Lần trước, Âu Dương Vũ Dịch cùng Âu Dương Vũ Mặc xuất cung hai ngày.
Vũ Mặc nói chính là muốn điều tra về mẹ ruột của Thiên Quân Dao và Tống Ninh Hinh.
Nhưng sau khi tìm được manh mối ở thanh lâu năm xưa Tống Ninh Hinh làm, Vũ Mặc bước ra với gương mặt đờ đẫn, bước chân vô tri vô giác.
Cứ như hắn đã biết được một chuyện gì đó nằm ngoài dự đoán...!
Trở về hoàng cung, Vũ Mặc luôn miệng không muốn Thiên Quân Dao đến Phật Tâm Cung gặp Thanh Nhan Hoàng Thái hậu.
Ngày đó cũng chính là ngày hắn quỳ dưới mưa suốt mấy canh giờ chỉ muốn nàng bước ra khỏi nơi đó...!
Bây giờ chính miệng Thiên Hình lại nói Thiên Quân Dao là con riêng của Tống Ninh Hinh, thị nữ mà Thái hậu từng bán vào thanh lâu.
Vũ Dịch như ngờ ngợ đoán ra chuyện gì đó.
"Tống Ninh Hinh nàng ấy, dù đã là thiếp của thần, nhưng trong tim, vẫn chỉ luôn nghĩ đến một người"
"Người mà thần cả đời này phải ghen tỵ...!A Triết"
?!
A Triết?!
Đây chẳng phải là hiệu mà Tiên Đế đặt cho An Vương sao?
An Vương nhận Vũ Mặc làm đệ tử, còn đích thân đặt hiệu thư phòng cho hắn là Triết.
Vậy không lẽ...?!
"Thừa tướng, người chắc người đó là A Triết chứ?"
Vũ Dịch đứng dậy, hỏi lại Thiên Hình một lần nữa.
"Thần không nhầm đâu, nàng ấy luôn gọi kẻ đó là A Triết A Triết..."
Thiên Hình cũng không biết vì sao Vũ Dịch lại kích động như thế.
Chỉ thấy vừa nhận được câu trả lời, sắc mặt liền căng thẳng lập tức quay lưng rời đi.
Thiên Quân Dao là con gái của Tống Ninh Hinh và hoàng thúc Âu Dương Vệ, chả phải hai người bọn họ là huynh muội, không thể cưới được sao?
Vũ Dịch chống hai tay lên bàn, giữ bình tĩnh lại.
Hắn hít một hơi thật sâu, thở nhẹ ra.
Bây giờ chuyện trước mắt chính là sự đe dọa từ Bắc Triều.
Đại ca ở kinh thành chắc chắn cũng đã nghĩ đến việc này rồi.
Huynh ấy thông minh như thế, sẽ giải quyết được ngay thôi...!
Tự dặn lòng là thế, nhưng hình ảnh hai người bọn họ lại hiện lên trong đầu Vũ Dịch.
Một người hắn sùng bái, một