Nhìn Vu Tử đi khỏi nhà ăn, Ôn Mạn chậm rì ăn cho xong bữa cơm, sau đó thu dọn lại bộ đồ ăn bỏ đúng vị trí, xoay người đi vào toilet.
Cô đang do dự không biết có nên gửi tin nhắn cho Chu Khải không, nói cho anh biết tháng sau cô sẽ tới Giang thành.
Nhưng mà cô dùng thân phận gì báo với anh đây. Tuy là mỗi ngày Chu Khải đều gọi điện thoại qua nói chuyện phiếm với cô, thỉnh thoảng đi công tác thấy có đồ chơi gì thú vị se gửi cho cô nữa. Nhưng cô vẫn không chịu thừa nhận đồng ý để anh theo đuổi mình.
Bởi vì cô không có cảm giác an toàn, Chu Khải đối xử với cô càng tốt, cô sẽ càng nhớ tới năm đó bản thân mình đã bị tổn thương nhiều tới mức nào.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trước giờ tan tầm, quả nhiên Ôn Mạn nhận được email thông báo công ty tổ chức du lịch, sau khi xác nhận đồng ý rồi, Ôn Mạn mới đứng dậy thu dọn túi xách.
Cả buổi trưa Vu Tử đều ở chỗ Hoàn Lâm, lãnh đạo trực tiếp của cô ấy chẳng hỏi han gì, rõ ràng là cũng biết chút gì đó. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hoặc là, trong lòng mọi người đều có chút suy đoán, nhưng đàm tiếu về chuyện của các lãnh đạo mấy cô kia không dám. Bởi vì lúc trước đã có trường hợp bị đuổi việc vì buôn chuyện của cấp cao.
Bình thường Ôn Mạn cũng chỉ tập trung vào công việc. Nếu không phải lần đó vô tình bắt gặp phải, lẽ cả đời này cô cũng không thể nào đoán được giữa hai người bọn họ còn có một tầng quan hệ kia.
Máy chấm vân tay máy móc nói một câu: “Xin cảm ơn.”
“Không cần cảm ơn.” Ôn Mạn cong môi, chuẩn bị đi trung tâm thương mại ăn bữa cơm, sau đó đi mua chút đồ cho chuyến đi tới Giang thành.
Nếu là đi suối nước nóng ở Tuyết sơn, vậy thì đương nhiên cần phải mua áo tắm.
Cô ăn một phần bún ốc nóng hôi hổi ven đường xong, sau đó lại mua một cây kẹo mυ"ŧ ngậm trong miệng cho tan bớt mùi.
Ôn Mạn ở Long thành ba năm nhưng cũng không có một người bạn thân nào. Tích cách cô lạnh nhạt, lại không thích chủ động bắt chuyện với người ta. Người khác tìm cô nói chuyện phiếm được dăm ba câu lại không biết nói gì tiếp. Mọi người chỉ coi là tính cách cô lạnh lùng.
Thật ra, chỉ là cô không muốn để lại quá nhiều dấu vết trong cuộc sống của mình, có thể duy trì quan hệ gặp nhau thì chào một câu với đồng nghiệp, với cô thế là đã đủ rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản