Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi

354: Đại Khai Sát Giới


trước sau


Trong tiếng hoan hô kịch liệt tại nơi này bỗng chốc im bặt, chỉ thấy Mã Yêu Phụ thân thể bị xé toạc, ruột gan chảy đầy đất, mà cái tráng nhân bên cạnh thân thể cũng bị xé toạc làm hai nửa, trải nghiệm đau đớn sau đó, cả hai đều chết trợn trừng mắt.

Mà làm ra hành động này, một cái huyết nhân không có nhân dạng bất ngờ từ đâu xuất hiện sau lưng Mã Yêu Phụ, vô thanh vô tức đem mụ xé đôi.
" Gặp quỷ, đó là thứ gì!!? "
Đám khán giả nhìn thấy đều đồng loạt hoảng sợ, nháo nhào nổi loạn, có kẻ muốn chạy thoát nhưng xung quanh nơi này lập tức có vô số hắc nhân đeo mặt nạ chặn đường.

Ở giữa chính đài, một tên nam tử làn da xanh lục, một quyền đấm ra đem huyết nhân đánh nát, ánh mắt hướng về khán đài.

(Hulk cmnr :D)
" Các vị đừng hoảng, yên tâm tiếp tục đấu giá.

Kẻ phá bĩnh sẽ sớm bị trừng trị.

"
Giọng nói của gã hết sức uy mãnh, làm cho đám khán giả im lặng, dần dần yên tĩnh, cùng với thực lực kinh khủng mà đám hắc nhân đeo mặt nạ thể hiện ra, khiến bọn chúng an tâm phần nào.
Dạ Khinh Ưu híp mắt nhìn gã nam tử làn da lục sắc, cảm thấy bất ngờ, kẻ này vậy mà đạt tới Thần Đạo Cảnh, nhìn có vẻ đã đến Trung Kỳ.

Với thực lực này thì đem huyết nhân của hắn dễ dàng xóa sổ cũng là điều dễ hiểu.
" Huynh đệ, ngươi không nên hấp tấp… người ở đây đều không đơn giản, đừng chủ động tìm phiền phức.

"
Nguyên Cổ lên tiếng, hắn nhìn ra lúc nãy là Dạ Khinh Ưu giở trò, dù không thấy Dạ Khinh Ưu ra tay nhưng hắn rất rõ ràng, cảm nhận khí tức từ huyết nhân kia giống hệt Dạ Khinh Ưu.

Nghe vậy, Dạ Khinh Ưu cũng không nói gì, thản nhiên gật đầu, cùng Nguyên Cổ lựa chọn chỗ ngồi, hộ vệ của Nguyên Cổ im lặng đi theo sau, mà Tây Môn Triều vẻ mặt đã tái mét, hoảng sợ cực điểm, không dám hành động ngu xuẩn, chỉ dám đi phía sau Dạ Khinh Ưu.
Lúc này, cái nữ hài kia cũng đã bị kéo đi vào, sinh cơ đã tuyệt, rõ ràng là không cách nào chịu nổi tra tấn.

Dạ Khinh Ưu cũng chỉ có thể thay nàng báo thù, ít nhất sẽ đem toàn bộ kẻ ở đây chôn cùng, chỉ là hiện tại còn phải xem nơi này có thứ hàng gì.

Hắn dùng tinh thần ngưng tụ lướt qua toàn bộ người ở đây, dùng phương thức vô thanh vô tức Sưu Hồn, đọc trộm thông tin bọn chúng, ngay cả Nguyên Cổ cũng không bỏ qua.

Ngạc nhiên phát hiện vậy mà đa phần kẻ ở đây đến từ Tà Vực và Thánh Vực, thế lực bên trong ít nhất đều có Thần Đạo Cảnh chủ trì.
Đọc xong ký ức của cái tên lục nhân kia, Dạ Khinh Ưu biết tên này gọi là Thao Lục, là người của Hắc Thương Nô, chỉ là một kẻ quản sự, mà người đứng đầu cái Hắc Thương Nô này, lập ra Hắc Ám Đấu Giá lại là Bá Cử, kẻ này trước kia Dạ Khinh Ưu từng gặp trong Bí Cảnh của Tam Đại Học Viện khi tuyển học viên.
Càng ngày càng nhiều kẻ trỗi dậy làm Dạ Khinh Ưu cảm ứng có đại sự xảy ra, e rằng sắp tới mảnh Vũ Trụ này sẽ đón nhận đại kiếp, trước khi đó hắn phải cần biến cường càng mạnh càng tốt.
Dạ Khinh Ưu cũng chú ý Thao Lục đang nhìn hắn, đã để người của bọn hắn bao vây, nhưng Dạ Khinh Ưu không thèm để ý, bởi lẽ đối phương trong mắt hắn là cái người chết rồi, không đáng để hắn bận tâm.
" Các vị, để lấy lại bầu không khí, bắt đầu buổi đấu giá… "
Thao Lục thay thế dẫn dắt đấu giá, lời này dẫn đến Nguyên Cổ quay sang Dạ Khinh Ưu, nói.
" Huynh đệ, tiếp theo dựa vào ngươi.

Đạt được mỹ nữ hay không là do ngươi.

"
Dạ Khinh Ưu nghe lời này cảm thấy khó chịu, hắn không cần suy nghĩ đã thấy Thao Lục phóng ra hình ảnh, bên trên có thân ảnh của một đám mỹ nữ, mà trong đó có một nữ nhân xuất hiện để hàn khí của Dạ Khinh Ưu dâng lên đến đỉnh điểm.
" Lần này đấu giá chính là những mỹ nữ này, chỉ cần có người ra giá làm Hắc Thương Nô hài lòng, bọn ta sẽ thay các vị đoạt lấy các nàng… "
Hình ảnh phản chiếu thân ảnh của hai mươi vị nữ tử, bên trong ai cũng xinh đẹp tuyệt luân.

Có Long Thủy Di của Long Tộc, Cung Chủ Cung Di Hoa, những nữ tử có thân phận, dung mạo tuyệt sắc, mà trong đó không ngờ còn có Cổ Phù Dung và Lăng Tử.
" Ta muốn Long Thủy Di, hai mươi viên Thiên Địa Vấn Cảnh Đan, hai kiện Thiên Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo… "
" Cổ Phù Dung, bốn mươi viên Thiên Địa Vấn Cảnh Đan, một kiện Bán Thần Cấp Pháp Bảo.

"

Hoạt động bên dưới sôi trào dữ dội, đã có người phát điên ra cái giá cực lớn, dọa đến mức Tây Môn Triều há mồm, kinh hãi không thôi, giá trị xa xỉ đủ để tạo lập mấy cái thế lực Cửu Cấp, vậy mà chỉ vì một nữ tử mà ra cái giá kinh khủng như vậy.
Thao Lục híp mắt cười, hắn càng nghe càng thấy vui vẻ, hắn chú ý Dạ Khinh Ưu đột nhiên đứng dậy, làm cho gã lập tức đề phòng.
" Rất tốt, các ngươi còn dám nhắm vào nữ nhân của ta.


Chết chỉ sợ còn chưa đủ… "
Dạ Khinh Ưu ánh mắt lạnh lẽo, hắn đối với đám nữ nhân khác không quan tâm, nhưng Cổ Phù Dung và Lăng Tử là nữ nhân của hắn, mà đám người này lại dám nhắm tới, chính là đi tìm chết.
Mà hành động của Dạ Khinh Ưu dẫn đến vô số người ở đây chú ý, trong đó có kẻ chợt hiểu ra, cười lớn.
" Tưởng thế nào, hóa ra là một cái tiểu tử Hạ Giới, lo sợ mất nữ nhân sao? Thế thì chỉ trách ngươi quá yếu thôi, có mỹ nữ như vậy bên cạnh cũng không thể bảo hộ.

Để bọn ta… "
Lời của kẻ này vừa phát ra, đã thấy năm cái huyết nhân bao vây hắn, bàn tay sắc nhọn đâm xuyên, xé nát cuống họng gã, thân thể huyết nhục chia năm xẻ bảy, động tác còn không có làm cho gã chân chính chết đi, cảm nhận đau đớn ác liệt.
" Làm càn… "
Thao Lục hét lên, thân thể liền động, mà đám hắc nhân cũng đồng thời tập kích hắn.

Tình cảnh này hiện trong mắt Dạ Khinh Ưu.

Chỉ thấy, hắn trong tay Vô Hồi Thương xuất hiện, vung một cái, đem toàn bộ đám người đầu một nơi thân một chỗ.
Đem toàn bộ không gian ở đây phong tỏa, ngay cả Hóa Đạo Cảnh cũng khó thoát, bên trong toàn bộ đám người thân thể bị chặt thành từng khúc, mùi máu tươi tràn ngập căn phòng.

Đến ngay cả Nguyên Cổ cũng tránh không khỏi bị Dạ Khinh Ưu xiên thành hai nửa.

Trong phòng đầy cái xác ruột gan tim phổi bị móc rỗng, đều bị đính trên tường, thê thảm không nỡ nhìn.
Huyết nhân số lượng thật nhiều, liên tiếp đem hơn ngàn người bên trong hành hạ đến chết đi sống lại.

Thanh Thủy Trùng Tiên được Dạ Khinh Ưu sử dụng, đem đám người dày vò đến chết.

May mắn

Tây Môn Triều cũng giống như Dạ Khinh Ưu, lần đầu tiên đến nơi này nên không có bị làm gì, nhưng nét mặt đã tái mét, trốn trong một góc run lẩy bẩy.
" Thế nào, tư vị thoải mái sao? "
Dạ Khinh Ưu gác chân trên huyết tọa, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Thao Lục bị tra tấn hơn trăm lần, giống như cái người điên, quỳ rạp trước mặt Dạ Khinh Ưu như chó mất nhà, bò lết đến trước mặt hắn, quỳ lạy van xin.
" Đại nhân, xin tha mạng… mau mau giết ta… ta thật sự chỉ làm theo lệnh thôi… không có ý muốn nhắm đến nữ nhân của ngài… "

" Hừ… dĩ nhiên là các ngươi không đụng được.

Trên người các nàng có tinh thần ấn ký của ta, chỉ cần có chuyện ta liền biết.

Các ngươi làm sao có thể đụng? Chỉ trách là trách các ngươi dám có ý định với các nàng, chỉ như vậy còn chưa làm ta thấy đủ.

"
Dạ Khinh Ưu trong lời mang theo vô tận sát khí, để Thao Lục rùng mình sợ hãi, gã từ trước đến giờ đã trải qua hàng trăm cuộc Hắc Ám Đấu Giá, việc máu tanh gì cũng đã làm, nhưng chưa từng gặp người nào như Dạ Khinh Ưu, để cho gã sợ hãi đến như vậy.

Nam tử này có thù tất báo, còn thù rất dai, chính là loại người thiên địa không nên đắc tội nhất.
" Yên tâm, ta sẽ đem tộc nhân của các ngươi gửi xuống địa ngục cùng nhau đoàn tụ… Một kẻ đều trốn không thoát.

"
Dạ Khinh Ưu híp mắt nói, làm cho đám người còn đang quằn quại trong đau đớn hoảng sợ đến cực hạn, bọn họ giờ đã hối hận bản thân vì sao ngu ngốc lại tham gia cái loại đấu giá này.

Dạ Khinh Ưu đứng dậy, bàn tay vung ra, lời nói ác liệt.
" Như vậy, để ta tiễn các ngươi đến địa ngục… "
Dứt lời, không gian xung quanh biến thành một mảnh âm u, tiếng lệ quỷ tru réo, một tòa cánh cổng màu đỏ quỷ dị bên trên có hình ảnh Atula giáng thế.

Một lão ẩu mái tóc bạc xuất hiện, chính là Mạnh Bà, vừa nhìn thấy Dạ Khinh Ưu liền cười nói.
" Tiểu tử ngươi lâu ngày không gặp, càng ngày càng nhìn không thấu.

Lần này lại có gì? Ồ, lại dẫn đến một đám người sao.

Rất tốt.

"
Mạnh Bà lên tiếng, ánh mắt hướng nhìn một đám người, không có kẻ nào lành lặn đang quằn quại la hét, vừa cảm nhận nhận sự xuất hiện của Địa Ngục Giới càng khiến bọn chúng bất an, tìm mọi cách muốn tự bạo, chết ngay lập tức, bởi lẽ đằng sau cánh cổng đỏ kia tạo cho bọn hắn cảm giác bất an vô lực.
" Tốt lắm, tổng cộng ba ngàn năm trăm mười bốn linh hồn… tất cả đều có thể giáng xuống Địa Ngục.

Còn cách ba vạn sáu ngàn linh hồn cần thêm thu thập.


"
" Thu thập đủ vậy ta có thể học được Luân Hồi Chi Đạo sao? "
Dạ Khinh Ưu không thèm chú ý một đám Atula xuất tràng đem đám người kia dẫn dắt xuống mười tám tầng địa ngục, chỉ hướng về Mạnh Bà hỏi điều hắn bận tâm nhất.

Ba ngàn Đại Đạo bên trong, chỉ có Không Gian Đại Đạo là hắn có chút thành tựu, nếu như đạt được Luân Hồi Chi Đạo thì hắn đã có thể chưởng khống sinh tử của bản thân cũng như người thân.

Mạnh Bà nghe vậy lắc đầu, nói.
" Điều này đừng hỏi ta.

Ta không hề rõ ràng, dù sao quy tắc Đại Đạo cũng đã sụp đổ, muốn tìm hiểu về Luân Hồi càng thêm khó khăn.

Ta chỉ có thể đưa cho ngươi một hồi cơ duyên, nếu như thành công, hi vọng ngươi có thể giúp Âm Ti Giới khôi phục, xây dựng lại Hồn Thiên Điện.

"
" Được, ta có thể giúp.

"
Dạ Khinh Ưu gật đầu đáp ứng, hắn dù không phải người tốt, nhưng cũng không thích cái loại hành vi ngông nghênh của đám người không coi quy tắc ra gì.

Vì không còn Âm Ti Giới chưởng khống mà con người có thể tùy tiện làm ác, khiến hắn đối với thế gian này chướng mắt, thật sự đã muốn đồ sát toàn bộ sinh linh vạn vật.
Mạnh Bà có thể cảm nhận loại sát khí diệt thế của hắn, lại không có để tâm, đem đám ác hồn kia thu thập, thân ảnh bước qua Cầu Nại Hà biến mất, Địa Ngục Giới theo đó cũng không còn tăm hơi, chìm vào thời không quên lãng, nếu như không có thủ đoạn triệu gọi như của Dạ Khinh Ưu thì cũng vô pháp tìm ra.
Dạ Khinh Ưu tâm tình lần nữa khôi phục, coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra, dĩ nhiên không có ý định buông tha thế lực đám người kia, đặc biệt là kẻ đứng đằng sau, Bá Cử.
Cái tên Nguyên Cổ đã bị Dạ Khinh Ưu phong sát giết đầu tiên, hắn không có thực hiện hành hạ đối phương bởi rõ ràng kẻ này rất nguy hiểm, không có khả năng lưu tình một chút, phải triệt để giết chết.

Chắc chắn đến khi chết, Nguyên Cổ cũng sẽ không nghĩ Dạ Khinh Ưu còn che giấu sâu hơn cả hắn, làm cho hắn chết mà không rõ vì sao, Tà Thần Khí Vận bị Dạ Khinh Ưu hấp thu, còn có một bản bí tịch Hóa Huyết Phệ Đạo Quyết cũng bị hắn đoạt lấy.
Hóa Huyết Phệ Đạo Quyết chân chính truyền thừa từ một mảnh Vũ Trụ khác, nơi đó do Huyết Thần thống trị, mà kẻ này dựa vào một bộ công pháp đã có thể luyện hóa cả Thiên Đạo, đem Đại Đạo tước đoạt, tiếc rằng Đại Đạo bản nguyên sớm nứt gãy, dù tên này luyện hóa được cả Thiên Đạo nhưng cũng không cách nào chứng đạo thành Thần, trái lại còn bị phản phệ, chỉ có một phân hồn mà dung nhập vào mảnh Vũ Trụ hiện tại của Dạ Khinh Ưu.
Cái tên Nguyên Cổ dùng chính là tên giả, nhưng hiện tại cũng không có ý nghĩa, khi bản thân gã đã bị Dạ Khinh Ưu xóa sổ, tia linh hồn còn lại duy nhất vừa mới khôi phục lại bị Dạ Khinh Ưu diệt sát.

May mắn Tinh Thần Lực của Dạ Khinh Ưu đã viễn siêu trước đó, tu luyện Tinh Thần Vạn Pháp Thể nâng cao Tinh Thần, nắm rõ tinh thần linh thể hoạt động, nếu không hắn cũng chẳng dễ dàng giải quyết Nguyên Cổ như vậy.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện