Tống Ninh Hinh cứ thế bước về sau, bước, bước, bước...!
"Ninh Ninh!"
Âu Dương Vệ chạy đến, tay với ra nắm lại.
Nhưng đã không kịp nữa rồi.
Hình ảnh cuối cùng chính là gương mặt đầy nước mắt của Tống Ninh Hinh, cơ thể bà cứ thế lao xuống núi trong tầm mắt của ông ấy.
Tại sao chứ? Lại không kịp ư?
"Ninh Ninh, khônggggggggggggg"
Âu Dương Vũ Mặc cau mày:
"Bà ấy...!là trượt chân rơi xuống vách núi sao?"
Âu Dương Vệ cười lên một tiếng lớn.
Hahaha, trượt chân sao? Ngươi nói nàng ấy là trượt chân sao?"
Ánh mắt của Âu Dương Vệ bây giờ chính là như của một kẻ điên mất hết lý trí.
Âu Dương Vũ Mặc cũng nhìn ra người trước mặt đây không còn là vị hoàng thúc ôn nhu, nho nhã của ngày xưa nữa rồi"
"Nếu không phải tại vì ngươi, nàng ấy có ngã xuống vách núi hay không? Tất cả những chuyện này chính là do Âu Dương Gia các ngươi làm ra!"
Âu Dương Vệ lớn tiếng nói.
Vì kế hoạch ám sát Âu Dương Vũ Mặc không thành.
Âu Dương Vệ đã chuyển mục tiêu sang nhị Hoàng tử Âu Dương Vũ Dịch.
Nhưng lúc đó Âu Dương Vũ Dịch vẫn còn nhỏ, luôn nằm trong tầm mắt của lính canh, thị vệ và nô tỳ.
Không hề có cơ hội lại gần.
Chỉ riêng khi ở cùng Vũ Mặc, thị vệ mới lơ là được một tý.
Dù chỉ là một chút ít thời gian nhỏ nhoi.
Âu Dương Vệ lợi dụng lúc hai đứa trẻ đang chạy nhảy, vui đùa không ai canh gác.
Đẩy một cái, Vũ Dịch cứ thế ngã xuống sườn núi.
Mặc dù không gây ra thương tích trầm trọng, nhưng chân của Vũ Dịch bị gãy, không thể di chuyển trong vòng ba tháng.
.
Truyện Dị Giới
Không ngờ Thanh Lam Quý phi cũng vì cớ này mà làm loạn hết cả hậu cung lên.
Cho rằng đại Hoàng tử chính là có ý muốn hãm hại đệ đệ của mình.
Từ Lan Hoàng hậu vì bênh vực cho con trai đã làm mất phượng ấn, không còn đứng đầu tam cung lục viện nữa.
Vẻ mặt Âu Dương Vệ toát lên sự mãn nguyện.
Không ngờ kế hoạch lại chuyển biến sang một chuyện khác tốt hơn không kém.
"Hahaha, các người đều xứng đáng.
Tất cả các người đều xứng đáng"
Vũ Mặc không muốn ở đây thêm một giây nào.
Hắn