Văn Thành không nghĩ tới Cố Hi trở về nhanh như vậy, vội vàng từ trong nhà ra đón, còn chưa tới cửa thuỳ hoa, đã nhìn thấy Cố Hi mặt mày tức giận, đùng đùng đi vào.Văn Thành vội nghiêng người ép sát trên tường hành lang, để Cố Hi đi qua, lại vội vàng đuổi theo hắn."Vị Lý cô nương kia?" Văn Thành không xác định hỏi.Hắn vừa ra cửa đi tìm Lý cô nương đi nói chuyện thành Giang Đô, đến lúc này chỉ mới hai ba khắc đồng hồ, đã xảy ra chuyện gì rồi hả?"Nàng nói nàng không đi." Cố Hi cứng rắn đáp lại, đi thẳng vào nhà.Văn Thành khẽ giật mình, đi theo vào nhà, nhìn chằm chằm vẻ mặt của Cố Hi, cười nói: "Nàng cùng ba huynh đệ kia của nàng bây giờ là tội phạm truy nã quan trọng của Nam Lương, Vũ tướng quân thành Giang Đô lại khôn khéo hơn người, nàng không muốn đi, cũng là nhân chi thường tình mà thôi."Cố Hi dừng bước chân lại, nhìn Văn Thành, một lát sau, giơ ngón tay lên chỉ chỉ ra bên ngoài, "Ngươi đi một chuyến, ngươi đi nói với nàng."Văn Thành im lặng nhìn Cố Hi, không đợi hắn nói chuyện, Cố Hi nói tiếp: "Ngươi đi thử một chút."Văn Thành do dự một lát, thở dài nói: "Được rồi."Thứ nhất, thành Giang Đô bên kia, ngoại trừ Lý Tang Nhu, thật sự là không có nhân tuyển nào tốt hơn.Thứ hai, Thế tử dặn dò, hắn không thể không nghe....!...Lý Tang Nhu trở lại nhà mới, cầm bát lên còn chưa ăn mấy miếng, ngoài cửa lớn, thằng nhóc sai vặt của Văn Thành đã tới đây mời.Hắc Mã và Kim Mao kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Lý Tang Nhu, lão đại của bọn họ thật lợi hại, mới có một lúc mà tận hai đại nhân vật tìm tới cửa!Đại Thường nhìn Lý Tang Nhu với vẻ quan tâm, Lý Tang Nhu vẫy vẫy tay với hắn, ra hiệu không có việc gì.Lần này Lý Tang Nhu đi không bao xa, Văn Thành đang chờ ở nhã gian trà lâu bên ngoài ngõ nhỏ.Nhìn thấy Lý Tang Nhu đi vào, Văn Thành vội vàng đứng lên, cúi người thăm hỏi, "Lý cô nương."Lý Tang Nhu mỉm cười gật đầu, ngồi đối diện với Văn Thành."Vừa rồi, Thế tử gia đi tìm cô nương?" câu hỏi này của Văn Thành câu càng giống như một câu trần thuật hơn.Lý Tang Nhu gật đầu."Nhờ cô nương đi chuyến này, quả thật có chút ép buộc, nhưng thành Giang Đô bên kia, bây giờ không có nhân tuyển nào tốt hơn."Văn Thành hơi nghiêng người về phía trước, trong khiêm tốn lộ ra áy náy."Cô nương nếu như đã có ý định đặt chân ở thành Kiến Nhạc, đi chuyến này, tuy nói mạo hiểm, nhưng chỗ tốt này đối với cô nương, cũng cực kỳ khó có được."Dừng một chút, Văn Thành nói tiếp: "Xuất thân, quyền hành, tính tình của Thế tử gia, những ngày gần đây, có lẽ cô nương cũng biết không ít.
.
.""Ngươi muốn ta đi một chuyến?" Lý Tang Nhu đã ngắt lời Văn Thành.Văn Thành sửng sốt, sau đó lập tức gật đầu, "Đúng, đi chuyến này, đối với cô nương.
.
.""Được."Lý Tang Nhu dứt khoát đồng ý."Ngươi đã muốn ta đi một chuyến, ta đây liền đi một chuyến."Văn Thành mở to hai mắt nhìn chằm chằm Lý Tang Nhu, cảm thấy vô cùng rối rắm.Văn Thành đầu đầy rối rắm quay trở lại Duệ Thân Vương phủ, lắp bắp nói với Cố Hi là Lý Tang Nhu đã đồng ý chuyện này, vẻ mặt đau khổ buông tay nói: "Ta thật sự không biết nàng, trước đó ở huyện Bắc Động, thật sự chưa từng gặp nàng."Cố Hi liếc Văn Thành, chậm rãi nói: "Lời này, ngươi đã nói qua ba lần rồi.""Ài, ta không phải.
.
." khuôn mặt của Văn Thành đều sắp trắng bệch."Đại ca dạy bảo ngươi, ta đã nói với ngươi không biết bao nhiêu lần, Trí Hòa cũng thường nói ngươi: không cần cẩn thận quá mức, sao ngươi không chịu thay đổi?"Cố Hi đứng lên, khuôn mặt gần như chạm vào mặt Văn Thành hỏi.Văn Thành ngửa người ra sau, thở dài mấy tiếng, xòe tay ra, nhưng không thể nói được ra lời.Hắn sao có thể gọi là cẩn thận quá mức!Hôm sau trời còn chưa sáng, Lý Tang Nhu đi vào Duệ Thân Vương phủ thông qua một cánh cửa hông được che khuất, trong một gian phòng nhỏ ở bên cạnh cửa hông đọc danh sách hồ sơ cho tới trưa, rồi đi ra trở lại nhà mới, sau bữa cơm trưa thì mang theo Kim Mao ra cửa.Ngày hôm nay, bầu trời tối đen, Cố Hi mới về đến Duệ Thân Vương phủ.Văn Thành nghênh đón ở trong nhị môn, xoay người, vừa cùng Cố Hi cùng nhau đi vào trong, vừa