Ma Vương chạm chán máu lạnh
6.30 a.m
- Ứm Ưm...Ừm Ưm Ừm Ưm Ứmmm...Ứm Ưm..Ừm Ưm Ừm Ưm Ừmmm
- Mẹ à...nhà mình mới nuôi chó à,khiếp quá.lạ nhà sáng sớm cứ kêu ư ử tỉnh cả ngủ..Oáppp_nó vừa ngáp đi xuống cầu thang vừa chỉnh lại cặp sách mắt lờ đờ hỏi mẹ.
Giật giật Khang cảm thấy môi mình như bị co rút.Thật là anh đang nhẩm giai điệu tự nghĩ mà bị nó nhầm là giọng chó rên.đúng là nhục mà.
- Em gái à...đi bộ ha_anh vẫn đứng soi gương không thèm liếc nó 1 cái
- Ơ....anh ngộ à? Em làm gì mà phải đi bộ_nó vẫn ngơ ngác chưa hiểu gì
- Khang nó hát đấy con,nhà mình đâu nuôi chó_bà Diệp cười hiền nhìn nó
- Khang hát?? Mẹ có nhầm không mẹ,con nghe giống tiếng chó lắm mà
- Mẹ còn tưởng chứ nói gì con_bà Diệp nhún vai đồng cảm.
- MẸ...2 người...thật là..bắt nạt con mà.đợi bố về con sẽ báo thù.hừ_Khang hùng hổ tuyên bố rồi vác cặp đi học
- Ếế..anh trai à..chờ..chờ taooo..ấy mẹ.con đi học đây.bái bai mẹ_nó thấy thế cũng vội ôm bà 1 cái rồi chạy với theo.
- Ê anh trai.hôm nay có gì vui mà ngẫu hứng hát cơ_nó ngồi sau xe thấy Khang không nói gì cố tình bắt chuyện
- À hôm nay bạn tao chuyển về đây học.haha.tí tao cũng chuyển sang lớp mày học
- *phù..tưởng dỗi.nhưng...* CÁI GÌ??_nó đang lo anh mà dỗi thì tí đi bộ về chợt thở phào vì anh không dỗi mình,nhưng nhận ra có gì không đúng nó hét lên.
- Ấy đừng phấn khích thế chứ.anh mày yếu tim đấy_Khang 1 tay ôm tim tỏ vẻ yếu ớt.
-