Mạc Lam không ngờ hiệu ứng bộ phim lại tốt đến mức ngoài mong đợi như vậy.
Cô đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng cho việc bị bắt nạt làm khó ở trường quay, hay chỉ trích bình luận gay gắt của cộng đồng mạng.
Đứng trước Vũ Ly Tuyết, cô biết mình chẳng là gì đối với người ta, thậm chí chỉ cần một cái búng tay của cô ta, sẽ có nhiều người sẵn sàng thay cô ta trù dập, ra tay không thương xót với cô.
Điều an ủi duy nhất đối với cô hiện nay, chính là bộ truyện của cô đã tăng lượt xem lên cấp số nhân, càng lúc càng nhiều người trở thành fan truyện của cô, những lời khen, những lời mời kết bạn, những cái chia sẻ..
cô chỉ biết vậy là đủ và mãn nguyện.
Dù sao thì một tác giả truyện khi được sự ủng hộ và công nhận của mọi người như vậy thì xem như đã đạt được mong muốn của mình, không có yêu cầu gì cao hơn thế nữa.
Cô định dùng điều an ủi đó để lấn át đi những cực nhọc vất vả sẽ ập tới, dựa vào đó để tiếp tục bước tiếp những bước đi còn lại trên con đường diễn xuất bất ngờ xuất hiện này.
Thế nhưng những điều cô suy nghĩ tới, những khó khăn mà cô suy diễn trong đầu hoàn toàn không hề xảy đến, trái lại, dường như mọi việc diễn ra rất suôn sẻ, viên mãn ngoài sự mong đợi.
Thần may mắn đã bỏ quên cô bấy lâu nay đã mỉm cười với cô, một nụ cười rực rỡ ngời sáng mà bản thân cô không dám nghĩ tới ngay cả khi mơ mộng.
Không! Cô không tin sự việc lại dễ dàng như vậy! Bên trong này ắt hẳn phải có sự trợ giúp của một ai đó mà mình không biết!
Cô đảo mắt nhìn quanh, và phát hiện ai cũng nhìn mình với cặp mắt thân thiện, thậm chí là có đôi chút yêu thích của người hâm mộ.
Cô biết đó là do thành quả của mình và tập thể ê-kíp bộ phim chung sức cố gắng đạt được, nhưng cô là người được hưởng nhiều nhất từ điều này.
Cô không lấy đó làm tự hào, vẫn bình thản và khiêm tốn như mọi khi, mỉm cười gật đầu chào từng người, rồi bước tới gần Tư Đồ Phong.
Cô vừa đi vừa nghĩ trong đầu, có phải là vị công tử Tư Đồ này giúp mình? Có thể lắm! Bởi vì sau hai tháng cộng sự, cô phát hiện đối phương không xấu xa khó gần như vẻ bề ngoài, trái lại, càng làm việc chung, cô lại càng tán dương thái độ và tác phong làm việc của anh - một vị tiền bối tốt cả về mặt hình thức lẫn nội hàm diễn xuất.
Tư Đồ Phong là một người điển hình ngoài lạnh trong nóng, một khi xem ai là bạn, thì có thể sẵn sàng hỗ trợ đối phương rất nhiều.
Khoảng thời gian này cô đã nhận được sự giúp đỡ rất nhiều từ Tư Đồ Phong, trao đổi lời thoại, góp ý các diễn xuất, nhập vai, tìm góc quay..
Không những là bạn diễn ăn ý, còn là một người anh nâng đỡ tận tình, một người thầy dẫn đường tận tâm.
Sau đó trong đầu cô lại hiện ra một hình bóng khác - Dương tổng.
Người đàn ông đầy bản lĩnh và phong độ đó, sát phạt mạnh mẽ, ung dung đĩnh đạc, cô không tin bộ phim thành công vang dội như vậy có thể bỏ qua đóng góp của một người nổi trội như vậy.
Chỉ có một người như thế mới có thể dẹp loạn được những cái "ngoài ý muốn", những "chiêu trò" ganh ghét luôn tồn tại trong trường quay của những người đối địch dành cho cô.
Tuy đối phương ít khi xuất hiện ở trường quay, nhưng linh cảm cho thấy người đó đang theo dõi