Kim diện nam tử ánh mắt lướt qua trên mặt Long Thanh Thanh, một thân môn chủ ngạo nghễ cuồng quyến, làm cho hắn không khỏi cười nói: “ Nếu không như thế, sao môn chủ lại hiện thân gặp ta.”
Đuôi lông mày Thanh Thanh nhướn lên, giả bộ ngạc nhiên hỏi han: “Các hạ hao tốn nhiều phí như vậy thiết kế chiến sự của Kim Ô môn và Long Đường, đều là chỉ vì muốn dẫn ta đến?”
Kim diện nam tử thản nhiên cười, không nhanh không chậm nói: “Môn chủ đã biết tất cả những chuyện này là có người châm ngòi, không thể nghi ngờ là muốn cho Kim Ô môn cùng Long Đường chiến sự. Nếu môn chủ không có cùng Long Đường làm sáng rõ mọi việc, lại đối với bên ngoài tung ra tin tức tranh giành. Đây chẳng phải ý đồ muốn hướng Long Đường tuyên chiến sao? Tại hạ cũng chỉ làm một chút việc môn chủ không cần tính toán thôi.” Lúc này hắn dừng lại một chút, hắn đưa mắt nhìn về phía Thanh Thanh, con ngươi lộ rõ ý cười: “Kỳ thật như bây giờ cũng tốt, có thể làm cho tại hạ cùng môn chủ làm quen, cũng có thể làm cho Kim Ô môn ở Tề quốc khuếch chương danh tiếng, có thể nói là nhất cử lưỡng thiện.”
Con ngươi của Thanh Thanh lộ ra một tia sắc bén, cười nói: “ Ta ghét nhét nhất là người tự cho rằng mình thông minh, tự cho rằng mình đúng.” Lời nói vẫn còn lưu lại trong không gian, Thanh Thanh nhìn tới Bách Hiểu Thông, thu lại ý cười: “Bách Hiểu Thông, đầu trên người ngươi ta tạm thời cho ngươi lưu lại, bất quá, hắn thì…”
Đưa giọng nói cao lên, mang theo ý cười thản nhiên, hàn quang hiện ra trong giây lát, bóng trắng lướt nhanh trong đêm tối…
Thanh Thanh nhanh chóng cùng bất thình lình, cho dù là trầm ổn như hắn, cũng không