Từ Lan Hoàng hậu vốn định sẽ lên tiếng muốn Thái hậu xem xét lại việc này.
Để Thiên Quân Dao đích thân kê thuốc cho, chả phải là khá mạo hiểm sao?
Nhưng Thanh Nhan lại cười nói:
"Hoàng hậu, ngươi là đang khinh thường nàng ta sao.
Ai gia cảm thấy nàng ta rất giỏi đấy chứ, không kém gì thái y trong cung"
"Hồi Thái hậu, chuyện này..."
"Thiên Quân Dao, ngươi có đồng ý hay không?"
Không để Hoàng hậu kịp nói gì, Thái hậu đã lập tức hỏi ý Thiên Quân Dao.
Giật mình, nàng còn đang không biết chuyện gì đang xảy ra.
Nhìn Hoàng hậu thì thấy bà ấy cố gắng ra hiệu lắc đầu từ chối.
Nhưng đây có lẽ là cơ hội mà Thái hậu đang ban cho bản thân thì sao? Nếu làm tốt, chắc chắn Âu Dương Vũ Mặc sẽ không phải cưới Cố Lạc Miên rồi.
Nàng tự tin, trả lời:
"Hồi Thái hậu, thần nữ đồng ý ạ"
Câu trả lời của Thiên Quân Dao khiến Từ Lan giận dữ.
Bà tức giận không muốn chú ý đến nàng nữa.
"Không nói nữa, ai gia cho phép Mặc Vương phi vào cung, đích thân chữa bệnh cho ai gia"
Cái gì cơ? Phải ở lại trong cung sao?
Thiên Quân Dao không ngờ lại có thêm yêu cầu này.
Một, hai giây, nàng nghĩ, liệu đây có thực sự là cơ hội tốt không?
Thanh Nhan cho phép Từ Lan Hoàng hậu được hồi cung, Thiên Quân Dao cũng đi tiễn một đoạn.
Bước ra khỏi Phật Tâm Cung.
Thiên Quân Dao nàng khá khó xử.
Vốn biết mối quan hệ của Thái hậu và Hoàng hậu không tốt, bản thân Từ Lan cũng chưa từng công nhận nàng.
Bây giờ trước mặt bà, nàng lại đồng ý với yêu cầu của Thái hậu.
Chắc chắn trong lòng bà ấy đang rất giận.
"Hoàng hậu..."
Từ Lan dừng bước, quay người lại.
Vẻ mặt của bà thực sự không khác gì Âu Dương Vũ Mặc mọi ngày.
Là người của Mặc Vương phủ, ngươi lại không biết từ chối yêu cầu của Thái hậu.
Nếu như ngươi phạm phải lỗi gì, há chẳng phải sẽ liên lụy đến Mặc nhi sao?"
Quả nhiên là bà ấy đang rất giận.
Đến cả câu chữ lời nói đều rất khó chịu như lần đầu gặp