Trong tinh hà rộng lớn, chảy dài thành dòng sông Hỗn Độn, tạo thành Vũ Trụ vô tận, từng mảnh Vũ Trụ lại đan xen tạo thành thời không tinh ngân.
Xuất hiện bao hàm quan sát toàn bộ Vũ Trụ bên dưới, có một khoảng Vũ Trụ hoàn toàn tách biệt, nơi đó bị ngăn cách bởi Hỗn Độn Thời Không, bẻ gãy mọi loại Đại Đạo Chi Năng muốn tiếp xúc.
Một mảnh tinh vân tụ hội thành từng đám mây đỏ rực, trải dài tạo thành một mảnh địa không bằng phẳng.
Xuất hiện từng tòa thành trì lộng lẫy, như tiên cung cũng không có như vậy đồ sộ.
Trên tòa đỉnh thượng cao nhất, tiên vụ vờn quanh, Hỗn Độn hóa thành mây mù, tập trung một cái thạch điện, bên trong phản chiếu từng hình ảnh của bóng người, nhìn không ra nhân diện, chỉ có thể cảm nhận tư thái cao gầy.
Một thân ảnh yểu điệu, có thể nhìn ra đó là hình dáng nữ nhân, âm thanh tràn ngập tức giận, hướng sự phẫn nộ như muốn đồ diệt chúng sinh.
" Tương Đài, ngươi dám ra tay can thiệp vào Hạ Giới.
Đây là Phá Luật, có phải ngươi muốn chết không? "
Hình ảnh của nam nhân mơ hồ hiện rõ tư thế khoanh chân, chính là kẻ được gọi là Tương Đài.
Nghe nữ tử nói vậy, hắn không thèm để ý, đáp.
" Ngươi vội vã cái gì? Chẳng phải chỉ là một con kiến nhỏ thôi sao? Dù sao hắn cũng không phải con cờ của chúng ta, lại đủ sức đe dọa nhiều Khí Vận Chi Tử như vậy, chết có khi lại tốt.
"
" Ta thấy ngươi là có tâm tư riêng.
Cái tên Vô Danh đó không phải là nhi tử của ngươi ném xuống sao? Quán chú cho hắn Khí Vận rồi sợ bị một phàm nhân giết chết.
"
Giọng nữ tử vẫn không chút dịu xuống, làm cho Tương Đài ý muộn tâm phiền, phất tay, trực tiếp ngắt lời.
" Có cái gì hay chứ, ta chỉ là tùy tiện nhìn một chút, còn chưa có chân chính tổn thương đến hắn.
Kẻ này lại có Đạo Thể của Tam Đạo Môn, có chút quỷ dị, ta cũng chỉ không mong có biến số thất thường xảy ra.
"
" Hắn không phải biến số, hắn là con cờ của ta.
Cấm ngươi đụng tới hắn lần nữa, tuân thủ theo quy tắc.
"
Một giọng nói nữ tử khác vang lên, lần này để cho Tương Đài không dám tùy ý, nhìn thân ảnh nữ tử yểu điệu kia làm hắn có chút sợ hãi, nói.
" Nếu là người của ngươi sao ngươi không nói sớm? Ta lúc đầu còn không thấy hắn có quán chú Khí Vận, còn nghĩ là kẻ vô chủ.
Được rồi, ta hứa sẽ không đụng tới hắn là được chứ gì.
"
" Tốt nhất là vậy, nếu không tỷ tỷ ta sẽ cho ngươi biết điều.
"
Giọng nữ tử kia lại vang lên, tràn ngập ý tự đắc khiến cho Tương Đài trong lòng bực bội, nếu như không vì nữ tử kia mở miệng thì hắn mới lười quan tâm, trực tiếp lựa chọn im lặng.
Mà từ nãy đến giờ, xung quanh vẫn còn mười bảy bóng ảnh đều che lấp sau tiên vụ, không nói một lời.
Tình cảnh im lặng quỷ dị lại tái hiện, không có tiếng trao đổi, cho đến khi một hình ảnh cổ lão bên trong cất tiếng.
" Thí luyện bước đến giai đoạn kế...!"
...
Phượng Cửu Cửu trước đó cảm ứng được Ma Điểu Linh xảy ra chuyện, nàng lập tức muốn đi đến cứu viện, nhưng chậm trễ lại bị ba tên Chí Tôn liên hợp ngăn cản.
Nàng chỉ có thể giết chết một tên, còn để hai tên kia thụ thương bỏ chạy.
Với bản tính của nàng, vốn dĩ sẽ truy cùng diệt tận, nhưng nghĩ đến an nguy của Ma Điểu Linh, nàng liền nhanh chóng đi cứu viện.
Nhưng không ngờ một màn Ma Điểu Linh tự bạo đập vào mắt nàng, khiến nàng như hóa điên.
Dù nàng muốn dùng Phượng Hoàng Thánh Huyết hồi sinh Ma Điểu Linh cũng không còn khả năng.
Ma Điểu Linh là thân hữu tốt nhất của muội muội nàng, cũng được nàng xem như em gái, trước đó còn hứa sẽ bảo hộ tốt nàng, nhưng không ngờ đến còn chưa bao lâu đã nhìn nàng chết trước mặt.
Phẫn nộ điên cuồng bộc phát, Phượng Cửu Cửu đem Phượng Cửu Nhi đáp xuống vị trí tự bạo của Ma Điểu Linh, chỉ hi vọng cơ hội mong manh.
" Điểu Linh, ngươi không được chết… "
Phượng Cửu Nhi hai mắt đẫm lệ quỳ xuống, nhìn trước mắt ngay cả vụn nhỏ của tỷ muội cũng không còn, nàng như chết lặng.
Vốn là cùng nàng và tỷ tỷ muốn tìm tỷ phu mà lặng lẽ đến đây, thật không nghĩ đến lại liên lụy tỷ muội tốt.
" Ta muốn giết bọn chúng… "
Phượng Cửu Cửu thân ảnh hỏa hồng nổi lên từng ngọn Phượng Hỏa, hình thành một hư ảnh Hỏa Phượng Hoàng phóng thẳng lên tận trời, nộ hỏa xung thiên.
Nàng siết chặt nắm tay, trong lòng âm thầm thề, sẽ đem toàn bộ thế lực chặn đường nàng thiêu rụi, chó gà không tha.
" Tỷ tỷ, không cần… chúng ta quay về.
"
Phượng Cửu Nhi lau đi nước mắt khóe mi, vội kéo tay can ngăn tỷ tỷ, nàng sợ hãi không dám nghĩ, nếu như ngay cả tỷ tỷ cũng rời đi thì nàng phải làm thế nào.
Phượng Cửu Cửu nhìn muội muội bộ dáng đáng thương cầm nắm ống tay áo nàng, trong lòng nộ hỏa tiêu thất, bàn tay thon ngọc xoa xoa mái tóc muội muội.
" Muội yên tâm, ta còn phải đi tìm phu quân, làm sao có thể chết được.
Đám người kia dù nhiều hơn chục tên ta cũng không sợ.
"
" Tỷ tỷ… muội… "
Phượng Cửu Nhi nghẹn ngào muốn nói, nhưng lời chưa kịp thốt ra đã thấy nét mặt tỷ tỷ trở nên nghiêm túc, phượng nhãn hướng về một phương nhìn tới.
Đã thấy từ trên chân trời, một thân ảnh yểu điệu xuất hiện giữa không trung, thân mặc tử sắc y phục, mái tóc tung bay, hết sức ưu nhã, đang hướng về chỗ hai nàng bay đến.
Phượng Cửu Nhi cũng nhìn thấy, trong lòng lo lắng, e ngại có phải lại kẻ thù tìm tới.
Nàng đứng dậy, đứng sóng vai cùng tỷ tỷ, nếu như cần thiết có thể cùng tỷ tỷ chiến đấu, dù tu vi nàng không cao nhưng thiên phú bản tộc thì nàng so với tỷ tỷ đều không có kém chút nào.
" Cửu Cửu, hóa ra là ngươi… Hèn gì ta lại cảm thấy bên này có khí tức quen thuộc.
"
Vừa lên tiếng giọng nói câu hồn, nữ tử thiên sinh yêu mị, toàn thân toát lên vẻ tà tính giống Dạ Khinh Ưu, dáng người hoàn mỹ vô khuyết, toàn thân vận đạo bao phủ một loại mê đảo chúng sinh, so sánh cùng Phượng Cửu Cửu nhiệt tình lửa nóng, nữ đế dung hoa không ai kém ai.
Các nàng đều là tuyệt thế mỹ nữ, vạn năm có một.
Phượng Cửu Nhi nhìn thấy nữ nhân tử y cũng phải rung động, cũng không ngờ tới lại xuất hiện một người có thể cùng tỷ tỷ của nàng so sánh.
Nàng lại cảm thấy nữ nhân bộ dạng quen thuộc, giống như từng gặp nhưng hiện còn chưa thể nhớ ra.
Phượng Cửu Cửu vừa nhìn thấy tử y nữ nhân, liền biến thành vui mừng, lập tức xuất hiện trước mặt nàng, vui vẻ nói.
" Sư phụ, thật là người… "
" Cửu Cửu, lâu ngày không gặp ngươi tu vi tiến bộ thật nhanh.
E rằng đã có thể đứng đầu Ma Giới rồi.
"
Đóa Thiên Di nở nụ cười, nhìn Phượng Cửu Cửu một lượt, nhẹ nhàng ca thán.
Phượng Cửu Cửu cười thản nhiên, đáp.
" Dù vậy vẫn không thể thắng được Dạ lang.
"
" Không trách ngươi, hắn đã không còn thuộc phạm trù Ma Giới, đã vượt xa bên trên.
"
Đóa Thiên Di lắc đầu cảm thán, nàng cũng là mới biết được không lâu.
Khi đó nàng muốn truy đuổi theo Dạ Khinh Ưu, nhưng lại bị một nữ tử thần bí đem bắt lại, đem nàng thu đồ, muốn nàng luyện xong chân truyền mới có thể đi.
Nàng dù cố phản kháng, nhưng khi biết cách biệt với đối phương, liền buông tha, ngoan ngoãn tu luyện.
Về sau mới rõ, vậy mà bên trên Thần Tôn Cảnh còn có Cảnh Giới cao hơn, lúc trước đồ đệ nàng quay về chính là một bước đột phá Vấn Đạo Cảnh.
Khi đó nàng mới rõ ràng, càng thêm quyết tâm tu