Cửu Trùng Thiên, trong Tẩy Ngô Cung, Thái Tử Dạ Hoa trọng thương chưa tỉnh, vốn dĩ đông đảo người đi đến vấn an lại nhìn thấy Đế Quân một thân áo tím, chống cái trán, nhắm hai mắt ngồi ở kia, liền lau lau mồ hôi giữa trán, lặng lẽ lui xuống.
Bởi vì Đông Hoa Đế Quân tọa trấn Tẩy Ngô Cung, ngay cả Thiên Quân cũng không dám tùy ý bước vào thăm Dạ Hoa, cho nên trong Tẩy Ngô Cung, vẫn duy trì một mảnh yên tĩnh.
Bỗng nhiên một trận kim quang thoáng hiện, Mặc Uyên xuất hiện trước giường Dạ Hoa.
Bên kia Đông Hoa vẫn nhắm hai mắt như cũ, lười biếng mở miệng, nói: "Tìm được Dạ Hoa rồi?"
"Ừm, ở Phàm Giới." Mặc Uyên nhàn nhạt đáp lại, nỗi lòng bình tĩnh.
Đông Hoa mở mắt ra, hơi nhíu mày nhìn như nghi hoặc, nói: "Dạ Hoa nhẫn nhịn chịu đựng được trận Hoang Hỏa, vậy mà có thể bị kích thích hồn phách ly thể…" Đông Hoa nhìn về phía Mặc Uyên, ánh mắt tìm tòi nghiên cứu: "Ngươi nói, là cái gì kích thích mạnh đến như thế?"
Mặc Uyên ánh mắt tối sầm, nhưng lại không trả lời.
Đông Hoa trong lòng thở dài, lắc đầu: "Mặc Uyên, chuyện Tình Kiếp của ngươi ta không nghĩ sẽ xen vào, chỉ là Dạ Hoa này, chính là Thái tử Cửu Trùng Thiên đó."
Mặc Uyên nhìn Dạ Hoa suy yếu mà nằm trên giường, thanh âm có chút khô khốc: "Ta biết."
Đông Hoa nghe thấy âm điệu của Mặc Uyên khó bảo trì được bình tĩnh, có chút chua xót, đành phải nói: "Ngươi đi Phàm Giới đi, ở đây nhìn, nó cũng sẽ không tỉnh lại đâu." Đông Hoa nghĩ nghĩ rồi lại nói: "Lần này hồn phách nó ly thể, sợ là đối với chuyện cảm tình còn chưa thông thấu, ngươi cũng là người sống mấy chục vạn năm, có thể khai đạo càng nhiều thì càng tốt…"
"… Được." âm thanh khô khốc của Mặc Uyên lại vang lên, lần này thậm chí còn mang một tia nghẹn ngào.
"Mặc Uyên…" Đông Hoa mở miệng lúc Mặc Uyên định rời khỏi: "Tứ Hải Bát Hoang này đã có ta."
Ngày ấy Đông Hoa mặc niệm tên Dạ Hoa ở Tam Sinh Thạch, nhưng trên Tam Sinh Thạch không hề có động tĩnh.
Khi đó Đông Hoa liền biết, Liên Tẫn là ai.
Đông Hoa nhìn hai cái tên song song Tam Sinh Thạch "Mặc Uyên - Liên Tẫn", nhất thời hoảng hốt.
Nhưng thời điểm nhìn đến biểu cảm bi thương khi Mặc Uyên ôm Dạ Hoa, lão lại cảm thấy này không có gì ghê gớm cả.
Đông Hoa vừa rồi nói Dạ Hoa là Thái Tử của Cửu Trùng Thiên, là vì nhắc nhở Mặc Uyên, ngài cùng Dạ Hoa có rất nhiều vấn đề phải giải quyết.
Nhưng Đông Hoa cuối cùng vẫn nói câu "Tứ Hải Bát Hoang này đã có ta", chính là đang nói cho Mặc Uyên; Hai người các ngươi nếu thật sự có tình, thì cứ việc tiêu dao thôi, quản y là Thái Tử Thiên tộc làm gì? Tứ Hải Bát Hoang này, chẳng phải còn có cục đá như lão đây tọa trấn sao?
Mặc Uyên đưa lưng về phía Đông Hoa, hai mắt ngập nước mắt, lộ ra nụ cười nhợt nhạt: "Cảm ơn." Mặc Uyên lặng im trong chốc lát sau lại nói: "Dạ Hoa, tên mà Phụ Thần đặt cho nó là, Liên Tẫn."
Đông Hoa cười trấn an, khi Mặc Uyên rời đi, lại chậm rãi nhắm mắt lại.
Lão nói, làm sao mà Tứ Hải Bát Hoang nơi nào cũng đều tìm không thấy một người tên là Liên Tẫn, hóa ra ở ngay trước mắt.
Uổng phí lão một khắc kia khi biết nhân duyên của Mặc Uyên, đi hỏi thăm người này khắp nơi.
Haizz, Mặc Uyên, trong Tứ Hải Bát Hoang này, ta chỉ có ngươi và Chiết Nhan, hai người các ngươi cần phải sống thật tốt nha.
Mặc Uyên ẩn thân đứng phía sau Liễu Chiếu Ca, lẳng lặng nhìn dáng vẻ đọc sách trên án thư.
Trẻ con quả nhiên đều lớn lên thật mau, bất quá mấy tháng nhân gian qua đi, thân hình Liễu Chiếu Ca lại có chút biến hóa.
So với mấy canh giờ trước, y của hiện tại, cao lên một chút, tóc dài hơn một chút, trên mặt trẻ con lại bớt béo đi một chút…
Mặc Uyên vẻ mặt ôn nhu nhìn Liễu Chiếu Ca, nhìn một cái, liền thẳng đến tối.
"Chiếu Ca! Chiếu Ca!" Liễu Chiếu Võ đẩy cửa vào, vẻ mặt bất đắc dĩ: "Đệ tại sao vẫn còn đọc sách? Ăn cơm tối thôi!"
Liễu Chiếu Ca buông sách ra, ừ một tiếng với Liễu Chiếu Võ, nhảy xuống chiếc ghế, đi theo Liễu Chiếu Võ đến nhà ăn.
Cửa thư phòng không đóng, gió từ bên ngoài thổi vào một chút, làm lật vài sách vở trên bàn.
Mặc Uyên giơ tay, đem sách vở một lần nữa đặt lại chỗ Liễu Chiếu Ca vừa nãy đọc, lấy qua chặn giấy bên cạnh ấn xuống.
Ngày này, Liễu Chiếu Ca bị Liễu phu nhân và Liễu Chiếu Võ còn có Liễu Chiếu Bân cưỡng chế xách ra ngoài đi dạo phố.
Liễu phu nhân sinh ra từ võ lâm thế gia, niên thiếu lang bạt giang hồ gặp được Liễu tướng quân, mới theo phu quân vào triều đình.
Liễu phu nhân không câu nệ tiểu tiết, chưa bao giờ thích phía sau có một đống nha hoàn tỳ nữ đi theo, cho nên ở trên phố mua thứ gì đều là tự mình cầm, huống chi bây giờ còn có ba đứa con trai đi cùng, bốn người chia ra mỗi người xách một ít, xách theo đồ vật mua được trở về phủ tướng quân.
"Chiếu Ca? Sao