Phương Minh thấy vậy liền xen vào: "A Mẫn! Ngạo Thiên đã bố trí xung quanh cả rồi, nếu có chuyện thì cô cũng sẽ không sao.
"
"Đây là nước B, không phải nước Z.
Đừng có mà nghĩ gây họa ở đây sẽ an toàn" Tuấn Kỳ cũng nói thêm vào nhắc nhở A Mẫn.
A Mẫn siết chặt tay, từ nhỏ đến lớn cô không quan tâm ai nói xấu hay chơi xỏ cô.
Cô cũng không cần bọn họ quản đến chuyện cô sống hay chết, có nguy hiểm hay không.
Cô ghét sự lừa đổi, cô vốn luôn nhiệt tình như vậy.
Rồi sự chân thành thật lòng của cô lại bị người ta đem ra để lợi dụng, để gài bẫy vì mục đích của bản thân họ.
Cô suýt mất mạng mấy lần cũng vì cái sự lừa dối đó, mạng sống có thể đem ra đùa giỡn hay sao?
"Một người không biết gì sẽ có cảm xúc chân thật hơn đúng không? Như vậy kẻ thù mới không phát giác được, các người mới có thể hành động dễ dàng.
Tôi nói đúng chứ?"
A Mẫn nhìn đám người đó chất vấn.
Khi cô không thấy bọn họ ở trong phòng thì cũng nghĩ rằng bọn họ sẽ đến đây giúp cô.
Nào có ngờ bọn họ biết mà vẫn không nói, làm cho cô phải ăn đạn một cách oan uổng như vậy.
Nhưng cô không cho bọn họ biết cô đã bị thương, bằng không sẽ lại rắc rối.
Bắc Phong thấy mọi chuyện có vẻ đi hơi xa nên lên tiếng: "A Mẫn! Tôi biết cô không vui, nhưng cũng là vì an toàn của cô và lão đại: "Tôi chưa từng nhờ các người giúp đỡ, là các người bao đồng.
Hơn nữa các người dám đảm bảo sẽ không bị tập kích bất ngờ không?"
A Mẫn quay sang phản bác lời nói của Bắc Phong.
Gia Dĩnh thấy A Mẫn có vẻ mất kiên nhẫn nên cũng xen vào: "Nếu Kill và Bạch Tước không phải bạn, nếu Ngạo Thiên không bàn bạc và sắp xếp trước thì cô có thể an toàn ở đây mà trách bọn tôi sao?"
Tuấn Kỳ thấy Gia Dĩnh như đang mắng A Mẫn thì cũng ngăn lại: "Được rồi Gia Dĩnh! A Mẫn giận có lý do của cô ấy, đừng mắng người ta như thế"
Tuấn Kỳ biết vì sao A Mẫn cố chấp như vậy, bởi vì cậu cũng biết những lần A Mẫn suýt mất mạng là bởi vì lý do gì.
Nhưng Gia Dĩnh vẫn nói thêm một câu nữa với A Mẫn: "Toàn bộ sát thủ ở đây đều nhắm vào cô chứ không phải Ngạo Thiên"
A Mẫn cười nhạt nhìn Gia Dĩnh hỏi ngược lại: "Thế anh dám đảm bảo từ đây đến biệt thự riêng an toàn mà không có tập kích nào không? Anh dám đảm bảo là các thông tin anh điều tra và những tài liệu anh hack được không có sơ hở không?"
Gia Dĩnh bị hỏi như vậy bất giác cũng không biết trả lời thế nào.
Bởi vì cậu cũng không dám chắc chắn thông tin có được hoàn toàn đúng.
Vậy nên lúc nào có được thông tin cũng phải có người đi kiểm chứng.
Bọn họ hơi ngạc nhiên là vì sao A Mẫn lại biết Gia Dĩnh là chuyên gia hacker và thu thập thông tin.
Tất nhiên thông tin này là do Kill nói cho A Mẫn biết rồi.
Mọi người nghe vậy thì im lặng không nói gì, cô quay sang nhìn Ngạo Thiên: "Tại sao không nói cho tôi biết?"
"Là em chưa từng hỏi!"
Ngạo Thiên vẫn giữ ngữ khí lạnh lùng ấy trả lời.
Đúng vậy! Cô chưa từng hỏi anh vê nhiệm vụ mà chỉ nhắc nhở anh nên cẩn thận.
Hơn nữa cô đồng ý làm vợ anh theo bản hợp đồng là vì cả hai bên cùng có lợi.
Ngạo Thiên hiện tại làm vậy cũng đúng thôi, anh vừa loại bỏ được kẻ muốn giết anh, cũng ngầm cảnh cáo những ai đang rục rịch.
Còn A Mẫn được người của Ngạo Thiên xử lý mấy tên muốn ám sát cô, dọn cho cô một mớ phiền phức thì cô cũng có lợi rồi.
"Nếu anh cảm thấy làm vậy là đúng thì tôi không còn gì để nói nữa.
"
A Mẫn nhìn Ngạo Thiên cười nhạt rồi bước đi.
Vết thương trên vai đã bắt đầu đau khiến cho A Mẫn không thể cầm cự thêm nữa.
Cô phải rời khỏi đây trước rồi mới tính tiếp.
Ngạo Thiên giữ tay A Mẫn lại thì bắt gặp ánh mắt khó chịu của cô.
Anh nhìn cô: "Em giận vì tôi không nói em biết, hay em đang giận vì nghĩ tôi lợi dụng em?"
Câu hỏi này khiến A Mẫn không nhân nhượng mà tát cho Ngạo Thiên một bạt tay: "Vậy anh nói xem cái tát này là vì anh không nói cho tôi biết hay là vì tôi nghĩ anh đang lợi dụng