Thỏa mãn Trần Mộng Lan, Dạ Khinh Ưu lại tiếp tục đem Độc Nam Cô đè ra nền cỏ, nữ nhân hết sức phối hợp, nửa thân trên nằm trên đất, phía bên dưới thì hai chân dài chống lên, nhổng cao mông thịt, chĩa thẳng về phía hắn.
Nhìn trước mắt dâm đãng mông thịt, âm huyệt hồng hào lầy lội, Dạ Khinh Ưu lập tức đem côn thịt kề sát âm huyệt Độc Nam Cô đâm mạnh.
Mỹ nữ cảm nhận côn thịt nóng hổi, thô bạo đâm tới tận hoa tâm, rên rỉ một tiếng, đồng thời hai chân càng thêm mở ra, khiến côn thịt đút vào trở nên thuận lợi.
Bạch bạch bạch bạch…
Âm thanh da thịt va đụng vào nhau vang vọng lan tỏa ra khắp phía, chỉ thấy Độc Nam Cô lúc này mái tóc tán loạn, chân chính giống như cái xà nữ uốn éo hai chân, đem nó khép mở hết sức thành thạo, gia tăng kích thích nam nhân đến cực điểm.
Từng mảnh cỏ xanh um bị dâm thủy bao trùm, Độc Nam Cô bị côn thịt thao loạn làm cho cao trào thêm hai lần nữa.
Dạ Khinh Ưu lúc này đang ôm lấy Độc Nam Cô, hai gương mặt kề sát nhau, đôi môi dính chặt, hai lưỡi cuốn lấy trao đổi nước bọt.
" A… a… ân… thiếp thân lại sắp ra… thao chết thiếp thân… ưm… sướng chết… thiếp thân ra… lại ra nữa rồi… "
Độc Nam Cô ngửa cổ rên rỉ, trong giọng nói kìm nén không được phấn khích, lưỡi nhỏ của nàng quấn quýt lấy lưỡi hắn, hai cánh tay ôm cổ nam nhân, bên dưới hông kẹp chặt, đồng thời đạt đến đỉnh điểm của khoái lạc.
Dạ Khinh Ưu cũng đồng thời thả lỏng tinh quan, tinh dịch ồ ạt bắn thẳng tử cung của Độc Nam Cô, đem nàng cho lấp đầy thêm một lần nữa, khiến bụng nhỏ bằng phẳng nổi cộm một mảng lớn như đang mang thai ba tháng.
Dạ Khinh Ưu đem côn thịt rút ra, ngắm nhìn mỹ nữ bị hắn làm cho cao trào mấy lần, dù mãnh liệt dẻo dai như Độc Nam Cô cũng bị hắn dày vò đến cạn kiệt sức lực.
Hắn lúc này mới quay sang nhìn một bên, Trương Tuyết Di còn đang chật vật chống đỡ hai nữ khiêu khích.
Nàng dù ý thức thanh tỉnh, nhưng đã từng nếm trải khoái cảm làm nàng khó lòng chống cự lâu dài, bị hai nữ nhân kia làm cho tiểu huyệt ẩm ướt, lầy lội đến cực điểm.
Dạ Khinh Ưu chợt bước đến, nhìn bờ mông trắng nhô cao, giữa hai chân ướt đẫm một mảnh, đang phải dùng tay nhỏ để tự an ủi.
Cẩn thận nhìn, hắn nhận ra bờ mông trắng mịn này của vị mỹ nữ Tinh Linh Công Chúa, nàng lúc này bộ dáng trang nhã, thanh tuệ không còn một chút nào, thay vào đó là một khuôn mặt ướt át, kiều mị mê đắm lòng người.
Hắn nắm lấy bờ mông của Dịch Vũ Tịch, tùy ý khinh nhờn, mỹ nữ như cảm nhận được cặp mông của mình bị sờ nắn, thân thể khẽ run, giống như vừa kháng cự lại vừa mong chờ mà đem eo thon khẽ nhếch lên.
Dạ Khinh Ưu mỉm cười, hắn cẩn thận nhìn xuống dưới hạ thân của vị công chúa Tinh Linh Tộc.
Chỉ thấy, nó không hề có một cọng lông, bóng loáng trơn tuột.
Tiểu huyệt của nàng hồng hào, đều đặn nhìn không ra điểm chê, khẽ liếc xuống dưới là có thể nhìn thấy cúc hoa nhăn nhúm cũng hồng hào không kém cạnh, chỉ vừa nhìn vào thôi đã kích thích dục vọng của hắn mãnh liệt.
Dạ Khinh Ưu thật không chờ đợi được, côn thịt kề sát mép huyệt hồng hào mà cọ xát, khiến Dịch Vũ Tịch thân thể run lên nhè nhẹ, bàn tay chống đỡ trên người Trương Tuyết Di, giống như là sợ hãi dị vật xâm chiếm mà lắc mông né tránh.
Nhưng nàng càng như vậy, càng khiến nam nhân dục vọng thêm gia tăng.
Dạ Khinh Ưu bàn tay bấu chặt bờ mông trắng mịn, côn thịt không có chút chậm trễ nào liền xâm chiếm, hạ thể Dịch Vũ Tịch khó lòng tránh thoát khỏi tay hắn, hai mép âm huyệt của nàng bị banh rộng, mở to đón nhận dị vật đi vào.
" Không muốn… ô… ô… "
Dịch Vũ Tịch theo bản năng chống cự, nhưng sức lực lại không thể nào sánh bằng hắn.
Chỉ thấy Dạ Khinh Ưu côn thịt đã đút được đỉnh đầu rùa vào, chạm ngay vách màng ngăn cản dị vật tiến thẳng bên trong âm đạo.
Hắn hơi dùng sức, lớp màng mỏng manh không cách nào chặn được dị vật lạ xâm chiếm, nhẹ nhàng bị xé toang, đụng thẳng tử cung của nàng.
Dù không đau đớn như hai nữ kia nhưng lại khiến Dịch Vũ Tịch nước mắt chảy dài, tựa như mất đi thứ gì đó quan trọng.
Trương Tuyết Di thấy vậy, nàng nhìn vào Dạ Khinh Ưu, mở miệng trách cứ.
" Ngươi vì sao lại thô bạo như vậy, không thể nhẹ nhàng với nàng sao.
"
Nàng biết đến nước này đã không còn cách nào ngăn cản, chỉ có thể thuận theo, bây giờ nàng chỉ cần không cho Dạ Khinh Ưu lạc thủ tồi hoa, đem mấy vị mỹ nữ ở đây chơi tới hư người.
Dạ Khinh Ưu không có chú ý Trương Tuyết Di lời nói, hắn lúc này đang hưởng thụ cảm giác nhục bích bên trong Dịch Vũ Tịch mang lại.
Tiểu huyệt Dịch Vũ Tịch không có chật hẹp như Độc Nam Cô, nhưng bên trong lại xếp cuộn làm dương vật tiến vào như được mát xa, làm gia tăng kích thích thêm gấp đôi.
Hoa tâm của nàng cũng không quá sâu, hắn chỉ đâm một nửa côn thịt đã chạm vào tử cung của nàng.
" Ưm… dừng lại… "
Dịch Vũ Tịch mơ màng phản kháng, dù đau đớn đã chấm dứt, nhưng nàng vẫn theo bản năng bài xích thứ dị vật đang tiến nhập thân thể.
Dạ Khinh Ưu bàn tay vỗ lên bờ mông trắng mịn, tạo thành từng lằn dấu hình bàn tay, ngắm nhìn dung nhan mỹ lệ động lòng người của nàng biến hóa, hắn càng thêm dùng sức nhấp vào, muốn ngắm nhìn dáng vẻ sa đọa của nàng.
Mái tóc vàng kim của nàng như thác nước chảy rũ sang một bên, đôi tai dài mỹ lệ cụp xuống như giúp nàng kìm chế lại khoái cảm đang trào dâng.
Dịch Vũ Tịch lúc này ra sức kháng cự dù cho bị xuân độc ảnh hưởng, quả không uổng danh Công Chúa của Tinh Linh Tộc.
Nhưng càng chống cự, Dạ Khinh Ưu càng ra sức, hắn vươn bàn tay đặt ngay trước ngực đem hai vú của nàng xoa bóp.
Cặp ngực của Dịch Vũ Tịch không tính là lớn, nhưng không hề nhỏ, một bàn tay liền cầm không hết, vô cùng mềm mại và đàn hồi, hắn thậm chí còn cảm nhận được nhiệt lượng cơ thể của nàng.
Thân thể Dịch Vũ Tịch toát ra mùi hương của trăm hoa, ban đầu cảm giác nhẹ nhàng thơm mát, toàn thân da thịt nàng có một hương vị ngọt nhẹ.
Càng về sau, côn thịt Dạ Khinh Ưu càng dữ dội bành trướng, xâm lấn vào tử cung nàng, mùi hương lại càng trở nên say nồng, như hoa quả ủ rượu lâu năm, ngọt ngào mê đắm.
" Thoải mái không, Công Chúa Điện Hạ… "
Dạ Khinh Ưu nắm