- -----
Chương 1201:Ghé thăm Thích Ngữ Anh.
Loại cảm giác thăng trầm lộ ra từ trong lòng khiến Mộ Thiển cảm thấy sợ hãi.
Cô đã mất quá nhiều rồi, cho nên thật sự rất lo ông cụ nhà họ Cố sẽ xảy ra chuyện.
“Có chút chuyện này ông nói rồi cháu nhất định sẽ không tin, cho nên ông cũng lười nói.
Về phần Thượng Quan Uyển Nhi và Mặc Vân Kính là người thế nào, còn cần cháu phải xem xét kỹ.”
“Cho nên, bọn họ là người tốt sao?” Mộ Thiển hỏi lại.
Ông cụ nhà họ Cố lắc đầu: “Có tốt hay không thì ông cũng không thể cho cháu một đáp án chính xác được, nhưng Thượng Quan Uyển Nhi rất tốt với những ông già ẩn tộc như ông.”
“Vậy ông biết Thượng Quan Tuyết không?”
Thượng Quan Tuyết chính là chị gái cô.
Lúc mới bắt đầu khi cảm thấy mình vẫn còn chị gái, là bởi vì mình mang thai sinh đôi.
Cái thai đầu tiên chính là thai long phượng, lần này là lại thai sinh đôi, điều này khiến Mộ Thiển không thể không hoài nghi có phải là do di truyền không.
Nếu là như vậy, vậy thì cô nhất định phải còn một người chị gái hoặc em gái.
Quả nhiên là như vậy, khi cô đối đầu với Mặc Vân Kính và Thượng Quan Uyển Nhi, mới biệt mình thật sự còn có một người chị gái.
“Cái này ông cũng không biết.”
Ông cụ nhà họ Cố lắc đầu: “Mặc dù ông là thuộc hạ của mẹ cháu, nhưng không có nghĩa là chuyện gì bà ấy cũng sẽ nói với ông.
Cháu cũng biết, mẹ cháu là người làm việc gì cũng không để lại dấu vết, mỗi khi muốn làm cái gì, ai có thể biết được chứ.”
“Ồ.”
Mộ Thiển đáp lại một tiếng, không hỏi gì nữa.
Vào buổi chiều, Mộ Thiển và Cố Khinh Nhiễm vẫn luôn ở cùng ông cụ, nói chuyện, uống trà.
Hết lần này đến lần khác Mộ Thiển đấm lưng, bóp chân giúp ông cụ, đối với ông cụ nhà họ Cố vô cùng tốt.
Buổi tối sau khi ba người ăn xong bữa tôi thì mới rời đi.
Trên đường về nhà, Mộ Thiển nhìn tập tài liệu mang về, nói với Cố Khinh Nhiễm: “Anh có cảm thấy lần này tâm tư của ông cụ rất nặng nề không?”
Có một loại cảm giác tiếc nuối.
Trong lòng Mộ Thiển nghĩ như vậy, nhưng không dám nói ra.
Bởi vì cô sợ...!Một lời thành sấm.
“Tất nhiên.”
Cố Khinh Nhiễm vừa lái xe vừa cảm khái: “Anh cũng không phải là ngốc, sao có thể không nhìn ra chứ? Phải nói đến mấy người kia của nhà họ Cố, không có người nào tốt cả, không khiến người ta bớt lo chút nào.”
“Một thời gian nữa, em và Thâm muốn đến Ẩn Tộc, anh ở nhà, tốt nhất lên chuyển đến nhà họ Cố ở cũng với ông cụ, cũng dễ dàng chăm sóc ông cụ hơn.
Dù sao lúc đầu anh cũng ở nhà họ Cố, cho dù bây giờ quay về cũng là danh chính ngôn thuận mà.” N hảy hố truyện nhanh nhất tại Nhayho.
com"
Mộ Thiển không yên lòng về sự an toàn của ông cụ.
“Không được, em không nghe ông cụ nói, để anh đi Ẩn Tộc cùng em sao?”
“Không cần đâu.
Có Thâm ở cùng em là được rồi.
Hơn nữa, chúng ta đều đi Ẩn Tộc, một thời gian không thể quay về được, anh thật sự không sợ ông cụ sẽ xảy ra chuyện gì sao?”
Đối với câu hỏi của Mộ Thiển, Cố Khinh Nhiễm chìm vào trầm mặc.
Ánh mắt nhìn về phía trước xe, đầu ngón tay gõ vào vô lăng, cuối cùng gật đầu nói: “Cũng được.”
Nói đến cùng, mặc dù anh ấy và ông cụ nhà họ Cố không hề có quan hệ huyết thống, nhưng mối quan hệ giữa hai người bọn họ luôn rất tốt.
Lần này Mộ Thiển phải rời khỏi Hải Thành, nếu như anh ấy cũng đi, vậy thì nếu ông cụ xảy ra chuyện gì, thật sự sẽ không có ai ở bên cạnh.
Anh ấy, không yên tâm.
Bệnh viện.
“Ngữ Anh, ăn chút cơm đi, đã mấy ngày rồi em chưa ăn cơm đàng hoàng.”
Thích Ngôn Thương nhờ bác sĩ dinh dưỡng làm bữa ăn dinh dưỡng cho Thích Ngữ Anh rồi mang đến đây, anh ta mở hộp ra, lấy thức ăn ra ngoài, đặt trên bàn.
“Mang đi đi.”
Thích Ngữ Anh dựa vào đầu giường, nhìn nghiêng ra ngoài cửa sổ.
Lúc này trời đã về đêm, bởi vì phòng bệnh ở tầng cao, cho nên ngoài cửa sổ là một khoảng bóng tối, không nhìn thấy cái gì cả.
“Anh đút cho em nhé.”
Thích Ngôn Thương cầm bát lên, cầm lấy thìa múc một thìa cháo, thổi, đưa đến bên miệng cô ấy: “Không nóng, em ăn nhiều một chút.”
“Không cần, tôi không ăn.”
Sắc mặt Thích Ngữ Anh vô cùng trắng bệch ngả về phía sau, tránh chiếc thìa.
Thích Ngôn Thương cau mày, có chút cáu kỉnh thở dài: “Anh biết em muốn gặp Thích Đông Thành và ông cụ.
Anh đã cử người thông báo cho bọn họ rồi, chỉ có điều bọn họ chưa đến thôi.”
Bởi vì gần đây tập đoàn Như Anh đang rối ren, ông cụ và Thích Đông Thành vẫn luôn bận rộn xử lý chuyện công ty.
Ngoài ra,