Khác với Dương Thiên Hạo, Dạ Khinh Ưu đã sớm có chuẩn bị, hắn chỉ mất vài ngày là quay trở lại được Bắc Uyên Hải Đảo.
Trên thân mặc dù tràn ngập thương tích, nhưng so với tên Dương Thiên Hạo, thương thế của hắn không đáng nhắc đến.
Dạ Khinh Ưu cũng không nghĩ Dương Thiên Hạo kẻ này so với tưởng tượng của hắn còn nguy hiểm hơn.
Dù đối phương đã lạc vào trong không gian không tên, nhưng tin tưởng với Khí Vận bảo hộ thì không sớm thì muộn sẽ thoát ra, thậm chí ngày đụng mặt với hắn không xa, nếu như bây giờ mà không có tiến bộ, Dạ Khinh Ưu sẽ chôn xác dưới chân kẻ này.
Dạ Khinh Ưu thở dài, đem Liễu Vân Nguyệt thả ra ngoài, muốn nàng giúp hắn dùng Vấn Đạo Kính quan sát tình trạng của Dương Thiên Hạo.
Nhưng kết quả trả về là một màu đen tuyền, dĩ nhiên đối phương đang kẹt bên trong vùng không gian kia, dù hắn dụng tâm muốn tìm e rằng cũng bất khả thi.
Mộ địa của Trấn Ma trưởng lão Thiên Long Môn vì dư ba công kích của hắn và Dương Thiên Hạo mà bị tàn phá trầm trọng, dẫn đến nơi đó bị san bằng thành bình địa, đại hải nuốt trọn, chìm trong biển nước.
Nhiều người không may bị liên lụy vào bên trong, dẫn đến vô số người mất tích, trong đó có Quang Ngọc Chi cũng không thoát khỏi, bị trôi xuống không gian tăm tối kia.
Dùng Vấn Đạo Kính quan sát cũng không thể nhìn ra tình trạng của nàng, hẳn là dù còn sống, cũng sẽ giống như những kẻ khác, lạc trôi trong không gian.
Cũng may hắn có quán chú Khí Vận cho nàng, tin rằng nàng ta cũng không dễ chết như vậy, nếu như Vận Khí tốt, còn có thể tiếp xúc Dương Thiên Hạo, như vậy vừa hợp ý hắn.
Hiện tại có thể thấy vô số thế lực tụ hội tập trung về, dĩ nhiên tình trạng mộ địa này dẫn đến không ít cường giả chú ý.
Đặc biệt là khi có nhiều thế lực tiến vào bên trong mà không có trở ra.
Thủy Tâm Học Viện may mắn không có tiến sâu cho nên tránh thoát một kiếp, mà đoàn người của Thiên Phong Đế Quốc thì không có may mắn như vậy, ngay cả Nhị Hoàng Tử, Phong Liên Thành cũng mất tích, dẫn đến bên trong hoàng triều sục sôi, Phong Hoàng lập tức cho người đến tìm kiếm tung tích của Phong Liên Thành và Phong Yêu Yêu.
Phong Yêu Yêu được Trí Nữ - Lãnh Thiền cứu trợ kịp thời, thoát được một mạng, nhưng tinh thần giống như chịu đả kích.
Chỉ thấy, ánh mắt nàng vô hồn nhìn xuống đống phế tích, không dám tin tưởng sự thật.
Lần này hành động nàng mất đi cả hoàng huynh và nam nhân nàng yêu thích, khiến cho nàng khó lòng chấp nhận.
Thiên Long Nhi hiện tại lẫn trong đoàn người của Thiên Phong Đế Quốc cùng với tỷ tỷ của hắn, bởi vì nguyên nhân va chạm kinh khủng khi trước mà hộ vệ bên cạnh hai người cũng thoát không được bạo tạc, cũng đã chết tan xác.
Nếu không phải là do Trí Nữ ra tay cứu giúp, hai tỷ đệ thật sự có thể táng mạng tại đó.
" Khốn kiếp, truyền thừa của sư phụ sao có thể bị hủy như vậy.
"
Thiên Long Nhi không cam lòng đứng trên phi thuyền của Thiên Phong Đế Quốc, nhìn xuống mảnh phế tích.
Vốn nuôi mộng tưởng có thể hồi sinh lại sư phụ, nhưng xem ra hiện tại đã không còn khả thi, thậm chí ngay cả toàn bộ đạo thừa của sư phụ hắn cũng không thể giữ được, khiến tâm tình của hắn vô cùng tồi tệ.
" Đừng nóng vội, hiện tại nên quay trở về tông môn.
Chờ ngày phụ thân hồi phục thương thế, đệ theo phụ thân mà tu luyện, nên ít ra ngoài gây chuyện.
"
Thiên Linh Đình nhướng mày, lên tiếng răn đe dạy bảo, Thiên Long Nhi tỏ ra không cam lòng, nhưng nhìn sắc mặt tỷ tỷ không tốt, cũng không dám cãi lại.
Thiên Linh Đình lúc này tâm trạng chập trùng, nàng nhìn nam nhân đeo mặt nạ ngạ quỷ mang theo nữ nhân bên cạnh hết sức quen thuộc, lại có cảm giác đó là Dạ Khinh Ưu, khiến cho nàng dâng lên cảm giác lo lắng không nguôi.
" Hai vị, nên quay về Thiên Long Môn thôi.
Ít nhất đến khi Vạn Giới Chi Tranh diễn ra không nên đi ra ngoài, kế tiếp thiên địa sẽ có biến chuyển.
Nên tập trung tu luyện là tốt nhất.
"
Trí Nữ Lãnh Thiền đi đến bên cạnh hai tỷ đệ, hảo ý lên tiếng.
Nghe vậy, Thiên Linh Đình quay người nhìn vị mỹ nữ toàn thân đeo băng trắng, khí chất thanh toát như tiên tử, khiến nàng cảm giác có gì đó thua kém.
Tự nhiên biết nữ tử này thân phận đặc biệt, nhất là đạo bào có đạo ấn của Thiên Cơ Các, làm nàng không dám coi thường lời nói của Lãnh Thiền, khách sáo chắp tay.
" Đa tạ Trí Nữ cảnh báo, hai tỷ đệ bọn ta lập tức quay về, tu luyện đợi đến ngày Vạn Giới Chi Tranh diễn ra.
"
" Ừm, như vậy là tốt nhất.
Hai vị đều là kỳ tài thiên hạ, không nên bỏ bê việc tu luyện, tương lai ắt sẽ cần có hai vị trợ giúp.
"
Lãnh Thiền ánh mắt nhu hòa, nhẹ nhàng gật đầu, nhìn bộ dáng nữ nhi của Nhân Đế, quả nhiên rất không tệ, tâm tư trầm ổn hơn so với vị đệ đệ kia.
Thiên Long Nhi từ đầu đến giờ ánh mắt mải dán trên thân thể của nàng không rời mắt, khiến cho nàng cảm giác không thoải mái, khách sáo chào Thiên Linh Đình một câu, sau đó xoay lưng, hóa thành đạo bạch quang, vải trắng tung bay, biến mất trong tầm mắt đám người.
Đến khi nàng rời đi, Thiên Long Nhi vẫn tham lam hít thở mùi hương còn đọng lại trong không khí của nàng.
Bộ dáng này làm cho Thiên Linh Đình tức giận, bàn tay chộp tới, nhéo chặt lỗ tai của đệ đệ.
" Đừng tưởng tỷ không biết đệ đang suy nghĩ gì.
Nếu như muốn đánh chủ ý lên nàng, thì bỏ đi.
Với thiên phú của đệ hiện tại, còn chưa đủ để lọt vào mắt xanh của người ta.
"
Thiên Long Nhi xoa xoa lỗ tai đỏ ửng, nghe lời nói của tỷ tỷ, liền tỏ ra không phục, nói.
" Tại sao không đủ.
Đệ rõ ràng là thiên tài, sư phụ khen đệ chính là kỳ tài ngàn năm có một, không thua kém phụ thân năm đó chút nào.
"
" Hừ, đừng có tự mãn.
Đệ không nhớ bản thân lần trước suýt chết sao? Nếu như không phải tỷ tỷ và phụ thân đến kịp, e rằng cái mạng của đệ cũng giữ không nổi rồi.
"
Thiên Linh Đình lạnh giọng lên tiếng dạy dỗ, lời nói lạnh lùng làm cho Thiên Long Nhi chột dạ, hai bàn tay nắm chặt, nghĩ đến trước đó bị Dạ Khinh Ưu đánh cho suýt chút mất cái mạng khiến hắn rùng