- -----
Chương 1173: Trở mặt.
Tuy Thích Ngôn Thương không yên tâm về Thích Ngữ Anh nhưng anh ta không ra ngoài tìm cô ấy, chỉ ra hiệu cho Tô Từ.
Đi theo Thích Ngôn Thương đã lâu nên Tô Từ hiểu ý vì thế vội vàng chạy ra ngoài, dẫn thêm vài người đi theo Thích Ngữ Anh.
“Nghiệt chướng, mày xem mày đã khiến con bé Ngữ Anh tức giận thế nào rồi.”
Ông cụ Thích nặng nề đập ba-toong xuống sàn nhà với vẻ cực kỳ tức giận: “Tao hỏi mày một lần cuối cùng, rốt cuộc mày có chịu cho công ty vận hành lại bình thường không?”
“Ài!”
Ba Thích lắc đầu thở dài, nghe Thích Ngữ Anh nói vậy thì ông ta thầm cảm thấy con bé nói rất có lý.
Ông ta và ông cụ đã sống hơn nửa đời người sắp xuống mồ rồi, còn bao nhiêu lâu nữa đâu?
Nếu họ không còn ở đây, vậy con bé phải làm sao?
Huống hồ bây giờ chỉ một câu nói của Thích Ngôn Thương thì có thể khống chế được mạch sống của tập đoàn Như Anh, nếu quả thật anh ta muốn tập đoàn Như Anh đóng cửa vậy thì không được rồi.
“Ngôn Thương, ba và ông nội con chỉ tiếc con rèn sắt không thành thép.
Nếu ban đầu con nghe theo ba và ông nội con thì chúng ta đã không trở nên huyên náo thế rồi.
Con của con và Phương Nhu đã mất, với lại Phương Nhu cũng bỏ đi rồi, chẳng thà con kết hôn với Diêu Nguyệt Như thì con vẫn là con cái của nhà họ Thích.
Không chỉ có thế, ba cũng sẽ chuyển cổ phần của nhà họ Thích cho con, cho con nắm giữ cổ phiếu nhiều như Ngữ Anh.
Được không con?”
Vì giữ lại Thích Ngôn Thương, ba Thích thật sự đã vứt hết thể diện, nhún nhường anh ta lắm rồi.
Thích Ngôn Thương biết ông ta đã dùng hết sức chịu đựng của bản thân.
Nhưng...!N hảy hố truyện nhanh nhất tại Nhayho.
com"
Anh ta không cần.
“Nếu hôm nay hai người đến đây bảo con kết hôn với Diêu Nguyệt Như thì bây giờ có thể đi được rồi.”
Thích Ngôn Thương tỏ vẻ lạnh lùng và quay người đi đến ghế sofa rồi ngồi xuống một cách thờ ơ, không thèm để ý đến sự tồn tại của hai người kia.
Không ai biết giây phút khi anh ta nghe thấy ba ruột của mình hời hợt nói đứa con của anh ta và Phương Nhu đã chết và Phương Nhu bỏ đi rồi, anh ta đau lòng ra sao.
Nếu là người khác, ít ra họ còn sẽ có lòng thương hại.
Dù sao cũng là một sinh mệnh nhỏ sống sờ sờ như vậy lại đột nhiên biến mất, không nên đau lòng hay sao?
Vì sao qua lời lẽ của ông ta lại có thể làm