Máu lạnh lên tiếng!
- Dậy! Dậy đi học nhanh,không tao ày đi bộ đấy_Khang đang ra sức dùng chân đạp liên hoàn cước lên người nó để gọi nó dậy.
- Ưm...ngủ tí nữa thôi
- Tí gì nữa.6h30 đúng rồi.tí thì mày quốc bộ nhá
- Ưm..nhưng mắt không mở đượccc.hôm qua anh dính keo con voi vào mắt em à?..Đồ xấu xa..ựm_nó vẫn dắm mắt giọng ngái ngủ nói
- Thế thì mắt mày mù lâu rồi,đừng lấy cớ ngủ thêm nữa.muộn học là tao ày đi bộ đấy
- Thì anh phải từ từ để mắt em thích nghi với ánh sáng đã chứ_nó uể oải ngồi dậy...mắt vẫn nhắm
- Thôi mày nhanh đi,lần sau thế này cho đi bộ
- Thôi đi.anh có mỗi con xe quèn mà cứ doạ lên doạ xuống cho đi bộ,không phải mẹ cấm em đi môtô thì em đâu phải đi nhờ anh_nó cáu khi chưa mở mắt đã nge liên tiếp tiếng anh vảng vảng bên tai,đã thế cứ doạ cho đi bộ
- Ơ tao doạ đâu...mày không nhanh tao ày đi bộ thật ấy_Khang vẫn tỏ ra ngây ngô nói
- Hừ.không phải doạ! Không có anh xe bus vẫn chạy_nó nói rồi cũng đi làm vscn
- A..hay quá.mày biết nghĩ như vậy là tốt rồi.thế tí đi bus em nhá.anh đi đón Di đây.haha.đợi câu này mãi_Khang vui vẻ ra khỏi phòng nó đi đón Di ngay
- Ơ..ơ nhưng anh phải lai em ra trạm bắt xe đã chứ,từ nhà ra trạm xa lắmmm_nó đang đánh răng nghe thế chạy ra cố níu anh nhưng chỉ thấy khói xe của anh (tốc độ bàn thờ đây...)
-Hộc..hộc...ực...hộc..hộc..đồ anh xấu xa...hừ...đồ anh độc ác...đồ anh phụ bạc,có tình quên anh em..pu..pupalakiiii_nó vừa chạy vừa thở,không ngừng chửi Khang
- Ấy Trang.sao mày thở hùng hục như trâu thế.đi đâu sao giờ mới đến.người thì đầy mồ hôi.êuuu_nhỏ Linh thấy nó đến thì ra sức lấy sách quạt cho nó
- Tao...chạy giảm cân...quạt..quạt mạnh vào_nó cũng lấy sách ra sức quạt
- Mẹ! Người mày như con nhái thế còn bày đặt giảm cân.
- Con mẹ nó.tao nhỡ xe bus.sáng chưa gì bỏ bụng mà đã phải chạy 5km rồi
- Mày...mày đi xe bus.thế Khang đâu sao không lai mày
- Kia_nó nói rồi hất mặt ra ngoài cửa,Linh nhìn ra thấy Khang và Di đang vui vẻ bước vào lớp
- À..ra thế.Yô...Khang hôm nay bỏ Trang đón Di đi học cơ_Linh nhìn Khang