Để ý thấy ông nội Mặc cứ bồn chồn nhìn ra ngoài cửa , Mặc Đình Thiệu lạnh mặt cười nhạt :"Cả buổi sáng không đến phụ chúng ta sửa soạn thì thôi đi , vậy mà đến bây giờ cũng không thấy mặt mũi đâu.
Cháu dâu yêu quý mà tiệc mừng thọ của ông cũng không đến"
Ông nội Mặc biết Mặc Đình Thiệu đang nói Giang Yên Nhiên , không quan tâm lời nói đó mà vẫn tiếp tục ngóng ra ngoài cửa chờ cô , ông lo không biết cô có xảy ra chuyện gì không , với tình hình này thì tất nhiên là không thể nhờ vả gì Mặc Tử Hàng được rồi.
Giang Hạ Vũ ngồi một bên vô thức nói :"Chuyện này cũng một phần lỗi là do cháu.
Từ bé Yên Nhiên đã được nuông chiều nên con bé có nhiều thói hư tật xấu chưa sửa được.
Thân là hậu bối mà lại để các vị tiền bối phải chờ đợi , cháu làm chị mà không dạy dỗ được con bé.
Có gì bác và ông cứ mắng cháu , cháu sẽ dạy lại con bé sau”
Mặc Tử Hàng ngồi một bên , nhớ lại cảnh ngày hôm qua Giang Yên Nhiên một người nóng rực , bất giác đầu lông mày cau chặt.
Anh đưa ngón tay vân ve miệng ly trà , nhưng vẫn lạnh mặt không nói gì, đến cả ý chê bai trong miệng Giang Hạ Vũ cũng không để tâm đến , chỉ biết Giang Yên Nhiên không có mặt đoán chừng đã xảy ra chuyện.
Còn Mặc Đình Quân khi nghe xong thì liền có chút bực bội nhưng hôm nay , ở chính đại tiệc của ông , ông không thể làm ầm ĩ , chỉ biết nhăn nhó một chút rồi cảnh cáo :"Nó là dâu cháu trong nhà , không nhất thiết phải quy củ như thế.
Nếu Yên Nhiên không đến , có thể là do con bé mệt hoặc bận công việc , chuyện này ta cũng không để bụng.
Hạ Vũ , cháu xem cháu đã làm tốt chưa mà đòi dạy em"
Giang Hạ Vũ âm thầm cau mày.
Cô không biết vì sao ông nội Mặc lại có hào cảm với Giang Yên Nhiên đến vậy.
Hết lần này đến lần khác bênh vực nó , bước chân được vào nhà họ Mặc cũng là do ông ta sắp xếp.
Giang Yên Nhiên trước khi về nhà họ Mặc cũng sống chẳng ra gì , về nhà họ Mặc thất lễ với bao nhiêu người , chỉ duy nhất việc cô ta là con ruột của Giang Hoàng , cũng biết cô ta nhận được đãi ngộ đặc biệt như vậy sao?
Rốt cuộc ông già lẩm cẩm này đang nghĩ cái gì trong đầu? Trong khi cô ta luôn làm tốt mọi việc hơn chứ!
Nghĩ vậy Giang Hạ Vũ càng thêm căm ghét Giang Yên Nhiên , chỉ vì sự có mặt của cô mà đã cướp đi vị trí Giang đại tiểu thư vốn dĩ thuộc về cô ta!
Giang Hạ Vũ không muốn ngồi đây nghe Mặc Đình Quân cứ suốt ngày tâng bốc Giang Yên Nhiên nên lặng lẽ rời khỏi chỗ ngồi , đi xung quang bày một vẻ mặt rạng rỡ , xem mình như người nhà chủ tiệc , tiếp khách rất tự nhiên.
Các thiên kim tiểu thư thấy Giang Hạ Vũ rời khỏi chỗ ngồi riêng cho người nhà họ Mặc thì liền nhân thời cơ tìm đến nịnh nọt , gọi là kiếm chút quan hệ với thiếu phu nhân tương lai của nhà họ Mặc , sau này còn có chỗ mà dựa dẫm.
Tiểu thư nhà họ Ninh bày ra vẻ nịnh nọt đi tới , thăm dò một chút :"Giang tiểu thư , nghe danh đã lâu không ngờ lại có cơ hội gặp cô ở đây.
Ở ngoài cô đúng là rất xinh đẹp , chẳng trách lại có thể rơi vào tầm mắt của Mặc thiếu gia , quả nhiên là lợi hại"
Cô ta muốn chờ xem Giang Hạ Vũ sẽ nói gì , vốn dĩ vẫn chưa tin là Mặc Tử Hàng sắp tới sẽ rước cô ta về nhà.
Bởi vì vốn dĩ xưa nay , anh nổi tiếng là người không gần nữ sắc , lạnh lùng máu lạnh , đặc biệt ở trong giới kinh doanh là người không dễ đụng vào , ở cái đất Lạc Thành này có ai mà không biết.
Giang Hạ Vũ quay lại trông thấy cô ta , là người thông minh nên liền hiểu ý , khôn ngoan đáp lại :"Hân hạnh được gặp cô.
Thú thật tôi cũng không tự nhận mình xinh đẹp hơn ai , âu cũng là do may mắn mới quen biết được với Tử Hàng.
Không biết cô là tiểu thư nhà nào , mong hôn lễ sắp tới cô sẽ đến chung vui cùng chúng tôi"
Vài vị tiểu thư xung quanh khác nghe vậy liền há hốc mồm , nhận được