Công bằng mà nói, Vũ Ly Tuyết diễn xuất không tệ, thậm chí là có chút nắm bắt được tâm lý nhân vật, cộng thêm vẻ ngoài xinh đẹp bắt mắt, vai diễn Nhất Niệm phân đoạn tiếp theo khá đầy đặn, ngay cả đạo diễn cũng cất lời khen ngợi diễn xuất có tiến bộ của cô, vẻ gay gắt của Tư Đồ Phong cũng dịu bớt do thấy được sự cố gắng từ phía cô.
Nhưng để so sánh và lựa chọn ai là người phù hợp hơn, anh lại nghĩ cô gái Mạc Lam kia lại cho anh nhìn thấy được khí chất Nhất Niệm từ trong cốt cách, chứ không chỉ đơn thuần là đang diễn xuất.
* * *
Xuyên suốt quá trình thử vai cho nữ chính từ những phân cảnh đầu tiên của Mạc Lam cho đến thời điểm hiện tại, mọi thứ đều nằm trong tầm mắt của một người ở phía trên tầng hai của phim trường, đôi mắt ưng thâm trầm đôi lúc như tán dương, có khi dường như lại không thể chấp nhận được việc gì đó, đôi lông mày hơi khẽ nhíu lại suy nghĩ.
Dương Tầm đang có mặt trực tiếp ở phim trường, ngày hôm nay anh đến đây để xem qua tiến trình quay của bộ phim.
Với tư cách là một trong những nhà đầu tư lớn nhất của phim này, khi bấm máy phim đã không xuất hiện, ít ra lúc này cũng nên lộ diện chút để biết được truyện mình chọn để chuyển thể tên là gì, diễn viên là ai, tiến độ thế nào..
nếu không phải vì case bên Mỹ quá quan trọng, anh cũng không muốn trở thành một ông chủ vô trách nhiệm như thế này!
"Chà! Xem kìa! Là Nhất Niệm Hạnh Phúc!" Khi lướt mắt qua kịch bản trên tay lấy được từ thư ký Lâm trước khi tới đây, Dương Tầm có chút kinh ngạc, hay là do trùng tên chăng? Như để xác nhận lại, anh xem qua một lần nữa, trên dòng chữ để tên tác giả: Undo Blue, như nghĩ tới điều gì thú vị mà bật cười thành tiếng: "Blue à! Công ty nhỏ mà Blue nói với tôi là công ty Hoa Dương này à?" Trên môi Dương Tầm nở nụ cười thật thoải mái, ý cười cứ đọng mãi trên môi, nếu thư ký Lâm có mặt ở đây sẽ phải giật mình vì nụ cười nở mãi bất thường trên khuôn mặt lúc nào cũng lạnh lùng đóng băng này.
"Blue và Search thật có duyên, chúng ta không hẹn mà gặp rồi!" Vừa trầm ngâm vừa dùng ngón tay gõ nhẹ vào tay vịn lan can, tâm trạng của anh như thả hồn theo tiếng gõ nhẹ đó mà bay về nơi xa xăm suy nghĩ.
Sau đó tiếng ồn ào bên dưới cắt ngang dòng suy nghĩ của Dương Tầm, anh nhìn xuống dưới xem điều gì xảy ra, và nhanh chóng hiểu ra câu chuyện.
Ê kíp phim này anh đầu tư khá kỹ lưỡng và công phu, thật không nói quá khi bảo đây là đội ngũ chế tác vàng, đó cũng là lý do khiến anh yên tâm phần nào khi đi công tác đột xuất bên Mỹ mà bỏ lại buổi khởi quay.
Thế mà giờ đây, đội ngũ vàng đó lại khiến anh khá là không hài lòng! Phim đã bấm máy được mấy ngày rồi mà ngay đến việc chọn diễn viên vào vai nữ chính vẫn chưa được xác định.
Anh đang nghĩ đến có nên đi xuống hiện trường hay không, thì tiếng hô "action" của lão đạo diễn vang lên, bên dưới đã bắt đầu, dù sao cũng phải đợi đến khi kết thúc phân đoạn diễn xuất này, Dương Tầm chọn việc tiếp tục ngồi xuống, theo dõi diễn biến ở bên dưới.
Đứng ở tầm cao, anh có thể dễ dàng quan sát nữ diễn viên đang thử vai kia mà không bị che khuất tầm nhìn như phía dưới.
Tướng mạo và vóc dáng của cô ấy rất đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn có vẻ khá "Tây", tuy rằng cô gái đã căng thẳng đến lấm tấm mồ hôi nhưng không hề ảnh hưởng đến vẻ đẹp của cô, một vẻ đẹp thu hút anh ngay khi nhìn vào đúng là rất hiếm gặp nhưng không phải là không có, nhưng tại sao bản thân anh lại cứ có cảm giác quen mắt như vậy.
Hay là đã gặp nhau ở đâu rồi? Ý nghĩ đó vừa thoáng qua trong đầu đã