Ngày 30 tháng 9, bầu trời trong xanh, sân trường lúc nào cũng là nơi vô cùng náo nhiệt, ở đây có thể lặng im không tiếng động cũng có thể liên tục huyên náo vui đùa ầm ĩ.
Những ai đã trải qua cấp ba đều biết rằng vừa bước chân sang năm cấp ba ngày tháng trôi qua càng cực khổ, áp lực cũng đè nặng hơn nhiều.
Học sinh cấp ba cứ ba ngày lại có một bài thi nhỏ, bảy ngày một bài thi lớn, lặng lẽ giải đề nếu không có bài thi là tình trạng bình thường.
Trường THPT Số Một Giang Thành cũng không ngoại lệ, nhất là lớp Một được gọi là lớp chọn, không ít người còn đang vui đầu vào khổ học sau giờ học, chủ yếu lớp bọn họ có một Hàn Tử Dịch.
Hàn Tử Dịch từ ngày vào học luôn chiếm hạng nhất toàn khối, nếu xuống hạng thì thấp nhất là hạng 3, số lần xuống hạng không quá năm ngón tay.
Anh là đối tượng quan tâm trọng điểm của giáo viên các môn học, chủ nhiệm lớp lão Cao nâng niu trong tay như gà đẻ trứng vàng trông cậy vào anh thi vào trường đại học, khiến Số Một Giang Thành tái hiện lại cảnh tượng mười năm trước xuất ra được một thủ khoa thi vào đại học.
Ở trường Số Một, có câu nói như thế này, Hàn Tử Dịch năm thứ nhất như đánh sắt, năm thứ hai như lưu thủy.
Nói thế chính là Hàn Tử Dịch hàng năm kiên trì ngồi ở vị trì đầu bằng, năm thứ hai người ở dưới anh liên tục thay đổi không ngừng.
Mọi người đều lén nói Hàn Tử Dịch xây nhà ở vị trí hạng nhất của khối luôn rồi.
Hàn Tử Dịch không chỉ đầu óc thông minh thành tích tốt mà còn đẹp trai, tuyệt đối là sự tồn tại của nam thần hot boy.
Anh cao một mét tám, vai rộng eo nhỏ, tay chân thon dài, liếc mắt qua đã thấy dưới eo đều là chân chính là giá treo đồ trời sinh.
Gương mặt sắc sảo, đường nét rõ ràng lưu loát, lông mày sắc nét, mũi cao, môi hơi mỏng, khuôn mặt khôi ngô.
Nói chung chính là đứng hay ngồi ở đâu đều là đối tượng mà mọi người ngắm nhìn.
Trong ngăn tủ không biết bao nhiêu thư tình được nhét vào, chỉ là anh chưa từng mở một bức thư nào, cho dù như vậy, người đưa thư vẫn nườm nượp tiếp nối, chung quy cảm thấy chính mình có thể trở thành người đặc biệt nhất.
Hàn Tử Dịch là học sinh mà các giáo viên bộ môn yên tâm nhất, chỉ cần anh thi cuộc thi nào thì anh sẽ thống trị cả cuộc thi đó, giáo viên chỉ cần quan tâm người đứng thứ hai là ai mà thôi.
Đại khái vào hai ngày trước cấp ba vừa tổ chức bài thi tháng, ngày hôm nay có bảng điểm, giáo viên sẽ giảng giải lại đề thi.
Theo thông thường, trước khi thi mọi người đều căng thẳng nhất, thi xong thì hoang mang nhất, sau khi có điểm thì hưng phấn và thấp thỏm bất an nhất, ngay cả lớp Một là lớp chọn cũng không ngoại lệ.
Nhưng hôm nay đặc biệt ngoại lệ, chuông vào lớp vang lên đã mười phút, mà giáo viên lớp Một còn chưa vào lớp giảng bài thi, cũng không có học sinh nào học bài.
Trong lớp rất yên lặng, cũng không phải loại yên lặng chân chính mà là một loại yên lặng quái dị khiến người ta bức bối.
Mọi người không ai nói gì, không đọc sách không nhìn bài thi trên tay mình càng lại không quan tâm đến điểm số mà bản thân từng để ý nhất, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt không tiếng động giao tiếp với nhau, đều hỏi thật vậy không?
Có điện thoại thì lén lút lên diễn dàn lướt bình luận.
Bây giờ bọn họ chỉ là một đám học sinh trung học nhưng cũng chỉ sống trong tháp ngà(*), cho dù là người tâm kế thâm trầm cũng không thể không biến sắc khiến người ta không nhận ra được.
(*)Tháp làm bằng ngà; ví cái thế giới cao siêu, xa vời của những tri thức sách vở và ý nghĩ chủ quan, nơi mà trong đó người trí thức, văn nghệ sĩ náu mình, thoát li thực tế đời sống.
Ánh mắt của bọn họ có hưng phấn, có bất an, có người lại là hoài nghi và không thể tin được, tất cả những biểu hiện này chỉ vì một việc: lần thi tháng này Hàn Tử Dịch thi rớt.
Cái gọi là thi rớt, cũng không phải kiểu mà lão Cao chủ nhiệm lớp hay nói thi rớt từ hạng thứ nhất xuống hạng thứ 10 của khối mà cũng không phải từ hạng nhất mà cũng không phải rớt từ hạng nhất xuống hạng 100.
Mà là từ hạng nhất trực tiếp rớt xuống ngoài hạng 500 của khối, trên bảng điểm trước 500 còn không tìm thấy tên.
Điểm số này mà đặt trên người Hàn Tử Dịch quả thật có thể nói là đập xuyên trần nhà, đánh sập tan tành cả căn phòng.
Hôm nay vừa có bảng điểm, toàn bộ trường học chấn động, đều thảo luận chuyện này.
Ánh mắt của học sinh lớp Một như có như không lướt qua vị trí góc tường bên phải cuối cùng nhất trong phòng học, đó là vị trí ngồi của Hàn Tử Dịch, hiện tại vị trí ấy trống không, Hàn Tử Dịch không có mặt, trên bàn đặt bài thi của anh.
Tất cả mọi người muốn xem bài thi của Hàn Tử Dịch rốt cuộc là thi kiểu gì là điểm lại kém như vậy.
Nhưng tính tình của Hàn Tử Dịch khá lạnh lùng, bình thường ngoại trừ bạn thân Chu Văn Hàng thì không mấy đáp lời với những người khác.
Khoác lên người ánh hào quang của hạng nhất toàn khối hơn nữa còn khắc sâu hình tượng cao ngạo lạnh nhạt ở trong lớp, những người bạn học này cũng không dám tùy tiện động đến bài thi của Hàn Tử Dịch.
Có người nói lão Cao chủ nhiệm lớp bọn họ vừa nhìn thấy điểm của Hàn Tử Dịch xém chút nữa bất tỉnh nhân sự, muốn phát bệnh nhồi máu cơ tim phải uống hai viên thuốc khẩn cấp mới tỉnh táo lại được.
Lão Cao cũng không dám trực tiếp hỏi Hàn Tử Dịch đã xảy ra chuyện gì, bèn gọi bạn thân Chu Văn Hàng của Hàn Tử Dịch vào văn phòng nói bóng nói gió hỏi tình hình.
Quá trình học sinh lớp Một chờ đợi lão Cao vào lớp vô cùng gian nan, bọn họ cũng muốn biết chuyện gì đã xảy ra.
Sự im lặng giả dối đến bức bối này đã bùng nổ khi Chu Văn Hàng bước vào.
So sánh với Hàn Tử Dịch khá lạnh nhạt thì nhân duyên của Chu Văn Hàng là ủy viên học tâp trong lớp khá tốt.
Cậu vừa xuất hiện giống như nước nhỏ vào chảo trong nháy mắt tất cả học sinh lớp 1 đều nổ tung.
Âm thanh nhao nhao ồn ào lập tức vang lên, có người hỏi vì sao Hàn Tử Dịch không đi học, có người hỏi có phải lúc đi thi Hàn Tử Dịch bị bệnh phải không, vân vân.
Chu Văn Hàng bị hỏi đến nhức đầu, nhưng cậu cũng không có tức giận, mà chỉ lịch sự cười đáp: “Lão Cao nói Tử Dịch xin nghỉ buổi sáng, tình hình khác mình cũng không rõ lắm.
Lão Cao nói đối với chúng ta một bài kiểm tra không có ý nghĩa gì cả, quan trọng nhất là hoàn thành tốt bài thi.
Lão Cao sắp vào lớp rồi, mọi người nhanh chóng về chỗ ngồi đi.”
Lúc này, người xung quanh cậu vẫn còn ôm suy nghĩ đều tản ra, bọn họ không thân với Hàn Tử Dịch, hỏi nhiều cũng không hay.
Hơn nữa đến từng tuổi này rồi nên hiểu đối nhân xử thế.
Cho dù che giấu ý nghĩ muốn kéo Hàn Tử Dịch xuống cũng sẽ không hỏi trước mặt mọi người như vậy tỏ vẻ mình quá nhỏ nhen.
Sau khi mọi người tản ra hết thì nụ cười trên mặt Chu Văn Hàng tắt hẳn, khi cậu chuẩn bị ngồi xuống chỗ ngồi của mình thì cậu bước dừng bước quay người đi thẳng đến trước chỗ ngồi của Hàn Tử Dịch thu lại toàn bộ bài thi trên bàn.
Chu Văn Hàng về chỗ ngồi nhìn lướt quá bài thi của Hàn Tử Dịch tràn ngập dấu x thì ấn đường nhíu chặt lại, trên mặt lộ vẻ lo lắng.
Trước khi lão Cao bước vào, cậu lấy điện thoại từ trong túi ra mở App chat, chỉ thấy 999+ tin nhắn chưa đọc màu đỏ phía sau nhiều nhóm chat.
Chu Văn Hàng không xem những nhóm này, cậu bấm vào avatar của Hàn Tử Dịch, gửi tin nhắn hỏi anh đang ở đâu, có cần bản thân qua hay không.
Mãi đến khi lão Cao một bước sâu một bước nông ôm bài thi đi vào phòng học giảng bài thì Chu Văn Hàng cũng không nhận được hồi âm của Hàn Tử Dịch.
Đối với Chu Văn Hàng mà nói đây là lần đầu tiên.
Chu Văn Hàng cất điện thoại đi thì nghĩ thầm, ‘chắc chắn tâm trạng của Hàn Tử Dịch hỏng bét rồi’.
Không ai hiểu anh hơn cậu, điểm số và xếp hạng có ý nghĩa như thế nào với Hàn Tử Dịch.
(https://atomic-temporary-14385805.wpcomstaging.com/)
*
Cùng lúc đó, trên mái nhà dội nát của phòng thể dục cũ trong nhà của trường học, Thẩm Yến Trầm lớp Chín đang trên ban công nhíu mày nghe tin tức từ đàn em Sài Côn.
Mái nhà này rất lớn, phía trên còn xây một gác xếp chứa đồ, xung quanh bừa bộn dụng cụ thể dục đã hư không cần đến.
Thẩm Yến Trầm và Hàn Tử Dịch có giá trị nhan sắc bất phân trên dưới, được xưng là bộ đôi hot boy ở trường Số Một, nhưng thành tích học tập lại khác nhau một trời một vực, Hàn Tử Dịch ở trên trời còn Thẩm Yến Trầm ở dưới đất.
Cho nên Hàn Tử Dịch ở lớp Một tít đằng trước còn Thẩm Yến Trầm ở lớp Chín cuối cùng nhất.
Hơn nữa so sánh giữa Hàn Tử Dịch tính tình lạnh nhạt còn Thẩm Yến Trầm tuy tướng mạo tuấn tú nhưng khá nóng tính, suốt ngày luôn lộ vẻ mất kiên nhẫn như bị người ta thiếu tiền, bình thường còn thích dùng nắm đấm nói chuyện.
Bên cạnh tụ tập một đám học dốt mà cậu là người cầm đầu bị giáo viên lớp Chín gọi là khối u ác tính.
Nhưng bọn họ lại không có cách nào tùy ý nhổ bỏ khối u ác tính này, thứ nhất là chưa từng bắt được nhược điểm của Thẩm Yến Trầm – kẻ mà thiên hạ đều căm ghét, hơn nữa Thẩm Yến Trầm vào trường học này, nguyên nhân là trong nhà đã quyên góp chiếm hơn phân nửa một tòa nhà ký túc xá.
Thế hệ giàu có thứ hai không thiếu tiền có mặt khắp mọi nơi, nhưng như nhà Thẩm Yến Trầm vung tay hào phóng như thế quả thật rất ít.
Lúc này gương mặt dài có vài cục mụn của nhóc Sài Côn phấn khởi nói rằng: “Đại ca, em tự mình đi xem bảng xếp hạng xác định đúng là sự thật, trong 500 tên không có tên của Hàn Tử Dịch.
Em vừa lén đi một vòng qua văn phòng, nghe thấy mấy giáo viên đều đang thảo luận chuyện này ở bên trong, nói lần này Hàn Tử Dịch ngoại trừ tiếng Anh và Ngữ văn, những môn khác đều thi trượt, đây chính là một trong mười chuyện ly kỳ của Số Một chúng ta.
Không biết có phải nó bị người ta đập vào đầu hay là lúc thi bị quỷ nhập vào