“Ông nội, chuyện lần này không thể bỏ qua được.
Nếu không nhà họ Mặc kia sẽ cho là nhà chúng ta dễ ức hiếp, sẽ cưỡi lần đầu chúng ta mà tác oai tác quái.”
Dù sao cũng là gia tộc lớn, mỗi một tiếng nói, một hành động đều đại biểu cho bộ mặt của hai nhà.
Nếu xử lý chuyện này không tốt sẽ bị mọi người đồn đại linh tinh, bị người ta cười nhạo.
Những gia tộc lớn chú trọng nhất là vấn đề danh tiếng và thể diện, nhà họ Cố là gia đình có danh tiếng lớn, cháu gái vừa mới tìm được về lại bị người ta đánh.
Chuyện này dù thế nào cũng không thể nuốt trôi được.
Bảo ông cụ Cố bỏ qua là không có khả năng.
“Hừ, cháu gái của Cố Quốc Khôn ta bị thương, ta nhất định sẽ không để cho nhà họ Mặc sống vui vẻ.” Ông cụ Cố đứng bên giường bệnh nhìn sắc mặt tái nhợt của Mộ Thiển thì nhíu chặt lông mày: “Đứa nhỏ chả chịu tranh giành gì cả, sao lại bị đánh thành dáng vẻ thế này chứ? Thời gian trên đảo học hành thế đấy hả?”
Ông cụ chỉ hận rèn sắt không thành thép.
“Ông nội, chuyện này ông không thể trách Thiển được.
Đối phương là sáu tên đi ra từ FE, sao Thiển có thể là đối thủ của bọn họ chứ? Muốn nói thì là nói Mặc Cảnh Thâm điên rồi, anh ta căn bản là muốn đưa em ấy vào chỗ chết.
Nếu không sao phải ra tay độc ác với một cô gái chứ?”
Cố Khinh Nhiễm không thể nhịn được nữa, có trời mới biết trong lòng anh ta có bao nhiêu phẫn nộ.
Nhìn thấy em gái mình bị người ta đánh thành dáng vẻ này, nhìn ở trong mắt mà đau ở trong lòng.
Anh ta thực sự hi vọng mình có thể chịu thay Mộ Thiển.
“Được, ông biết rồi.
Tốt nhất cháu ở đây coi chừng cho ông, chuyện của Thiển ông sẽ tự đi tìm nhà họ Mộ đòi lại công bằng.”
Ông cụ Cố vung tay áo, giận đùng đùng đi ra khỏi phòng bệnh.
…
Cùng lúc đó.
Ở trong phòng bệnh của một bệnh viện khác.
Kiều Vi nằm trên giường bệnh, Nghê San San đang ngồi bên giường gọt táo.
“Chị Kiều Vi chắc chị còn chưa biết nhỉ.
Mặc Tiêu Tiêu tìm người đánh Mộ Thiển, Mộ Thiển thương nặng phải vào viện, có lẽ là tình huống cực kỳ nguy cấp rồi.”
Cô ta cười cực kỳ thoải mái: “Loại đàn bà như Mộ Thiển kia vẫn một mực đối nghịch với chị, bây giờ cuối cùng cũng gặp báo ứng.”
“Thật à?”
Khuôn mặt Kiều Vi không thể tưởng tượng nổi: “Nghiêm trọng đến mức nào?”
“Đúng rồi, em vừa video từ điện thoại của một nhân viên ở công ty đó, chị xem này.”
Nghê San San đặt dao và táo xuống, lấy điện thoại ra mở video đưa cho Kiều Vi xem: “Mộ Thiển bị đánh cả người toàn máu, chắc là tình hình cực kỳ nguy cấp rồi.
Bây giờ á, coi như là Mặc Cảnh Thâm và Mộ Thiển có vấn vương không dứt được thì chỉ e là không còn khả năng đến với nhau nữa rồi.
Đã bị đánh thành thế này rồi, Mộ Thiển còn không hận Mặc Cảnh Thâm đến chết à.”
Cô ta cười nhẹ, tâm trạng cực tốt.
Nghĩ đến ngày trước, Mộ Thiển ra dáng vẻ cao cao tại thượng trước mặt cô ta, bây giờ trong lòng cô ta thật sảng khoái biết bao.
Kiều Vi tựa vào giường bệnh xem video trong điện thoại, thấy Mộ Thiển cả người toàn máu được Bạc Dạ đỡ đi, dáng vẻ đau đớn không chịu nổi kia làm cô ta không nhịn được bật cười.
Khóe môi tái nhợt của cô ta cong lên: “Mộ Thiển, cô cũng có ngày hôm nay.”
Đôi mắt cô ta híp lại, đáy mắt hiện lên sự lạnh lẽo: “Đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi, chờ tôi gả cho Mặc Cảnh Thâm rồi thì cuộc sống an nhàn của cô cũng sẽ chấm dứt ở đây.”
Bây giờ vừa nghĩ đến vì thẻ tín dụng bị quẹt mất 175 tỷ mà Mộ Thiển bị đánh đập một trận, tiêu thật đáng giá mà.
Phải biết rằng cô ta một mực nhẫn nhịn khiếp nhược Mộ Thiển nhiều năm như vậy, trong lòng Kiều Vi có bao nhiêu không cam lòng đây?
Nếu như không phải vì hôm nay bị Mộ Thiển làm cho quá tức giận nên cô ta mới vấp ngã dẫn đến ra máu, cô ta coi đó là lý do nói cho bà Mặc và Mặc Tiêu Tiêu, thành công xúi giục hai người bọn họ đi tìm Mộ Thiển thì cũng sẽ không có việc như vậy.
“Ha ha ha, chị Kiều Vi, chị đúng thật cao tay nha.
Mượn đao giết người, thủ đoạn thật lưu loát.
Chị chỉ cần nói cho Mặc Tiêu Tiêu còn những việc khác đều do Mặc Tiêu Tiêu tự cho là đúng, tự ý làm chủ, không có bất kỳ liên quan gì đến chị hết.”
Nghê San San ngồi ở bên cạnh nhìn bụng