Chứng kiến cảnh này, không chỉ đám nam tử thiếu gia sợ hãi, còn có các nữ tu cũng bị làm cho rung động.
Các nàng dĩ nhiên nhận ra thân phận của Dạ Khinh Ưu, đối với nam tử anh tuấn này còn bàn tán không ít, cũng không nghĩ đến nam nhân này không chút nào e ngại cường quyền, đem tên thiếu gia từ đại thế lực kia hành hạ đến chết.
Các nàng biết hiện tại tiểu thư của các nàng sắp có nguy cơ bị gả đi, đồng nghĩa với việc Tiên Trì sẽ không còn ai bảo hộ, số phận các nàng cũng sẽ thê thảm không kém, trở thành một món hàng để đám nam nhân tha hồ lựa chọn.
Thấy Dạ Khinh Ưu có thể vì các nàng mà xả giận, điều này khiến các nàng hết sức vui vẻ, thâm tâm càng thêm ái mộ hắn.
Dạ Khinh Ưu không để ý người khác nghĩ gì, hắn hướng ánh mắt về phía đám thiên kiêu kia, trong đó bao hàm sát khí ẩn hiện, khiến cho bọn chúng cảm thấy lạnh run, cảm giác sợ hãi bao trùm toàn thân.
" Tự động cút xuống hay để ta giúp các ngươi.
"
Giọng nói của Dạ Khinh Ưu lạnh lẽo vang lên, làm đám thiêu kiêu lúc này tỉnh táo lại, hai mắt nhìn nhau, bọn họ đều là thiên kiêu một phương, trước giờ nhận được vạn chúng chú mục, nào có đạo lý dễ dàng như vậy khuất phục.
Một tên vừa tính lên tiếng, đã cảm thấy toàn thân trở nên tê dại vì một thanh diệp kiếm xiên qua đầu lâu, đồng thời cũng bị ném vào lỗ rách không gian.
" Không cần nghĩ đâu, để ta thay các ngươi quyết định.
Toàn bộ cút xuống địa ngục đi.
"
Dạ Khinh Ưu động tác quá nhanh, để cho một đám thiên kiêu ngày thường tự tin vào thực lực của bản thân không khác gì gà xiên que, toàn bộ được hắn ném vào vùng không gian tàn bạo, bị từng đàn mãnh thú bên trong xông vào xé xác ăn thịt.
Trôi qua vài nhịp hơi thở, ở nơi này đã không thấy một nam tử thiên kiêu nào, toàn bộ bị Dạ Khinh Ưu tiễn đi xiên que.
Cũng vì ngại làm bẩn tiên cảnh cho nên hắn không có vấy máu tại chỗ này, thế nên giải quyết tất cả bên trong khe nứt không gian.
" Công tử, chuyện này… "
Các nữ tu dù cho đối với đám thế gia công tử kia không có hảo cảm nhưng bọn họ đều không nghĩ đến Dạ Khinh Ưu không chút kiêng dè nào, toàn bộ giết sạch, khiến các nàng có vài phần lo lắng.
Dạ Khinh Ưu sắc mặt không thay đổi, khoát tay nói.
" Không có việc gì, mọi chuyện để ta giải quyết.
Trước tiên gặp tiểu thư của các ngươi đã rồi nói.
"
Dạ Khinh Ưu nói xong liền dẫn theo Huyễn Điệp với một tốc độ nhanh chóng rời đi, để lại các nữ tu ngơ ngác nhìn nhau, đều không biết nên nói gì cho phải.
Bên trong khách phòng đặt tại trên đỉnh Mộc Dao Tiên Trì, ngồi mấy chục thân ảnh đang trò chuyện vui vẻ.
Ở chính giữa trung tâm, một nữ tử mang theo khăn che mặt, mặc một bộ thanh y đơn giản nhưng làm nàng trông càng thêm mỹ lệ, tú động.
Với da thịt trắng nõn, cánh tay thon dài mê hoặc nhân tâm, lục sắc tóc dài tùy ý buông xõa, bừng lên sinh mệnh dữ dội.
Nữ tử dĩ nhiên là Trì Dao Tiên Tử - Lục Thanh Nhã, lúc này nàng đối diện với cái nhìn của một đám trưởng bối, còn có mấy tên thiếu niên ánh mắt sáng rực nhìn lấy nàng.
Bên cạnh nàng còn có một cái ghế ngồi, chỗ đó là của một lão phụ mái tóc trắng bạc, khóe mắt ẩn hiện từng đạo nếp nhăn, gương mặt trông có vài phần nghiêm khắc.
Lão phụ gọi là Lục Liên, Nhị Trưởng Lão của Lục Gia, cũng là người đại diện cho gia tộc lần này.
Lão phụ thân phận có thể coi là trưởng bối hai đời của Lục Thanh Nhã, bối phận trong Lục Gia cực cao.
Lục Thanh Nhã dù đã tuyên bố rời đi Lục Gia, nhưng đối với đám trưởng bối trong nhà cũng không dám lãnh đạm.
" Lục Liên lão nhân, ta thấy tinh thần tiểu thư các ngươi rất tốt.
Xem ra đã chữa được khỏi mầm bệnh, xin chúc mừng.
"
Vừa lên tiếng là một nam tử trung niên để râu dài, độ tuổi so với Lục Liên lão nhân không chút thua kém.
Hắn là Gia Chủ của Châu Gia - Châu Tôn, là người nắm giữ cả Chu Tước Thành, thanh danh vang dội.
Mà ngồi bên cạnh chính là nhi tử của hắn, Châu Vỹ, thiên tài nổi danh Chu Tước Thành, hiện đang dùng ánh mắt tràn ngập say mê ngắm nhìn Lục Thanh Nhã.
" Châu Gia Chủ quá khen, tiểu nữ nhà ta phúc lớn mạng lớn, cũng may được trời xanh chiếu cố.
"
Lục Liên lên tiếng đáp, chính lão cũng không nghĩ đến, vốn thể chất của Lục Thanh Nhã thì nàng sẽ sớm chết yểu, nhưng không biết bằng một cách thần kỳ nào đó lại có thể tái khởi, thậm chí là tu luyện được như Tu Đạo Giả bình thường.
Điều này làm cho Gia Chủ của Lục Gia sớm thay đổi ý định, lập tức muốn cường hoành đem Lục Thanh Nhã thu nhận trở lại gia tộc.
Lúc này, sắc mặt của Lục Thanh Nhã tái nhợt đến cực điểm.
Nàng không ngờ, dù mình đã nói rời đi gia tộc nhiều năm như vậy, đám người này còn có thể mặt dày quay lại, bắt nàng lần nữa nhập gia, thậm chí còn ép hôn nàng.
Lục Thanh Nhã trong lòng rất muốn phản kháng, nhưng nàng lại không nghĩ tới, người mà nàng hết mực tin tưởng nhất lại chính là người do Lục Gia phái tới giám sát nàng, dù muốn nhờ người khác hỗ trợ nàng lúc này cũng không thể.
" Nếu không có vấn đề gì, chúng ta cũng nên bàn đến chuyện liên hôn.
"
Ở bên khác, một nam tử trung niên mặt mày quan ngọc, bề ngoài hơn độ tuổi ba mươi nhưng gương mặt vẫn giữ vẻ tuấn tú, nho nhã lên tiếng.
Hắn là Tông Chủ của Thiên Huyền Thiết Tông - Tống Ngọc, thế lực tông môn nổi lên như mặt trời ban trưa, được nhiều người nhận định sẽ sớm thay thế Thiên Long Môn, trở thành đệ nhất tông môn.
Bên cạnh đương nhiên là nhi tử mà hắn hết lòng yêu thương, Tống Thiếu Kiệt.
Kẻ này trước kia xui xẻo chọc vào Dạ Khinh Ưu, bị đối phương vả đến tinh thần biến thành ngu dại, trở nên yêu thích xú nữ nhân.
Vì việc này mà Tống Ngọc đã dùng hết biện pháp nhưng cũng không thể chữa khỏi, may mắn là lần này đến tham gia Y Hội được Đàm Cô Thanh xuất thủ cứu giúp.
Không chỉ khiến cho thần trí của nhi tử hắn trở lại bình thường, thậm chí còn bộc phát toàn bộ huyết mạch lực trong thân thể, làm Tống Ngọc vui mừng hết mấy tháng nay.
Lúc này, Tống Thiếu Kiệt đã lấy lại dáng vẻ phong lưu trước kia, hắn nhớ tới bản thân trước đó vậy mà bị điên đi âu yếm đám xú nữ nhân, khiến hắn nhớ lại rùng mình, buồn nôn không thôi.
Hiện tại vừa khôi phục được tỉnh táo, hắn đã đặt cho mình mục tiêu chinh phục mỹ nữ Bách Hoa Bảng, đối tượng đầu tiên mà hắn nhắm tới tất nhiên chính là Lục Thanh Nhã.
" Tống huynh, ngươi hình như hơi vội vàng quá rồi.
Chuyện liên hôn đâu thể dễ dàng như vậy mà nói.
"
Châu Tôn lên tiếng, hắn cũng là thèm muốn thiên phú Y Đạo và danh hiệu Thần Y của Lục Thanh Nhã, còn có cả dung nhan xinh đẹp bài