- -----
Chương 1145: Phương Nhu muốn bỏ đi.
“Vâng.”
“Ông cụ bảo tôi đến để hộ tống cô đi.”
Đối phương nói mục đích của mình một cách máy móc.
“Được, tôi dĩ nhiên sẽ đi với anh nhưng có thể cho tôi về bế con theo được không?”
Cô không muốn đi một mình.
Nếu quả thật phải đi, cô nhất định phải dẫn con theo cùng.
Vì vậy, hai người cùng nhau về nhà.
Phương Nhu không dọn dẹp gì cả, thậm chí cả một bộ quần áo cũng không chuẩn bị mà đi thẳng lên lầu ẵm con đi.
Trước khi đi, Phương Nhu nói với người giúp việc: “Tôi ẵm con ra ngoài một chút.”
“Cần tôi đi cùng không ạ?”
Người giúp việc quan tâm nói.
“Không cần đâu, tôi có thể đi một mình được.”
Phương Nhu mím môi cười, ẵm con bỏ đi không quay đầu lại.
Sau khi lên xe, hai người chạy như bay, đi ngang qua một cửa hàng trẻ em thì Phương Nhu nhờ tài xế xuống xe đi mua đồ dùng trẻ em, sữa bột, tã, bình sữa vân vân.
Dọc theo đường đi cũng tránh tất cả các máy camera, trên đường đi đổi xe liên tục, tính kỹ đã đổi hơn mười chiếc rồi.
Đây là lý do vì sao Thích Ngôn Thương không tìm được Phương Nhu.
Biệt thự Hương Giang.
“Mợ chủ? Boss đâu ạ?”
Hàn Triết ra ngoài làm việc vừa trở về, vừa lúc kết nối với điện thoại kiểm tra được tung tích của Phương Nhu nên anh ta đang chuẩn bị báo cáo lại với Mặc Cảnh Thâm.
“Cảnh Thâm có việc phải ra ngoài, anh...”
Mộ Thiển đang đi qua đi lại trong phòng khách, nóng nảy chờ đợi tin tức về Phương Nhu nên rất ưu sầu và lo lắng.
Cô đáp được một nửa thì lập tức hỏi: “Kiểm tra được tung tích của Phương Nhu chưa?”
“Đã kiểm tra được rồi.
Cô Phương đang ở sân bay Bắc Thành.”
“Sân bay?”
Mộ Thiển hơi kinh ngạc.
Lúc này mới cầm điện thoại di động gọi một cuộc cho Phương Nhu.
Cuộc gọi được kết nối nhưng đầu bên kia không có ai bắt máy.
Mộ Thiển buồn bã thở dài, lập tức dặn dò Hàn Triết: “Bây giờ anh đưa tôi ra sân bay Bắc Thành.”
“Chúng ta có cần báo cho boss biết không ạ?”
Hàn Triết cảm thấy chuyện này phải nên nói với boss một tiếng.
“Tôi sẽ gọi cho anh ấy...”
Mộ Thiển cầm điện thoại di động, bấm số của Mặc Cảnh Thâm, lúc đang muốn gọi đi thì cô chợt nghĩ đến điều gì rồi nói: “Bây giờ anh ấy đang bận, tạm thời không cần nói cho anh ấy biết.”
“Hay là tôi báo cho anh Thích luôn nhé?”
“Không được!”
Mộ Thiển xua xua tay: “Lập tức đưa tôi đến sân bay Bắc Thành.” N hảy hố truyện nhanh nhất tại Nhayho.
com"
Dứt lời, cô sải bước ra ngoài.
Dù sao đi chăng nữa cô và Phương Nhu cũng được xem là bạn bè thân thiết, sao cô không hiểu ý định của Phương Nhu chứ?
Đầu tiên, thế lực của Thích Ngôn Thương rất đáng gờm nhưng Phương Nhu lại dám chạy trốn dưới sự giám sát của Thích Ngôn Thương.
Điều này chứng minh Phương Nhu không hành động một mình.
Sau đó, hiện giờ Phương Nhu đang ở sân bay, vậy chứng tỏ cô ấy không bị người ta bắt cóc mà chỉ muốn rời khỏi đây.
Lên xe, xe được lái ra khỏi biệt thự.
“Bây giờ lập tức gọi điện thoại cho người của anh, thông báo với họ nhất định phải giữ Tiểu Nhu lại, giải thích rõ chỉ có một mình tôi biết và sẽ không báo với Thích Ngôn Thương, bảo cô ấy chờ tôi.”
“Vâng, mợ chủ.”
Trước kia Mộ Thiển có mâu thuẫn sâu sắc với Thích Ngôn Thương nên cô không thích Thích Ngôn Thương lắm, cảm thấy mình không thể nào dễ dàng tha thứ cho những gì anh ta đã gây ra cho Phương Nhu.
Nhưng sau đó cô chính mắt thấy được những chuyện nhỏ nhặt mà Thích Ngôn Thương làm vì Phương Nhu nên cô cũng từ từ buông bỏ sự chán ghét và căm hận Thích Ngôn Thương.
Đến khi Phương Nhu nói cho cô biết, cái chết của mẹ Thích Ngôn Thương không phải do mẹ cô ấy là Thôi Cảnh Lam gây ra.
Tất cả đều chỉ là một sự hiểu lầm.
Cũng vì vậy, hiểu lầm giữa hai người được hóa giải, mối quan hệ càng thắm thiết hơn xưa.
Thế nhưng con sóng này chưa qua thì cơn bão khác lại tới.
Khi mối quan hệ của cả hai được xoa dịu thì Thang Viên lại xảy ra chuyện.
Cái chết của Thang Viên chính là mồi dẫn lửa giữa Phương Nhu và Thích Ngôn Thương.
Quan trọng nhất, nhà họ Thích hoàn toàn không chấp nhận Phương Nhu.
Trong lòng cô ấy ít nhiều gì cũng sẽ có một chút áp lực.
Mộ Thiển không biết việc mình không nói cho Thích Ngôn Thương biết là đúng hay sai, nhưng điều quan trọng nhất bây giờ là phải gặp Phương Nhu trước mới được.
Ngồi trong xe, Mộ Thiển đợi một lúc lâu vì có tuyết rơi nên tốc độ xe rất chậm.
Hàn Triết lo lắng cho an nguy của Mộ Thiển, biết cô đang mang thai đôi, nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì boss chắc chắn sẽ lột da anh ta.
“Hàn Triết, đến nhà Cố Khinh Nhiễm.
Ngay bây giờ, ngay