữ Hồng Lâu Mộng, nét chữ như rồng bay phượng múa, ẩn chứa đạo tức không tầm thường.
Phía bên trong chia làm các dãy hành lang, vừa vào trong đã có thị nữ dẫn đường.
Ma Điểu Linh trong tay cầm quạt, không biết từ lúc nào đã biến hóa thành bộ dạng nam nhân, da thịt trắng trẻo, tuấn tú nho nhã làm ánh mắt đám thị nữ bên trong sáng lên, tranh nhau vì bọn họ dẫn đường.
Ma Điểu Linh mỉm cười làm mê đảo các thị nữ dẫn đường, vội đem bọn họ đến tầng tửu lâu thứ năm, cũng là tầng cao nhất dành cho khách quý.
Ma Điểu Linh hào phóng đem ném cho thị nữ một túi Linh Thạch.
Nàng sau đó đi vào bên trong, sắp xếp một vài kỳ nữ phục vụ.
Chẳng mấy chốc ngồi bên trong căn phòng, nhiều hơn mấy vị nữ tử, ai cũng xinh đẹp, còn có thể đánh đàn nhảy múa, bên cạnh cẩn thận châm rượu cho ba người.
Lang Hợi cười không dứt miệng, vui vẻ ngửi lấy mùi hương đám kỳ nữ, cảm thấy bản thân rất may mắn khi quyết định đi theo Ma Điểu Linh.
Bình thường hắn muốn đạt được kỳ ngộ này phải tốn không ít tiền.
" Các ngươi ở đây có phải cũng bán thông tin? "
Ma Điểu Linh ôm lấy vai của một nữ tử, thản nhiên hỏi.
Nữ tử được hỏi không chút nào kinh ngạc, che môi khẽ cười, bàn tay vuốt ve bờ vai Ma Điểu Linh, đáp.
" Công tử tìm đúng chỗ.
Hồng Lâu Mộng dù thế lực không lớn nhưng muốn thông tin thì ít nơi nào có thể so sánh.
Công tử muốn hỏi gì, chỉ cần giá đủ liền có cho ngài.
"
Ma Điểu Linh nghe vậy cười nhạt, bàn tay nàng vuốt ve khuôn mặt kỳ nữ, mỉm cười dò hỏi.
" Vậy ta hỏi ngươi có biết một nam tử tên Dạ Khinh Ưu không? "
Kỳ nữ nghe vậy, hơi trầm ngâm, thản nhiên đáp.
" Dĩ nhiên biết, dạo này người đó gây ra sóng gió không nhỏ.
"
" Cái gì! Hắn gây ra việc gì? "
Ma