Mạc Lam hơi bất ngờ khi nhận được câu hỏi liên quan đến Undo Blue, cô không rõ tại sao Dương Tầm lại muốn gặp mình và còn hỏi đến mối quan hệ của mình và Undo Blue.
Thoáng một chút bối rối trong đáy mắt, không lẽ chuyện cô là tác giả đã bị phát hiện? Không có khả năng này! Chuyện cô là tác giả mạng chỉ có Triệu Hân biết, nhưng cô bé đã hứa sẽ giữ bí mật giúp cô, nên không thể là nguyên nhân này được.
Lúc này Mạc Lam mới sực nhớ là khi đến đây làm việc bản thân ký hợp đồng công ty với danh nghĩa là trợ lý tác giả, có lẽ là vì lý do này đây, lấy lại bình tĩnh, Mạc Lam tiếp lời Dương Tầm: "Tôi là người đại diện tác giả Undo Blue!"
Dương Tầm chăm chú quan sát rất rõ Mạc Lam trong lúc trả lời mình, bản thân anh hy vọng câu trả lời sẽ là gì trong khi tất cả tư liệu về cô anh đều đã xem qua, có thể anh đã căng thẳng chờ đợi mà đã không nhận ra một chút bối rối thoáng qua kia của Mạc Lam.
Dương Tầm nhanh chóng lấy lại hình tượng vốn có của một tổng giám đốc, dù gì đây cũng là người duy nhất có liên quan đến Undo Blue, anh cũng không thể xác định được bất cứ điều gì lúc này, Dương Tầm nhẹ nhàng nói: "Không giấu gì Mạc Lam, tôi cũng là một trong những người yêu thích bộ truyện này, hy vọng lần hợp tác này của chúng ta sẽ mang lại hiệu quả cao.
Nếu có gì khó khăn trong quá trình làm việc cô hãy tìm Thư ký Lâm, anh ta sẽ giúp cô xử lý!" Dù sao cũng là người đại diện của Blue, Dương Tầm cho rằng mình nên để lại một chút ấn tượng tốt với người đại diện này.
Như cảm thấy sự dè dặt và ái ngại của Mạc Lam sau câu anh vừa nói, bản thân phá lệ sẽ nói nhiều hơn một chút vậy!
"Mạc Lam là đại diện tác giả giữ chức phó đạo diễn trường quay, cũng là nữ chính của bộ phim Nhất Niệm truyện, dù sao một người giữ hai chức vụ như vậy cũng không phải là nhiều ở công ty, một chút ưu tiên cho cô cũng là một việc công ty nên làm, có gì cần trao đổi thêm cứ tìm Thư ký Lâm, rất vui vì được làm việc cùng cô!"
"Tôi cũng rất hân hạnh, xin thay mặt Undo Blue cảm ơn Quý Công ty, cảm ơn Dương tổng đã yêu thích và cân nhắc để bộ truyện có cơ hội chuyển thể thành phim.
Công ty với đội ngũ làm việc chuyên nghiệp như vậy, tôi đã được học hỏi rất nhiều điều.
Cảm ơn Dương tổng, tôi sẽ cố gắng hết sức!"
Thấy Mạc Lam cách nói chuyện vẫn còn khá ngại ngùng khi được gặp riêng mình, Dương Tầm cảm thấy mình thật là thất bại.
Những cô gái ngoài kia ai không chủ động bắt chuyện với anh, cô Mạc Lam này hoàn toàn ngược lại, không những được anh chủ động bắt chuyện, lại còn ngại khi nói chuyện với anh, có phải là do cô gái này miễn dịch với sức hút của anh chăng? Hay bởi vì hôm nay cách ăn mặc của anh không đủ thu hút cô ấy, đến nỗi chẳng chiếm lấy chút thiện cảm từ đối phương.
Mạc Lam thật sự không biết hiện tại cảm giác của mình là như thế nào, là lo lắng hoang mang bởi việc che giấu thân phận, hồi hộp trước người đàn ông đối diện này, hay bối rối bởi áp lực vô hình từ đối phương, mà hình như cũng không phải.
Một cảm giác rất khó lột tả, cô chắc chắn chưa gặp qua vị Dương tổng này, nhưng một cảm rất quen thuộc khi gặp mặt, nghĩ tới cô cũng thấy giật mình, vội vàng nhanh chóng xua tan ý nghĩ này trong đầu.
Quan sát được Mạc Lam từ lúc vào phòng mình tới giờ, cô đã cẩn thận liếc nhìn chiếc đồng hồ không dưới ba lần, cảm giác thấp thỏm không yên, Dương Tầm cũng không muốn ngày đầu tiên gây ác cảm cho người đối diện rằng mình là một người sếp chiếm dụng thời gian sau giờ làm của nhân viên.
Anh vội lên tiếng nói: "Rất hoan nghênh cô gia nhập Hoa Dương, hôm nay cũng khá muộn rồi, tôi còn một số việc cần xử lý, cô có cần tôi cho người đưa cô về không?"
Mạc Lam nghe được tin này như nhận được ân xá, cô luống cuống đứng dậy trả lời: "Không, không cần! Cảm ơn Dương tổng, tôi xin phép về trước!" Chào Dương Tầm, mở cửa và khép lại