Mộ Thiển tức giận vô cùng, không có thời gian rảnh quan tâm đến ngón tay bị thương của mình, tiếp tục nói: “Nếu chỉ có vậy thì bỏ đi, thậm chí anh còn lợi dụng quyền thế của mình để trả thù luật sư đã chấp nhận vụ án này! Anh thực là người khốn nạn nhất mà tôi đã từng gặp trước giờ.”
Người đàn ông thần sắc không đổi, “Đúng hay không đúng thì sao? Đâu đến lượt cô quản.”
“Thật vậy sao, vậy đã làm anh thất vọng.
Tôi đã nắm chắc việc này trong tay rồi.” Anh có thể làm tổn thương người khác, nhưng tuyệt đối không được làm tổn thương đến Vi Vi, lại càng không thể động đến anh trai cô ấy.
Một người xấu xa như vậy, cô nhất định phải giúp Vi Vi nhìn thấy bộ mặt thật của anh ta, không thể để bị lừa dối bởi ngoại hình của anh ta được.
“Cô muốn quản sao?”
Mặc Cảnh Thâm từng bước ép sát, đến gần Mộ Thiển, “Công ty luật MY của cô cũng không còn rồi, cô dựa vào cái gì quản đây? Định lấy đá chọi trứng sao, cô định làm như thế nào đây chứ.”
“Vậy thì hãy chờ xem.” Mộ Thiển định cúi người xuống nhặt túi đựng tài liệu, nhưng vẫn còn chưa kịp ngồi xuống, người đàn ông đã lấy chân giẫm lên đống tài liệu.
Âm vực sắc lạnh hỏi: “Cô đang khiêu khích tôi sao?”
Mộ Thiển đứng dậy, đôi mắt gan lì bướng bỉnh nhìn thẳng vào mắt anh, không khiêm tốn cũng không hống hách, “Thì sao nào?”
“Anh đừng tưởng tôi không thể làm gì được anh?”
Người đàn ông tiếp tục bước về phía trước, Mộ Thiển phòng bị lùi lại vài bước, nhưng bất cẩn chạm chân vào thành giường, thân hình không vững trực tiếp ngã thẳng lên chiếc giường mềm mại.
Mặc Cảnh Thân quỳ một gối lên giường, vòng tay ôm lấy cơ thể cô, ” Vội vàng muốn được ôm ấp đến như vậy rồi sao? Xem ra chúng ta cũng chỉ là cùng một giuộc, nhân phẩm đều không ra gì cả.
Rắp tâm cố tình quyến rũ vị hôn phu của người chị em tốt, thật kích thích đây? ”
“Anh đừng có mơ.
Chỉ cần là tên đàn ông như anh, cho tôi một tá, tôi cũng không thèm đếm xỉa tới.” Mộ Thiển bị thương ở tay trái, chỉ có thể dùng tay phải đẩy anh ta ra, nhưng căn bản là vô tác dụng.
“Không thèm đếm xỉa đến sao?”
Người đàn ông tỏ ra thích thú khi cô thấy sự quẫn bách của cô, một tay vuốt nhẹ những sợi tóc tơ trên trán cô, cuộn tròn chúng lại, âm thành nhẹ nhàng: ” Có cần tôi giúp cô hồi tưởng lại chút về đêm trên chiếc thuyền đó, cô đã quyến rũ đòi hỏi tôi như thế nào không? ”
Nhắc đến bí mật riêng tư hôm đó, bị người đàn ông trực tiếp bế lên bàn tiệc, Mộ Thiển cảm thấy không biết giấu mặt vào đâu.
Đôi má trắng trẻo như búp bê lúc này xuất hiện vài vệt hồng phấn, xinh tươi quyến rũ giống như một bông hồng đỏ rực rỡ nở rộ.
Đôi mắt cô nhấp nháy, “Hôm đó … chỉ là một tai nạn, tôi không có cố ý.”
“Ai có thể đảm bảo là cô không cố ý đây, hửm? Nếu nói ngày hôm đó không cố ý, vậy hôm nay cô trốn trong phòng chờ của tôi để làm gì?”
Nhìn thấy bộ dạng trêu ngươi của người phụ nữ, hàm răng trắng đều của cô đang cắn chặt đôi môi đỏ mọng, hai má cô đỏ ửng lên vì tức giận và xấu hổ.
Không kìm được, trong lòng cô có chút căng thẳng.
“Tôi đến đây hôm nay là vì…”
“Là để cầu xin tôi bỏ qua cho công ty luật MY của cô? Lấy gì để cầu xin? Hay là thân thể không chút giá trị này?”
Mặc Cảnh Thâm trực tiếp ngắt lời Mộ Thiển, cười giễu cợt, “Cũng chả phải là xử nữ gì, tại sao cô lại nghĩ là tôi nhìn trúng cô chứ?”
Trước sự sỉ nhục của anh, ngực Mộ thiển tức đến hít thở không thông, cô có một ý nghĩ kích động, đó là muốn đánh người đàn ông này một trận.
Nhưng dù sao cô căn bản cũng đủ sức là đối thủ của anh.
“Tự luyến cũng là một loại bệnh, có bệnh thì đi khám đi! Ai đến cầu xin anh chứ? Mặc Cảnh Thâm, anh thực sự làm người khác kinh tởm! Đối với loại người đi đến đâu cũng có thể chơi gái như anh, tôi sợ là anh sẽ lây bệnh truyền nhiễm cho tôi đấy.
”
“Mộ Thiển, cô muốn chết sao?!”
Mặc Cảnh Thâm phẫn nộ vô cùng kích động trước lời nói của cô, túm lấy cổ áo cô, phẫn nộ bất thường.
“Tức giận rồi sao, bị tôi nói trúng rồi đúng không?” Mộ Thiển cười lạnh lùng, đôi mắt đầy vẻ châm biếm.
“Nói mạnh miệng lắm!”
Người đàn ông trước giờ thông minh có tầm nhìn xa trông rộng như anh lại rơi xuống thế hạ phong trước Mộ Thiển sao, quả thật không thoải mái chút nào, anh cúi xuống, trực tiếp cắn chặt bờ môi mềm mại của cô.
“Ưm!”
Trên môi truyền đến