Màn đêm buông xuống, bầu trời như một cô nhện siêng năng cặm cụi dệt lấy một tấm màn che xanh thẫm đầy những chấm sao lung linh kiêu sa ủy mị.
Dưới con phố nhỏ, quán xá đã dọn đi từ lâu, để lại khoảng không trống vắng cho lác đác một hai vị lữ khách đêm rảo vội bước chân cho kịp chuyến đường về nhà chợp mắt trước khi trời chuyển sáng.
Đêm khuya sương lạnh, mùi hương thoang thoảng của vài ba cây mai chiếu thủy pha lẫn mùi thơm nức mũi của những bông hoa sữa tỏa ra từ cành cao, góp phần làm dịu đi không khí lạnh tanh vô tình của góc phố.
Ánh trăng cao hờ hững, mặc cho ánh sáng đèn đường vàng vọt loang lổ cùng bóng đen của dãy phượng bên vệ đường như một con quái vật hung hãn nuốt chửng cả con đường, nó vẫn đứng đó, ngẩng cao đầu lạnh lùng nhìn ngắm tất cả những gì thuộc về thế gian muôn hình vạn trạng.
Hôm nay cũng như mọi khi Mạc Lam chấp bút xong một chương truyện của mình, cô lại dạo quanh một vòng diễn đàn.
Chỉ có điều không giống thường ngày, tâm trạng hiện tại của bản thân khá mong đợi.
Thao tác đầu tiên sau khi thoát khỏi trang truyện chính là kiểm tra xem Mr.
Search có online hay không! Mạc Lam khá bất ngờ với hành động mấy hôm nay của mình, vì sao lại để tâm đến cái tài khoản đang tối màu ấy? Trong lòng thầm nghĩ: Hôm nay nữa là một tuần rồi anh ấy không lên diễn đàn, là xảy ra việc gì hay cũng chỉ là một vị khách vãng lai?
Tắt Laptop đi đến bên cửa sổ ánh trăng sáng treo ngược trên bầu trời bên ngoài càng làm cho tâm hồn thi sĩ của Mạc Lam thêm chùng xuống, có một nỗi nhớ không tên đang vô tình nhẹ nhàng nảy mầm ở nơi sâu thẩm nhất.
* * *
"Dương tổng! Thời gian biểu cho ngày mai tôi đã gửi qua mail cho anh rồi.
Ngày mai chúng ta sẽ bay chuyến 8 giờ 30.
Lịch trình của chúng ta sẽ là.."
Thư ký Lâm tận tụy làm việc nhắc nhở theo lệ như mọi ngày, nhưng anh phát hiện Dương tổng nhìn khác với mọi khi, có chút gì đó lơ đãng không tập trung, như nghĩ ngợi xa xăm, điều này trước đó chưa từng xảy ra bao giờ.
Thấy mình nói một lúc rồi đối phương vẫn trong tình trạng đó, thư ký Lâm tằng hắng một tiếng rồi lay gọi: "Dương tổng..
Dương tổng.."
Ánh mắt xa xăm trở nên sáng rõ, Dương Tầm sực nhớ là mình vẫn còn đang trong công ty, bèn ngó sang thư ký Lâm, nói: "Lịch trình lát nữa tôi sẽ xem sau, bây giờ có một việc quan trọng hơn, cần thư ký Lâm giúp tôi hoàn thành!"
Thư ký Lâm đổ người sang phía trước, tỏ ý lắng nghe những lời dặn dò tiếp theo của Dương Tầm.
"Mấy hôm nay tôi có lên mạng tìm kiếm và xem xét lựa chọn truyện mạng chuyển thể thành phim truyện truyền hình.
Tôi đã chọn được một số tác phẩm ưng ý.
Nhờ thư ký Lâm giúp tôi theo dõi tiếp! Có gì chi tiết thư ký Lâm cứ trao đổi với bên phòng Kế hoạch và phòng Marketing, cùng nhau hoàn thành tốt việc này.
Xu hướng chuyển thể truyện thành phim hiện nay đang rất hot, chúng ta phải bắt nhịp với thị trường nắm bắt cơ hội để đưa công ty phát triển sang một tầm cao mới.
Đây là một bước khởi điểm quan trọng, hãy đặt nó làm mục tiêu của năm nay."
Không ngạc nhiên là lại nhìn thấy vẻ tôn sùng bái phục của thư ký Lâm đối với Dương Tầm, anh nào ngờ rằng lúc đó chỉ là do Dương Tầm suy nghĩ sang vấn đề khác, không liên quan đến công việc.
Dương Tầm cũng chẳng bận tâm giải thích nhiều làm gì, cứ để cho thư ký Lâm phát huy trí tưởng tượng dồi dào sẵn có.
Undo Blue - một cái tên thật đặc biệt, một cô gái thú vị, thật sự chờ đón cuộc trò chuyện tiếp theo sẽ như thế nào! Đây là lần đầu tiên Dương Tầm có cảm giác mong chờ cho đêm mau