Ôn Mạn cảm thấy tai Chu Khải còn thính hơn cả lỗ tai chó, cách di động lại thêm cô che giấu tốt như vậy rồi, vậy mà vẫn còn bị anh nghe ra được cô đã nổi lên dục vọng!
“Ngoan, lúc đó em đang tự an ủi trong toilet à?” Chu Khải dò hỏi: “Anh đã nói rồi mà, khi nào có ham muốn có thể tìm anh, sao lại tránh ở công ty tự an ủi chứ.”
“Ai... Ai tự an ủi...” bàn tay Chu Khải đang chu du tự do trên đùi Ôn Mạn, lòng bàn tay lướt qua làm cô rùng mình, cảm giác tê dại xông thẳng lên đỉnh đầu.
“Vậy khi đó em đang làm gì? Hửm?” Chu Khải cởi cúc váy liền áo trước ngực cô ra, để lộ hai chú thỏ trắng mập nõn nà no đủ, quầng vú " đỏ rực lên cứ như mới được anh bú mút vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Đừng ở chỗ này... ưm...” Ôn Mạn vừa muốn đẩy anh ra, áo ngực đã bị anh cởi ra mất rồi, bộ ngực căng tròn cứ thế nhảy bật ra, tưng tưng trước mặt Chu Khải, bị anh thuận thế ngậm lấy đầu vú.
Đa số nội y của Ôn Mạn đều dùng loại khóa trước ngực, không nghĩ tới nó lại trở thành một trong những điều kiện thuận lợi cho Chu Khải ra tay.
Chu Khải nhẹ nhàng cắn cắn đầu vú cô, liến mút tìm mọi cách đưa Ôn Mạn sa vào trong đầm lầy dục vọng. Trên ghế dài trong công viên lộ thiên, trong tình huống có thể bị người phát hiện bất cứ lúc nào, cô nâng cao ngực để mặc người đàn ông bú mút. Cảm giác căng thẳng kích thích tiểu huyệt lại trào ra một luồng dâm thuỷ nhớp nháp.
“Ha... Đừng... Sẽ bị nhìn đến... Ưm… ha...” Hai núm vú bại lộ trông không khí run run rẩy rẩy, đầu vú hồng nhuận sừng sững đứng thẳng trong không khí, giống như trái anh đào căng mộng chờ người mau tới ngắt lấy mà âu yếm.
“Nhưng mà em ướt rồi này.” Tay Chu Khải mò xuống dưới váy chạm vào hạ thể cô, dâm thuỷ đã làm ướt qυầи ɭóŧ, thậm chí là cả tất chân của cô luôn rồi.
“Nhìn này, Mạn Mạn dâm quá nhé.” Chu Khải vươn ngón tay dính đầy chất nhầy lóng lánh lên trước mặt Ôn Mạn lắc lắc, sau đó, không biết anh làm thế nào mà có thể xé rách một lỗ nhỏ ngay dưới hạ thân cô.
“A...”