...RẦM...
Mạc Chi Dương đạp cảnh cửa của phòng ngủ ra, nhanh tay khóa cửa rồi bế Bạch Tử Lệ, nhẹ nhàng đặt lên giường tránh để Bạch Tử Lệ đau.
Bạch Tử Lệ đang vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, định hỏi Mạc Chi Dương thì đã bị Mạc Chi Dương cúi xuống, hôn lấy đôi môi căng mọng ấy.
Bạch Tử Lệ hoảng hốt định đẩy Mạc Chi Dương ra nhưng hai tay của Bạch Tử Lệ đã bị Mạc Chi Dương giữ chặt ở hai bên rồi, căn bản là không thể thoát ra, chỉ có thể tiếp nhận nụ hôn ấy của Mạc Chi Dương mà thôi.
Chiếc lưỡi tinh ranh của Mạc Chi Dương từ từ luồn vào bên trong khoang miệng, nhẹ nhàng quấn lấy cái lưỡi đang rụt rè của Bạch Tử Lệ mà khuấy đảo xung quanh, hút hết **** *** ngọt bên trong.
Tiếng chóp chép vang vọng cả căn phòng hòa với tiếng rên rỉ bị chặn bởi nụ hôn khiến cho Bạch Tử Lệ nghe xong cũng phải đỏ mặt xấu hổ, vì lần đầu tiên Bạch Tử Lệ hôn sâu đến như vậy nên không biết điều chỉnh nhịp thở, rất nhanh đã hết hơi, người Bạch Tử Lệ ưỡn nhẹ lên mong Mạc Chi Dương có thể biết được mà mình sắp hết hơi, Mạc Chi Dương cũng nhận thấy được mà buông tha cho Bạch Tử Lệ, lúc dứt ra, giữa hai người còn có một sợi chỉ bạc óng ánh giữa ánh nắng ban ngày.
Bạch Tử Lệ như được kéo từ địa ngục trở lên vì tưởng mình sắp chết rồi cơ, Bạch Tử Lệ liên tục thở dốc để có thể lấy lại không khí cho mình.
Nhìn Bạch Tử Lệ chật vật như vậy, Mạc Chi Dương nghĩ khi nào phải luyện tập thêm cho Bạch Tử Lệ mới được, chứ mới hôn một tý đã hết hơi rồi
- “Ngài...!Hah Ha...Ngài đang làm cái gì vậy? Ngạt chết em rồi”
- “Lệ Lệ à, em phải thở bằng mũi chứ.
Đừng căng thẳng quá! Phải điều chỉnh hơi thở để tý nữa còn giữ được sức chứ em”
- “Nhưng mà đây là lần đầu tiên em làm như vậy mà.
K-Khoan đã...!Ngài...!Ngài định...”_Bạch Tử Lệ bây giờ mới nhận ra ý định của Mạc Chi Dương
- “Lệ Lệ à, cho ta nhé? Ta hứa sẽ nhẹ nhàng với em mà...”_Mạc Chi Dương nhìn Bạch Tử Lệ với ánh mắt dịu dàng nói
Bạch Tử Lệ nhìn vào mắt của Mạc Chi Dương, ở bên trong đó nó chứa đựng tình cảm chân thành, ôn nhu đến tột cùng của Mạc Chi Dương và còn xen lẫn trong đó những sự kìm nén sau bao nhiêu ngày không được giải tỏa.
Bạch Tử Lệ đã từng nghiên cứu qua về chuyện giường chiếu và biết được rằng nó rất đau, nữ đã đau nay nam còn đau hơn rất nhiều lần.
Và từ lúc thành thân tới giờ, hai người chưa từng tiến xa hơn một cái hôn, chuyện ân ái thì chưa bao giờ nghĩ đến.
Nhưng Mạc Chi Dương vì thương Bạch Tử Lệ nên không dám làm chuyện này, chắn chắn rằng Mạc Chi Dương đã nhịn rất lâu rồi.
Bây giờ hai người đã tiến vào trong giai đoạn yêu đương nên chuyện này là không thể tránh khỏi, nhìn xuống bên dưới của Mạc Chi Dương đã nổi phồng lên thành một túp lều nhỏ là biết Mạc Chi Dương đã kiềm chế tới cỡ nào rồi.
Bạch Tử Lệ nghĩ đến đây thì đồng lòng mà gật nhẹ đầu, đưa tay lên áp vào má Mạc Chi Dương mỉm cười
- “Được, em nguyện trao tấm thân này cho ngài.
Nhưng ngài nhẹ nhàng thôi nhé, đây là lần đầu của em...”
- “Được! Được, ta hứa.
Ta sẽ không làm em quá đau đâu”
Mạc Chi Dương nghe thấy vậy, trong lòng như nở hoa, cười thật tươi rồi cúi xuống hôn