Mục Thiên Nhai
Long Đường cùng Kim Ô môn quyết chiến, không chỉ nói đơn giản với Long Đường, thậm chỉ là cả Tề Quốc mà nói, đều là nhất kiện cực kỳ quan trọng.
Huống chi, chủ soái lần này của Long Đường là người được kì vọng cao nhất – Long Phiêu Phiêu.
Bởi vậy, hôm nay quyết chiến, không thể nghi ngờ là trận chiến trọng yếu nhất của Long Đường nhiều năm qua.
Vô hình chung ẩn hiện một chút khẩn chương, nhưng mà, vẫn có rất nhiều người trung tướng không cảm nhận được gian khổ cùng tử vong.
Còn một ít người trong coi, hiện giờ lấy thực lực của Long Đường Tề Quốc thậm chí cả Lam Nguyệt đại lục, cho dù chỉ còn lại năm người cũng dễ dàng khiêu chiến.
Loại tin tưởng này tồn tại, đó là bởi vì Long Đường có được một trong năm Tử Long Đại Nguyên soái – Long Dật Tĩnh.
Thanh âm ồn ào náo động trong buổi sáng sớm, liền vang vọng cả Mục Thiên Nhai, mà khi ánh sáng ở cuối chân trời kéo lên, phần khẩn chương kia cũng dần tan biến.
Tuy nhiên, trọng tâm của cuộc chiến này sao chỉ toàn người của Tề Quốc, các nơi yếu điểm, đều có người của các quốc khác.
Đặc biệt các xa nới chủ chiến trăm mét, trên Tà Phong………..
“ Ngươi cũng chú ý đến người bệnh trọng thương ta, ngươi xem ta coi, hiện tại thân thể có thể mệt nhọc như vậy sao? Lam bằng hữu với ngươi, thật sự là thất sách* lớn nhất của Bách Hiểu Thông ta.”
Người Bách Hiểu Thông băng bó toàn là băng vải, đầy bụng bực tức hướng về phía nam tử đứng ở phía trước oán giận.
“ Ngươi oán giận ta cái gì, ta nói rồi, có cho ngươi đến đây sao?”
Thanh âm nam tử lạnh lùng, từ trong chiếc môi bạc truyền ra, tà tà liến Bách hiểu Thông đang ngồi dưới đất.
Bách Hiểu Thong nhất thời nghẹn, lẩm bẩm một tiếng: “Ta có thể không đến sao, thương thế trên người ngươi so với ta cong trầm trọng hơn.”
Ngày đó nổ mạnh thế, nếu không có hắn kéo mình ra, hiện tại chỉ sợ Bách Hiểu Thông hắn đã không còn tồn tại trên đời này, hắn thật sự không nghĩ tới lực nổ lại mạnh đến như vậy.
Bất quá nam tử kia