‘,’“Cái gì? Con…”
“Suỵt!” Kiều Vi phát cô một cái, “Cậu muốn chết à, nhỏ tiếng thôi”.
“Cái gì chứ.
Kiều Vi, cậu điên rồi à, thế này là cậu làm mẹ kế à?” Tin tức bất ngờ khiến cho Mộ Thiển có chút sửng sốt.
“Không phải.
Mấy năm trước anh ấy đã biết là tớ không thể sinh con, vì thế đã nhận nuôi một đứa bé”.
Nghe cô lời giải thích của cô, Mộ Thiển mới có thể thở phào một hơi, “Cậu thật là muốn dọa chết tớ à.
Có điều, anh Mặc đối với cậu thật sự không tồi đi.
Cậu ấy, đúng là số tốt”.
Mộ Thiển có chút ngưỡng mộ.
“Đang nói gì mà vui vẻ thế”.
Đúng lúc này, một giọng nói mang đầu từ tính vang lên.
“Cảnh Thâm, mau đến đây.
Em giới thiệu với anh, đây là người chị em tốt mà em thường nhắc đến với anh.
Mộ Thiển”.
Kiều Vi kéo lấy Mặc Cảnh Thâm, đầu áp sát vào vai anh, gương mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc, giới thiệu với Mộ Thiển.
“Xin chào, anh Mặc”.
Mộ Thiển ngước mắt, đánh giá người đàn ông trước mặt.
Anh ấy mặc một bộ complet thiết kế cao cấp màu xanh ngọc, bộ đồ được may đo cẩn thận khiến cho thân hình anh càng cao dáo thẳng tắp.
Một gương mặt nghiêm nghị mang theo hơi thở lạnh giá, ngũ quan sắc nét rõ ràng, đặc biệt là con ngươi màu xanh lam vô cùng quyến rũ, dường như có dòng máu lai trong người.
Người đàn ông tuấn mĩ vô thường này dù đứng ở đâu, thì cũng như một vị thần ở trên cao cai quản chúng sinh, kiêu ngạo nhìn xuống vạn vật, vừa cao quý vừa cao ngạo như không thuộc về nhân gian.
Mặc Cảnh Thâm nhìn Mộ Thiển, hơi nhíu mày, “Cô Mộ, nhìn rất quen”.
“Anh Mặc nói đùa rồi, tôi vừa mới ở Los Angeles quay về”.
Mộ Thiển cười qua loa, trả lời.
“Có thể là do em cho anh xem qua ảnh của cô ấy”.
Trong đáy mắt Kiều Vi lóe lên một tia bất an, vội vàng giải thích, “Mấy năm nay Thiển Thiển đều ở nước ngoài, hai người không thể gặp được”.
Ở lại khách sạn Hilton đến tận buổi tối.
“Anh Mặc, Vi Vi uống nhiều rồi, anh đưa cậu ấy về đi”.
Hai người uống rất nhiều rượu, nhưng tiểu lượng của Mộ Thiển đã được rèn luyện trở nên bất phàm trên các bàn tiệc, Kiều Vi không thể so được với cô.
Mặc Cảnh Thâm đi tới, đặt ly rượu trên tay xuống, trực tiếp bế ngang Kiều Vi, “Sao lại uống nhiều như thế này? Cô Mộ, thất lễ rồi”.
Nói xong quay người rời đi.
“Anh Mặc!” Cô đột nhiên gọi một tiếng.
Mặc Cảnh Thâm quay đầu, nhìn cô, mím môi không nói gì.
Mộ Thiển đi về phía anh ấy, ánh mắt nhìn lên hai má Kiều Vi, ánh mắt buồn rầu, “Đối tốt với cô ấy một chút, Vi Vi…cô ấy là một cô gái rất tốt”.
“Ừm”.
Anh đáp một tiếng rồi quay người bước đi.
Bế Kiều Vi ra khỏi khách sạn, liền ngồi lên xe về biệt thự.
Cả chặng đường đều ôm theo người con gái say rượu về đến tận giường, “Em nằm một chút, anh bảo người làm thay quần áo cho em”.
“Ừm…Cảnh Thâm, Cảnh Thâm, anh đừng đi”.
Kiều Vi kéo lấy tay Mặc Cảnh Thâm, anh lảo đảo ngã xuống giường.
Cô lật người chồm lên, mượn rượu leo lên người người đàn ông, “Cảnh Thâm, chúng ta…chúng ta đã đính hôn rồi.
Em…em muốn…” Nói xong, cô áp người xuống, nhắm thẳng vào môi anh hôn xuống.
Mặc Cảnh Thâm hơi hơi nhíu mày, muốn vùng ra, nhưng lại nghĩ hai người họ đã đính hôn rồi, định thử đón nhận Kiều Vi, vì thế cố gắng để bản thân không né tránh.
Nhưng có trời biết, khi môi Kiều Vi còn chỉ còn cách anh năm centimet, Mặc Cảnh Thâm vội vàng lật người, đè cô ấy dưới người mình, “Vi Vi, em nghỉ ngơi sớm đi”.
Đứng dậy rời đi, khoảnh khắc cánh cửa đóng lại, nắm tay anh đấm mạnh lên tường một cái, phẫn nộ giật giật cà vạt, vô cùng phiền não.
Bốn năm nay, anh đều cự tuyệt bất cứ người phụ nữ nào.
Không gần nữ sắc, không thích đến gần bất cứ người phụ nữ nào, thậm chí đến Kiều Vi đến gần cũng cự tuyệt một cách rõ ràng như thế.
Anh đã từng nghi ngờ chính xu hướng giới tính của mình, nhưng…
Ngày đó, lại có thể chấp nhận cơ thể của người phụ nữ mang thai hộ kia.
Khoảnh khắc cánh cửa phòng đóng lại, Mặc Cảnh Thâm không hề nhìn thấy gương mặt Kiều Vi trở nên méo mó trong chớp mắt.
Bàn tay cô nắm chặt lấy sợi dây chuyền trên cổ, khớp tay vì dùng lực mà trở nên trắng bệch.
Nếu…nếu không phải vì sợi dây chuyền này, thì làm sao Mặc Cảnh Thâm có thể kết hôn với cô chứ?
Nhưng sợi dây chuyền này là của Mộ Thiển!
Nhưng tất cả đều là Mộ Thiển nợ Kiều Vi cô, năm đó, nếu không phải vì Mộ Thiển, thì sao cô có thể mất đi khả năng sinh con được?
Khách sạn Hilton.
Bữa tiệc